Rome, thủ đô nước cộng hóa Italy là thành phố văn hóa lịch sử nổi tiếng nhất thế giới.
Với hơn 2800 năm lịch sử tồn tại cùng lưu giữ hàng trăm, hàng vạn di tích lâu đời, nơi đây đã được tôn vinh là “thành phố vĩnh hằng”
Rome còn được gọi là “thành phố bảo tàng” - bởi không nơi nào như ở đây vẫn còn lưu giữ được nhiều di sản quý từ thời cổ đại mà giờ đây được coi là tài sản chung của nhân loại.
Vừa đặt chân xuống nền đất của Rome, Khiết Băng trên danh nghĩa dù sao cũng là Scor của Tân Đạo đảng nên rất nhiều người nghênh đón.
Âu Dương Khải được tin cô đến nơi liền hấp tấp chạy ra sân bay đón cô.
Đông Phương Hoàng Minh biết “bà xã” mình đã đến nơi nên một mạch đi theo.
Âu Dương Khải nhìn cô với Đông Phương Hoàng Minh mà bất ngờ.
Vừa thấy cô, anh chạy đến bên ôm cô
“Vợ à anh nhớ em!”
Khiết Băng theo thói quen liền lấy tay xoa đầu anh để bao con mắt trầm trồ nhìn theo.
Đây không phải là lần đầu tiên nên cặp đôi trẻ này đã quá quen thuộc rồi.
Âu Dương Khải ấp úng
“Scor, hóa..
hóa ra cô là cô gái ở Legend.
Bảo sao tôi thấy cô rất quen!”
Âu Dương Khải không ngờ lúc đó anh nhìn nhầm cô ra một người khác.
Trời đất quỷ thần ơi, anh tạo nghiệp gì mà không nhận ra cô vậy trời.
Nếu biết đó là cô chắc anh đã đối xử như một bà hoàng rồi!
Tuy anh ghét xu nịnh nhưng đối với cô anh phải nhìn bằng một con mắt khác.
Anh từ lâu đã ngưỡng mộ cô, một cô gái trẻ có thể cầm quyền băng đảng vũ khí tối tân nhất của thế giới.
Anh mong muốn, khao khát gọi cô một tiếng sư phụ, thân thủ cô quá đỉnh.
Anh gặp cô mới chỉ 2,3 lần tuy hai người là đồng minh cùng hợp tác.
Anh chủ yếu bàn chuyện với Hắc Dạ hoặc Hắc Sát, còn cô thì rất ít lộ diện, trừ những việc cô cho là cần thiết.
Hóa ra, cô là cô gái mà “thằng bạn thân” anh điên cuồng tìm kiếm, chờ đợi và theo đuổi trong 7 năm qua.
Cô chính là cô gái không màng danh lợi, cũng không biết thân phận kia của Đông Phương Hoàng Minh.
Anh thầm nghĩ, cô đứng đầu gần nửa địa cầu, một chút tiền mọn đó nhằm nhò gì với cô.
Quả thực, anh không ngờ thằng bạn “dại gái” kia của mình lại kiếm được người con gái hoàn hảo đến như vậy.
Anh chấp tay nể phục, nể phục.
Sau đó, anh nhanh chóng đưa Khiết Băng cùng Đông Phương Hoàng Minh về căn cứ.
Ôi trời đất, chỉ trong vòng mấy mươi phút mà cẩu lương đã rắc ngập trời.
Âu Dương Khải cũng không mấy bận tâm vì anh cũng có một bà xã đáng yêu đang đợi ở nhà.