Có sư phụ toàn năng giống như Tiểu Tiện chỉ dạy, Tiểu Ngốc cho dù có ngu nữa cũng dần dần học được cách chính xác làm bao cổ tay.
Hai người đi học thì đan, tan học về phòng ngủ vẫn đan, không tới một ngày đêm thì đã đan xong.
Tiểu Tiện đan bao cổ tay xinh đẹp ra hình giống như một món đồ mỹ nghệ, hoàn toàn có thể đem ra ngoài hàng bán. Trong khi đó, Tiểu Ngốc đan lại xiêu xiêu vẹo vẹo rất khó coi, cầm tặng người khác, người ta còn ngại nó chướng mắt.
Sở dĩ, đây chính là điểm khác biệt giữa người thông minh và ngu ngốc.
Đến tối, hai người cầm bao cổ tay tới sân bóng rổ.
Tiểu Tiện đi tới bên người Đỗ Hàng, đem bao cổ tay nhét vào trong tay đối phương, bỏ lại một câu liền bụm mặt chạy – học trưởng, đây là người ta tặng cho anh, anh nhất định phải thích nga!
Tiểu Ngốc mở to mắt loạn nhìn xung quanh, thấy có một nam nhân đứng bên cạnh Đỗ Hàng, cậu ta liền đem bao cổ tay nhét vào tay người kia, nói như vẹt – học trưởng, đây là người ta tặng cho anh, anh nhất định phải thích nga!
Nói xong, bụm mặt chạy theo Tiểu Tiện. =))))chết ta …. có ai bít ‘nam nhân xấu số’ đó là ai hêm?=))
Nam nhân nhận được bao cổ tay kia đúng là đội trưởng đội bóng rổ, Tề Huy!
Nhìn một chút bao cổ tay lung linh trong tay Đỗ Hàng, lại nhìn một chút hai cái mảnh gì đó y hệt như khăn lau trong tay mình, Tề Huy hoa hoa lệ lệ囧. Đây là hài tử từ đâu mọc ra? Thầm mến ta? Sùng bái ta? Cho dù thật là vậy, cũng không nên tặng ta hai khối giẻ lau chứ!