Gia Hữu Tiểu Tiện

Chương 47



Vào phòng, Đỗ Hàng cởi áo khoác cùng quần jean đi tắm. Tiểu Tiện ngồi ở đầu giường lấy tay dắt góc chăn, vẻ mặt không biết làm sao.

Học trưởng! Anh làm gì lại muốn tắm a! Có đúng hay không đợi lát nữa sẽ làm gì gì đó? Làm sao bây giờ? Người ta còn chưa chuẩn bị tốt a!

Tiểu Tiện mở to hai mắt quét khắp phòng một lượt, sau cùng rơi vào một góc.

Ân, nơi này có áo mưa. Thế nhưng vì sao không có trơn dịch a? Xong! Lần đầu tiên sẽ rất đau a, học trưởng sẽ làm mình bị thương a! = ⌓ =

Tiểu Tiện quấn quýt, nhưng cậu cũng lại mong quan hệ của hai người thân thiết hơn; về phương diện kia cậu vốn cũng rất yếu ớt, nếu hai người làm được phân nửa cậu không trụ được phải làm sao bây giờ? Có lẽ đau ngất đi thôi! Vậy mất mặt chết. Còn có, nếu hai người căn bản không tâm ý tương thông, mơ hồ phát sinh quan hệ, sau này làm như không có gì xảy ra, cậu nhất định sẽ tan vỡ a!

Tiểu Tiện đột nhiên nghĩ áp lực thật lớn, trong lòng hiện lên một loại xung động muốn chạy trối chết. Cậu đứng lên, chậm rãi chạy tới cửa phòng, vừa định mở cửa đào tẩu thì Đỗ Hàng lại vừa lúc đi ra. “Cậu chuẩn bị đi đâu?”

Thanh âm bình thản, Tiểu Tiện lại càng hoảng sợ, xoay người, chỉnh khuôn mặt xoát đỏ.

Học trưởng! Anh vì sao chỉ quấn cái khăn tắm đã chạy ra a?! Ai yêu! Anh rắp tâm bất lương! Không nên ‘nude’ ở trước mặt ta lúc ẩn lúc hiện nga! Ta cũng là một nam nhân! Ta cũng có xung động a!!

Cái tên nam nhân bán lõa kia lại một chút tự giác cũng không có, hắn lắc lắc đầu, bọt nước nhất thời tứ tán, bắn lên mặt Tiểu Tiện, trong không khí bay ra vị hoa quả thanh nhã. Tiểu Tiện thẳng tắp nhìn hắn, phát hiện bọt nước trên đầu hắn theo tóc mai tích lạc trên bờ ngực rắn chắc, sau đó trườn xuống.

Tiểu Tiện tưởng hét lên! Học trưởng, anh thực gợi cảm a! Xong, ta sắp khống chế không được mình a! Hảo muốn đem anh đẩy ngã a!! (>_<) Đỗ Hàng đi tới trước mặt Tiểu Tiện, ghé vào lỗ tai cậu thổi khí, “Nhanh đi tắm, thuận tiện đem quần sịp của ta giặt sạch, phơi dưới điều hòa một đêm hẳn là có thể khô. Áo thun không cần, ta mai quay về phòng thay sau.” Cái gì?! Anh cư nhiên không mặc …?! Học trưởng! Anh thực không có ý muốn câu dẫn ta?! Tiểu Tiện chỉ cảm thấy lỗ mũi tuôn ra một cỗ nhiệt lưu, vươn tay quẹt thử, trên ngón tay có một tảng lớn hồng sắc. Ách, chảy máu mũi rồi!! Cậu mau bưng mũi, hoang mang rối loạn chạy vào trong phòng tắm. Đỗ Hàng nhìn cửa phòng tắm đang đóng chặt kia không khỏi câm lặng: ta có đúng hay không làm hơi quá đáng? Tiểu tử kia dĩ nhiên chảy máu mũi, vậy cũng không khỏi quá ngây thơ a … ╮(╯▽╰)╭

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.