Giá Như Em Là Con Gái

Chương 18: Lộ thân phận



Sáng hôm sau, nó lại đến trường. Chỉ còn 2 ngày nữa thôi là đến ngày cuối tuần rồi. Sáng hôm nay, hắn lại chờ nó ở ngoài cổng. Bọn con gái biết chuyện này nên đi học rất sớm để được ngắm trai đẹp. Hiện giờ sân trường rất đông người. Nó lắc đầu ngán ngẩm vì hắn rồi đi thẳng đến chỗ hắn. Nó đã nói rồi mà hắn không chịu nghe thì biết làm sao?

- Anh tính làm cho con gái trong trường chết hết đấy hả? Coi ai cũng đang ôm tim kìa_Mọi người đừng thắc mắc vì sao chỉ có mình nó đến trường thôi nha. Laysi từ sáng sớm đã được Rin đến rước rồi

- Hì, là do họ thôi mà!

- Chúng ta mau vào lớp thôi!_Nó và hắn lách qua đám người đang hò hét rồi vào lớp. Rồi cái con nhỏ đó cũng đến lớp. Nhỏ đó lại bám lấy hắn không chịu buông. Nhưng hắn có quan tâm đâu, hắn vẫn luôn miệng nói chuyện với nó. Và điều đó càng làm con nhỏ đó ghét nó hơn.

Rồi tiết học cũng bắt đầu. Cô chủ nhiệm lớp nó bước vào theo sau còn có 2 người nữa. Bọn nó phải trợn trắng mắt lên mà nhìn hai người đó. 2 người đó không phải ai xa lạ mà chính là Jame và Sally

- Chuyện này là sao? Sao cậu không nói cho tớ biết là họ đi học, mà còn học lớp chúng ta nữa chứ?_Nó cúi gằm mặt xuống bàn, lí nhí hỏi Layla

- Tớ đâu biết chuyện này!

Nó méo mó mặt mày, mặt thì gục luôn xuống bàn. Miệng thì cứ lẩm nhẩm “Tiêu rồi”. Hai người kia ngồi phía sau bọn hắn. Họ vừa ngồi vào chỗ, ngay lập tức hắn và Alan đã quay xuống nói chuyện

- Sao hai người lại đi học? có chức có quyền cả rồi mà

- Chán nên đi học thôi!

- À quên, em có người này muốn giới thiệu với hai người nè! Em trai em đấy!_Hắn cười tươi rồi quay lên nhìn nó

- Đây là Mars!_Hắn vẫn giới thiệu trong khi đầu nó đã rụt đâu mất. Hắn khó hiểu nhìn nó rồi kéo mạnh nó quay về phía mình. Cái khuôn mặt của nó lập tức trưng ra trước mặt Jame và Sally. 2 người này đã nhìn thấy khuôn mặt thật của nó. Không thể nào không nhận ra nó được, dù nó có đang là con trai

- Em…!_Sally và Jame cùng lúc nhảy dựng lên. Ngay lập tức Layla liền ra hiệu cho họ

- Hai người quen Mars sao?_Hắn hỏi. Alan thì không có gì bất ngờ nữa. Cậu biết nó là Lallie rồi mà

- Ừm. Có quen!

- Vậy sao? Vậy thì đâu cần phải giới thiệu nữa. Đều là bạn bè cả mà_Hắn cười tươi. Nó lườm hắn một cái rồi lại quay lên.

Giờ giải lao hai tiết sau, nó và hai người kia kéo nhau lên sân thượng để nói chuyện

- Lallie, sao em lại cải trang thành con trai thế này?_Jame hỏi

- Chuyện này em không thể nói. Sao 2 và chị lại đi học?

- Chán nên đi học thôi!_Lại là câu trả lời đó

- Em thật không hiểu nổi hai người. Mà nè, từ nay hai người phải gọi em là Mars nhé! Và che giấu chuyện em là con gái giúp em, không ai biết em là con gái đâu

- Anh không hiểu em đang muốn làm gì nữa._Jame thở hắt một hơi nhưng vì thương em gái nên anh cũng đồng ý với nó. Jame đã đồng ý thì Sally không có lí do gì để từ chối cả. Nó vui vẻ câu lấy tay Sally và Jame lôi đi. Bọn nó vừa đi khuất thì một con nhỏ từ sau cánh cửa đi ra. Là nhỏ Sasa

- Thì ra mày là con gái! Tao không thể để mày vui vẻ ở bên cạnh anh Ailen được_Nhỏ đay nghiến nhìn về hướng nó đã đi. Và nhỏ đã hẹn nó ra sân sau trường để nói chuyện

- Gì đây?_Nó khó chịu hỏi

- Mày biến khỏi anh Ailen cho tao!

- Tại sao? Tao không có lí do để làm vậy_Nó khoanh tay thản nhiên nói

- Nếu mày không tránh xa anh Ailen, tao sẽ thông báo cho cả trường biết mày là con gái

Nghe nhỏ nói, nó khẽ giật mình. Nó không ngờ con nhỏ này đã biết mọi chuyện. Nhưng lòng tự tôn của nó không cho phép nó cúi đầu trước con nhỏ này

- Mày thích thì cứ nói.

- Mày…Mày là cái đồ thích bám theo trai, không có giáo dục. Tao không biết ba mẹ mày đã dạy mày như thế nào nữa. Hay họ cũng giống mày_con này nói mà không nghĩ lại mình mà. Ai bám trai chứ? Ngay lập tức, nó tặng cho nhỏ cái tát thật đau

- Tao cấm mày xúc phạm ba mẹ tao

Bỗng dưng con nhỏ đó ôm lấy mặt mà khóc làm nó hoảng hồn. Gì vậy nè, sao lại giở trò ăn vạ ở đây? Và đáp án cho câu trả lời của nó là

- Sao em lại đánh Sasa?_Hắn vội vàng chạy đến chỗ nhỏ Sasa rồi trừng mắt nhìn nó

- Anh ơi, anh ấy xúc phạm em không có ba mẹ rồi còn bảo em không có tư cách để quen biết anh nên đánh em. Anh ấy tức giận vì em cứ điu theo anh mãi_Nhỏ đó nức nở nói với hắn

- Có thật vậy không?_Hắn hỏi nó

- Anh tin?

- Mọi chuyện đã rành rành trước mắt rồi làm sao mà anh không tin? Sasa không biết nói dối

- Vậy thì anh hãy giữ lòng tin của anh với nhỏ đó đi_Nó lạnh lùng quay lưng bỏ đi. Nếu hắn đã không tin nó thì giải thích cũng chỉ vô ích thôi! Hắn cứng đờ người nhìn theo bóng hình cô đơn của nó mà lòng quặn đau. Hắn không thể ngờ nó lại nói như vậy. Nó cũng chẳng thèm giải thích với hắn luôn.

- Em đứng lên đi! Chúng ta về lớp nào!_Hắn nói rồi bỏ đi

- Anh có tình cảm với nhỏ đó đúng không? Anh vẫn không dứt mắt khỏi con nhỏ đó được mà. Vậy thì em sẽ làm cho anh phải vứt bỏ nhỏ đó_Nhỏ sasa cười đắc thắng nghĩ rồi nhỏ lôi điện thoại ra gọi cho ai đó

- Lallie, cô không phải là đối thủ của tôi đâu

Hắn quay trở về lớp thì đã thấy nó ở trong lớp rồi. Nó chẳng thèm liếc nhìn hắn lấy một cái luôn. Hắn khẽ nhìn nó rồi quay về chỗ của mình. Hắn gục mặt xuống bàn và ngủ. Rồi con nhỏ Sasa cũng vào lớp. Nhỏ nhìn nó cười ngạo nghễ rồi cũng vào chỗ. 3 tiết học tiếp theo cũng trôi qua. Với nó và hắn thì 3 tiết này sao mà dài kinh khủng. Và giờ tan trường cũng đã đến. Nó và cả bọn kéo nhau ra về. Hắn đi sau nó và vẫn dõi theo hình bóng của nó. Rồi nhỏ Sasa cũng bay đến bám lấy tay hắn

- Anh à, chúng ta sang kia uống nước đi_Nhỏ sasa chỉ tay vào cửa hàng giải khát trước trường rồi lôi hắn đi. Hắn cũng mặc để cho nhỏ muốn lôi đi đâu thì đi. Bỗng dưng một chiếc xe từ đâu chạy tới và lao nhanh về phía nhỏ Sasa. Nhìn cũng biết là cố ý rồi. Hắn nhanh tay kéo nhỏ vào trong lề đường. Cũng nhờ có hắn chứ không nhỏ đã bị xe cán rồi

- Đuổi theo chiếc xe đó ngay!_Hắn hét lên cho vài tên đàn em ở gần đó. Đàn em của hắn lập tức đuổi theo chiếc xe đó. Và một lúc sau người, xe đã được đưa đến trước mặt hắn.

- Tại sao mày lại cho xe cán vào Sasa_Hắn gằng từng chữ

- Tôi không biết gì cả. Có người đã thuê tôi làm vậy_tên đó sợ sệt nói

- Ai? Ai đã thuê mày?

- Là cậu ta!_Tên đó chỉ tay vào nó. Hiện hồn nó đang thơ thẩn nơi nào rồi. Bị tên đó buộc tội, hồn nó lập tức quay về với xác. Hắn tức giận đi đến chỗ nó. Và một cái tát được hắn giáng xuống mặt nó

- Anh không ngờ em lại là người như vậy!

Nó vẫn không nói gì chỉ ngước mắt nhìn con nhỏ đang cười đắc thắng kia

- Thích nghĩ sao tùy anh. Là do tôi làm thì đã sao chứ? Tôi là kẻ ăn miếng trả miếng vậy đấy_Nó nói rồi bỏ đi. Hắn như không đứng vững trước câu trả lời của nó. Jame và Sally muốn đuổi theo nó nhưng đã bị Lallie chặn lại

- Để Mars một mình đi. Nó không muốn chúng ta thấy nó yếu đuối đâu. Không biết lại đi đến đâu khóc một mình nữa đây!_Layla thở dài. Lúc nhỏ dù có đau đến đâu nó cũng không khóc. Thế mà vì một chú chó lạ lẫm bị xe cán phải mà nó đã khóc như mưa. Nhưng nó nào có khóc trước mặt ai. Nó khóa cửa phòng lại rồi ngồi trong đó khóc một mình.

Nhân cái lúc hỗn loạn đó, cái tên kia đã bỏ chạy. Bọn Layla biết trò này do ai bày ra nhưng không có đủ chứng cứ buộc tội nhỏ. Cũng không trách hắn được, nó bị tố cáo một cách trắn trợn như thế thì ai mà không tin. Chỉ có những người hiểu rõ nó như Layla thì mới biết được ai là thủ phạm trong chuyện này thôi.

Hôm đó, Laysi về nhà rất sớm. Cô nhóc rất lo cho nó. Vì về nhà sớm mà cô nhóc đã nghe được một chuyện động trời

- Phải nhanh chóng chuyển nhượng tài sản của hai đứa đó ngay. Nuôi bọn chúng tốn công tốn gạo quá

- Nhưng thưa chủ tịch, cậu Mars và cô Laysi chưa đủ 18 tuổi mà._TK kim hỏi

- Thì lập di chúc và khử bọn chúng là xong thôi mà

- Làm sao để bắt họ kí tờ di chúc đó đây bây giờ?

- Chuyện đó anh tự tính, sao lại hỏi tôi? Tôi chỉ cần số tài sản của bọn chúng thôi. Sasa cũng đã về rồi. 2 năm để con bé lưu lạc, tôi không thể xa cháu tôi được nữa. Cháu mình không nuôi lại đi nuôi hai kẻ không cùng dòng máu. Làm nhanh đi!_Ông ta quát thư kí Kim

“Bịch” Chiếc ba lô trên tay Laysi rơi xuống đất. Nhỏ vừa nghe gì vậy? Thật khó tin. Hai cái kẻ đang bàn chuyện trong phòng kia nghe âm thanh lạ liền chạy ra xem. Cả hai đều hoảng hốt vô cùng nhưng rồi lão già đó cũng lấy lại tinh thần

- Biết rồi cũng tốt. Đem nó nhốt lại rồi bắt nó kí vào tờ di chúc đi

- Vâng_TK Kim túm lấy cổ áo Laysi. Cô nhóc dùng tất cả sức lực của mình để thoát khỏi lão già đó. Nhỏ luôn miệng kêu cứu nhưng chẳng có ai nghe được. Cô giúp việc hiện không có ở nhà, nó cũng không. Ai giúp được nhỏ chứ?

Sáng hôm sau nó quay về nhưng không thấy ai ngoài cô giúp việc cả

- Ông và Laysi đâu rồi ạ?_Nó hỏi cô giúp việc

- Ông chủ ra ngoài rồi ạ. Còn cô Laysi thì đi học rồi

- Vâng!_Nó uể oải sải bước đi lên phòng. Khi đi ngang qua cửa phòng làm việc của lão nó vô tình nhặt được bông tai của Laysi, trên đó còn có vết máu nữa. Chắc do lúc dằn co, bông tai nhỏ đã bị rơi ra ấy mà. Biết có chuyện chẳng lành xảy ra với em gái mình, nó liền vào phòng lão già đó và kiểm tra camera. Mọi chuyện đều được thâu lại. Nó không thể ngờ Laysi lại không phải là cháu ruột của lão mà lại là nhỏ Sasa. Nó lập tức chạy đi tìm Laysi. Cô em bé bỏng của nó đang gặp nguy hiểm. Nó cứ tìm kiếm trong vô vọng. Nó đã cắt người theo dõi lão già đó nhưng không có kết quả gì. Bây giờ nó chỉ biết cầu mong cho Laysi bình an vô sự thôi!

Hôm nay nó và Laysi không đi học nên hắn và Rin lo lắm. Đúng là hắn đang giận nó nhưng hắn vẫn lo cho nó lắm. Nó giờ đang ở đâu? Có bình an không? Hắn đang tự hỏi lòng về những điều đó

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.