Gia Đình Cực Phẩm: Cha Cường Hãn, Con Trai Thiên Tài, Mẹ Phúc Hắc

Chương 146: Cha con đàm phán!



"Để thủ lĩnh của Hợp Tung hướng huynh đệ của Cửa Ngục nói lời xin lỗi!" Mặc Thiếu Thiên nói.

"Không có khả năng!" Hi Hi nghe xong trực tiếp phủ định.

"Ba, yêu cầu này của ba không thực tế chút nào!" Hi Hi lại bồi thêm một câu.

"Vậy thì không cần phải nói chuyện gì nữa!" Mặc Thiếu Thiên nói.

"Ba, muốn để cho thủ lĩnh Hợp Tung xin lỗi huynh đệ của Cửa Ngục cũng được, nhưng Cửa Ngục cũng phải làm như thế!" Hi Hi nói.

Tuy rằng trước mặt chính là ba của bé, nhưng bé cũng không quên mình là người của Hợp Tung, hắc đạo chi tranh, đôi bên sẽ có người bị thương, muốn cho Hợp Tung nói lời xin lỗi thì Cửa Ngục cũng phải làm như vậy!

Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi.

Đứa con trai bảo bối của anh cùng anh tranh đấu thế nhưng lại không nhường ba của nó chút nào a!

Tuy nhiên, Mặc Thiếu Thiên nói lời này cũng chỉ là nhất thời buột miệng mà thôi, anh cũng biết là không có khả năng, chỉ là không nghĩ tới con trai bảo bối của anh thế nhưng lại không muốn nhượng bộ.

Tâm lý Mặc Thiếu Thiên thập phần khó chịu!

"Ba, ba cảm thấy ý này như thế nào?" Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên chau mày hỏi.

Hai bên phải nói lời xin lỗi rồi hướng đối phương giải thích, nếu không có gì bất ngờ thì còn có thể tăng tiến cảm tình đấy!

Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, hung hăng liếc bé một cái.

"Con cảm thấy có thể sao?" Mặc Thiếu Thiên hỏi lại.

Khiến cho Mặc Thiếu Thiên nói lời xin lỗi thực sự là quá khó khăn à.

"Ba, cái lô hàng súng ống đạn dược kia con tặng cho người thì cũng đã bày tỏ tâm ý của Hợp Tung rồi!" Hi Hi nghiêm chỉnh nói.

Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, "Con có thể làm chủ?"

"Đương nhiên!" Hi Hi đáp, hơn nữa toàn quyền làm chủ.

Nói thế nào thì bé cũng là thủ lĩnh của Hợp Tung, bé làm chuyện gì thì bọn Tạp Ni đều sẽ tin tưởng quyết định của bé.

"Nói thật, đối với đám hàng kia ba thật sự không để vào mắt!" Mặc Thiếu Thiên nói.

Loại hình kinh doanh chủ yếu của Cửa Ngục không phải nằm ở súng ống đạn dược, đưa cái lô hàng đó cho anh thì cũng chỉ bán lại thành tiền, không có bao nhiêu tác dụng.

Cửa Ngục không kinh doanh súng ống đạn dược, bọn họ kiếm tiền chủ yếu là dựa vào buôn lậu kim cương đá quý. Với lại hiện tại tâm tư của Mặc Thiếu Thiên đều đặt vào công ty MK, cho nên súng ống đạn dược gì đó đối với anh không có bao nhiêu tác dụng.

Với lại phương diện tài chính của Cửa Ngục cũng không thiếu, cho nên Mặc Thiếu Thiên rất ít khi đi buôn lậu súng ống đạn dược, nhưng ngẫu nhiên thời điểm có thể kiếm tiền thì Mặc Thiếu Thiên tuyệt đối sẽ không buông tha cơ hội này.

Dù sao anh cũng là người của hắc đạo, anh sẽ không buông tha bất kỳ cơ hội nào có thể kiếm được lợi nhuận.

"Ba, ba đã không để nó vào mắt vậy tại sao không tiền trao cháo múc!" Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên hỏi.

"Còn nói cái gì mà sẽ chuyển qua tài khoản, bảo bối biết chắc chắn ba sẽ không trả tiền!" Hi Hi tiếp tục nói.

"Con đã biết vậy tại sao còn muốn giao hàng cho ba? Bảo bối, con thực hiểu ba à!" Mặc Thiếu Thiên nói.

Anh chính là không muốn đưa.

Thậm chí còn muốn cướp nhóm hàng thứ hai của bọn họ!

Mặc Thiếu Thiên tác phong có chút cường đạo, nhưng cũng hết cách, anh sinh ra đã là như vậy rồi.

Địa bàn của anh, anh làm chủ.

Hợp Tung đắc tội với anh, bây giờ lại còn lựa chọn giao dịch ở A thị, vậy thì cũng đừng trách anh không khách sáo.

Nghe được Mặc Thiếu Thiên nói như vậy Hi Hi cười hắc hắc, "Ba, nếu như vậy, không bằng ba hãy nể mặt bảo bối mà hóa giải mâu thuẫn mà kết thành tình bạn với Hợp Tung thế nào?" Hi Hi xảo trá cười nói.

"Ba, ba coi như là nể mặt bảo bối đi, bảo bối bị kẹp ở giữa thật là khó xử à!" Hi Hi bộ dạng buồn rầu nói.

"Con có thể qua nương tựa vào Cửa Ngục, ba vô cùng hoan nghênh con!" Mặc Thiếu Thiên nói.

"Vậy con trở thành phản đồ rồi? Ba, Cửa Ngục và Hợp Tung hướng đi không giống nhau, con đến Cửa Ngục cũng không có đất để dụng võ, như vậy không phải là lãng phí chỉ số thông minh của bảo bối sao!" Hi Hi nói, hơn nữa Hi Hi thích cái cảm giác ở Hợp Tung, làm cho bé tràn ngập sự kích thích và khiêu chiến.

Mặc Thiếu Thiên nhíu mày, đáp án của bảo bối hoàn toàn nằm trong dự liệu của anh.

Khi anh vừa mới quen biết Hi Hi thì anh đã biết Hi Hi là một đứa nhỏ có chủ kiến. Làm chuyện gì, bé cũng có ý nghĩ của chính mình.

Mặc Thiếu Thiên chỉ là thuận miệng nói thôi.

Đương nhiên, anh cũng mong Hi Hi có thể rời khỏi Hợp Tung, nhưng chuyện này hình như không thể!

"Chuyện của Cửa Ngục và Hợp Tung không phải là chuyện ngày một ngày hai là có thể giải quyết!" Mặc Thiếu Thiên nói, nói đến đây sắc mặt có chút nặng nề.

"Con biết, nhưng mọi việc đều có thể, ba, Cửa Ngục và Hợp Tung cũng không có thâm cừu đại hận gì!" Hi Hi nói.

Hắc đạo tranh đấu là chuyện thông thường.

Mặc Thiếu Thiên gật gật đầu, sau đó nghiêng đầu sang nhìn Hi Hi, "Con thật sự muốn hòa giải?"

Hi Hi gật đầu, "Con thật sự hy vọng như vây, xích mích giữa hai nhà chúng ta rất có hại cho sự phát triển sau này của Hợp Tung!" Hi Hi nói.

Mặc Tử ở trong tổng bộ lúc nào cũng phải dè chừng hành động của ba, Hi Hi thật sự lo lắng bọn họ có ngày sẽ sống mái với nhau, đến lúc đó thì càng không thể vãn hồi!

Mặc Thiếu Thiên khóe miệng nhếch lên, "Muốn giải hòa thì ba có vài điều kiện!" Mặc Thiếu Thiên nói.

"Ba, mời ba nói!".

"Về sau, Cửa Ngục cùng bất luận kẻ nào tranh đấu thì Hợp Tung không được tham dự!" Mặc Thiếu Thiên nói.

"Chuyện này thì đương nhiên!" Hi Hi thoái mái đáp ứng.

"Còn nữa, phải đáp ứng theo như lời nói con vừa nói, chỉ có thể trợ giúp Cửa Ngục!"

"Tức nhiên, có bảo bối ở đây, Hợp Tung như thế nào lại đi giúp người ngoài có phải không!" Hi Hi cười nói."Nếu giúp thì cũng chỉ giúp ba!"

Lúc này, Mặc Thiếu Thiên đăm chiêu nhìn Hi Hi, "Còn thêm một điều nữa, ba muốn súng bắn tỉa tối tân nhất của Hợp Tung!"

Nghe xong câu này Hi Hi liền ngây ngẩn cả người.

"Ba, ba thật sự phúc hắc à, ngay cả con trai của mình cũng hãm hại!" Hi Hi nói.

"Ba không hãm hại con thì con sẽ hãm hại ba!" Mặc Thiếu Thiên nói.

......

Nhìn bộ dạng đau lòng của Hi Hi, khóe môi Mặc Thiếu Thiên cong lên, cái đám hàng này anh đã nghe ngóng được từ trước, nghe nói cây khẩu súng bắn tỉa tối tân bắn rất chuẩn xác, hơn nữa uy lực còn rất lớn. Mặc Thiếu Thiên đã suy nghĩ thật lâu nhưng vẫn không có cách nào đem nó tới tay.

Bây giờ có cơ hội tốt tại sao anh lại không dùng?

"Thế nào?" Mặc Thiếu Thiên hỏi.

Hi Hi nghĩ, khẩu súng bắn tỉa mới nhất này là Tạp Ni dùng một năm thời gian mới nghiên cứu ra, vừa mới chế tạo ra một mớ không nghĩ tới ba đã được tin tức rồi.

Hi Hi nghĩ nghĩ, mười phần đau lòng a, bất quá cuối cùng vẫn phải cắn răng quyết định!

"Ba, ba nói chuyện cần phải giữ lời, về sau ba không được ngăn trở con đường Hợp Tung phát triển!" Hi Hi nói, bé chính là nhịn đau bỏ thứ yêu thích a!

"Vậy phải xem thành ý của con rồi!" Mặc Thiếu Thiên hả hê nói.

Ở địa bàn của anh giao dịch, anh há có thể không kiếm chút lợi nhuận?

Bất quá nhìn đến bộ dạng của Hi Hi, Mặc Thiếu Thiên càng thêm khẳng định, cái khẩu súng bắn tỉa mới này giá trị tuyệt đối xa xỉ!

Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, cuối cùng gật đầu một cái, cắn răng nói "Được, con sẽ cho ba vài khẩu!" Hi Hi đau lòng đáp ứng.

"Đáp ứng sảng khoái như vậy sao?" Mặc Thiếu Thiên chau mày hỏi.

"Khẩu súng bắn tỉa mới nhất này có thể so với (tên một khẩu súng nào đó), giá cả không chênh lệch" Hi Hi nói, "Nhưng mà Ba, ba nhất định phải giữ lời hứa!"

Mặc Thiếu Thiên nhếch khóe môi, "Ba con có khi nào nói chuyện mà không giữ lời hứa chưa? Con cần phải tin tưởng nhân cách của ba!"

Hi Hi rất muốn nói, Ba, ba có nhân cách sao? Có sao?

Bất quá lời này Hi Hi cũng chỉ có thể nói ở trong lòng.

Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, ánh mắt tràn ngập tán thưởng, đứa bé này, ngày sau nhất định sẽ có thành tựu!

Mặc Thiếu Thiên có thể thỏa hiệp cũng là bởi vì anh không muốn xảy ra tình huống giống như hôm nay nữa.

Gặp phải trường hợp như vậy làm cho đáy lòng anh hít thở không thông.

Lúc này Hi Hi vươn tay, "Ba, nếu như vậy chúng ta một lời đã định!" Hi Hi vươn cánh tay múp míp nhỏ bé đánh chưởng.

Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, cuối cùng nhíu mày, vỗ một chưởng lên tay Hi Hi.

Hi Hi cười hắc hắc, quên nói cho Ba, chuyến hàng sau vận chuyển có thể vẫn sẽ là ở A thị! Bất quá lúc đó ba mà có muốn cũng không ra tay được!

Ha ha ha ha!

Mặc Thiếu Thiên nhìn Hi Hi, đôi con ngươi thâm thúy u ám làm cho người ta xem không hiểu cảm xúc, chỉ có xem hiểu mới biết được đó là sự sủng ái thật sâu.

Hi Hi không phải không hiểu, ba là loại người kiêu ngạo cường hãn, có thể vì bé thỏa hiệp... Hi Hi thật cảm động.

Bất quá Hi Hi hy vọng về sau Hợp Tung và Cửa Ngục thật có thể dắt tay nhau như người một nhà, như vậy, bé cũng sẽ không cần lo lắng nữa.

"Ba, có đứa con trai như con ba có phải kiêu ngạo lắm phải không?" Hi Hi cười nói, vẻ mặt tràn đầy đắc chí.

"Đúng vậy, kiêu ngạo đến nổi trái tim muốn nhảy ra ngoài!" Mặc Thiếu Thiên gằn từng chữ nói. Có trời mới biết khi Mặc Thiếu Thiên biết được thân phận của Hi Hi thì muốn phát cuồng cỡ nào.

Con của mình lại trở thành đối thủ một mất một còn của mình.

Chỉ là bây giờ tình hình đã dịu xuống, cảm giác đó mới tiêu thất đi một chút.

Có một số việc anh biết nhưng vẫn cứ lờ đi, trong quá khứ, Mặc Thiếu Thiên nhất đinh sẽ sống trong thù hận, mặc dù đã hiểu rõ đạo lý của nó nhưng anh vẫn cố chấp đi làm.

Hiện giờ cùng bảo bối nói chuyện, ý nghĩ đã cỡi mở rất nhiều.

Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên cười hắc hắc, bé sửng sốt vài giây mới tới gần hỏi, "Ba, ba vẫn còn yêu thương con đúng không?"

Cái nụ cười này, rõ ràng là có việc cầu khẩn.

Mặc Thiếu Thiên nhíu mày nhìn bé, "Con muốn nói cái gì?"

"Ba thật sự là hiểu con!" Hi Hi cười nói.

"Bớt lắm mồm đi, nói thẳng ra coi!"

"Kỳ thật bảo bối có chuyện cần ba giúp đỡ!" Hi Hi làm nũng nói.

Mặc Thiếu Thiên chau mày, "Chuyện gì?"

Hi Hi suy nghĩ xong mở miệng, "Ba, về thân phận của con, con còn chưa muốn nói cho mẹ biết, cho nên ba......" Hi Hi cười hắc hắc nhìn Mặc Thiếu Thiên

Nhìn Hi Hi cười, Mặc Thiếu Thiên đã hiểu ý tứ của bé.

Không nghĩ tới Lâm Tử Lam đến bây giờ còn không biết, bất quá Mặc Thiếu Thiên đang suy nghĩ, Lâm Tử Lam lúc nào cũng đem theo vẻ mặt bình tĩnh, không biết sau khi biết được thân phận của con mình thì không biết vẻ mặt của cô sẽ ra sao.

Nhất định sẽ rất đặc sắc!

Mặc Thiếu Thiên khóe miệng cong lên nói, "Ba đã biết, ba sẽ không nói đâu!" Mặc Thiếu Thiên nói.

Loại chuyện này muốn nói cũng để Hi Hi tự mình đi nói, anh nói cũng không quá thích hợp.

Hi Hi nhìn Mặc Thiếu Thiên, lập tức nịnh nọt cười, "Cám ơn ba thân ái......"

"Bất quá......"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.