Oán giận thì oán giận, Tiểu Tiện vừa trở về phòng ngủ liền vén tay áo bắt đầu giặt quần áo.
Cậu giặt rất chăm chú tỉ mỉ, từ bảy giờ tối tới tận mười giờ rưỡi tắt đèn mới tiêu diệt một nửa đống quần áo, bao tất thối kia còn chưa có động tới đâu.
Cậu bưng chậu tới WC công cộng, ngồi chồm hỗm trên mặt đất giặt đồ. Thẳng tới một giờ sáng mới giải quyết xong đống quần áo cùng tất thối kia.
Lúc này cậu chỉ còn đúng nửa cái mạng. Mệt nhọc cả đêm, cậu tuyệt không nghĩ khổ cực, ngược lại thấy thích thú. (em chết chắc rồi, virut ‘love’ nó ăn mòn óc cưng rồi cưng ơi~)
Vừa nghĩ tới quần áo sạch sẽ học trưởng mặc là do cậu giặt có lẽ sẽ khen cậu vài câu, cậu liền cười đến nở hoa đầy mặt.
Quần áo phơi tốt, đơn giản đi tắm rửa một cái, cậu nhìn đồng hồ, đã qua hai giờ sáng.
Rõ ràng mệt muốn chết, nhưng nằm trên giường lăn qua lộn lại hết nửa ngày vẫn không sao ngủ được, ngực lại cứ nghĩ Đỗ Hàng ngày mai sẽ khen hắn ra sao.
Hiền lành, chịu khó, khẳng định sẽ khen giống vậy đi? Không chừng nhất thời xúc động còn muốn lấy về nhà làm vợ đi?
Nghĩ tới đây Tiểu Tiện càng trở nên hưng phấn a, bụm mặt trốn vào trong chăn khanh khách cười cười một hồi.
Chờ cậu cười đủ rồi, đã là ba giờ sáng, ngày mai còn phải dậy sớm a!
Cậu lại bắt đầu chửi bản thân: Thẩm Dịch! Ngươi đủ rồi nha! Có ai làm cu li lại làm tới vui vẻ nhiệt tình vậy không? Giống như đả kê huyết* vậy! Ngươi không phải là trời sinh đê tiện đi?! Mau ngủ đi, sáng mai còn phải mang điểm tâm cho học trưởng a!!
_____
* đánh máu gà (‘đả kê huyết’ hay còn gọi là ‘liệu pháp máu gà’): Đại khái là bắt đầu năm 1959, Trung Quốc có không ít người cao tuổi sức khỏe rất kém, nhà ai mà có người như vậy đều có nuôi một con gà trống mập mạp, nhưng không nuôi để ăn mà để lấy máu bổ thân. Người già ốm yếu mỗi ngày sẽ ôm con gà trống đó tới bệnh viện để người ta rút máu gà tiêm vào cơ thểmình để bổ sung dinh dưỡng. Đương nhiên mấy nhà này phải chú ý bồi bổ cho gà mới có nguồn máu dồi dào nha, nhưng do mỗi tuần có hai lần rút máu cho nên gà trống đương nhiên không tốt rồi, nghe nói gà bị còi xương, nấu ăn không có hương vị gì hết.
Theo như “Phương pháp chăm sóc sức khỏe” có ghi thì tiêm 100cc máu gà sẽ giúp thân thể có thể tăng hệ miễn dịch, tiêm vào dưới da chứ không tiêm vào tĩnh mạch. Người tiêm máu gà cả người khô nóng, sắc mặt hồng nhuận (như gà trống chọi ý). Máu gà có tác dụng trong rất nhiều bệnh như bệnh ngoài da, vảy nến, viêm nhiễm âm đ*o, bệnh phụ khoa, bệnh trĩ, phù chân, sưng thũng, ho khan cảm mạo…chỉ cần là bệnh mà ngươi nghĩ ra được nó đều có thể trị hết, so với thuốc y còn hiệu quả hơn. Mặc kệ đúng hay sai nhưng người dân Trung Hoa lại rất tin tưởng và sùng bái nó.
Chính là, hiện nay người ta phát hiện máu gà có một loại hoocmon thúc đẩy khung xương sản sinh chất kích thích, nhưng đối với cơ thể người máu gà vẫn là một loại dị chất khiến hệ miễn dịch sản sinh hiện tượng đào thải, cơ thể phát nhiệt, rối loạn miễn dịch, cứng cơ, thậm chí dẫn tới hoại tử. Càng ngày càng có nhiều người chết do tiêm máu gà, cho nên đả kê huyết nổi lên phong ba một thời cứ thế bị dập tắt (1965). Năm 1980, Khương Côn – một nhà viết kịch còn sáng tác [Khuẩn hồng trà cùng đả kê huyết] để chế nhạo phong trào ăn theo này. (Theo như Baidu, Wenda)
Nói đơn giản, bé Tiểu Tiện nhà mình là “cả người khô nóng, sắc mặt hồng nhuận” mà thôi =))))