Cô cảm thấy hơi mệt, đóng cửa phòng lại rồi đi tắm, chuẩn bị ngủ.
Những hành động nhỏ của Thời An không thoát khỏi tầm mắt của Tạ Yến Lễ. Cô còn cố ý chọn phòng xa nhất.
Qua những ngày tiếp xúc, anh đã hiểu rõ tính cách của Thời An.
Vẻ mặt bướng bỉnh như vậy, rõ ràng là cô đang giận dỗi. Tạ Yến Lễ cẩn thận hồi tưởng lại mọi chuyện xảy ra hôm nay nhưng vẫn không nghĩ ra đã làm gì khiến cô giận.
Anh chỉ bật cười, khẽ thở dài, Julia đã chuẩn bị xong tài liệu cho cuộc họp.
————
Buổi chiều, Thời An ngủ rất sâu, có vẻ thật sự mệt mỏi, cô ngủ một mạch đến nửa đêm.
Khi cô định xoay người thì đột nhiên nghe thấy:
"Đừng động, em đè lên tôi rồi!"
"???"
Sao trên giường lại có giọng đàn ông? Thời An kinh hãi, vội bật đèn ngủ đầu giường. Đập vào mắt cô là một người đàn ông to lớn đang nằm cạnh mình.
Gương mặt của anh ta rất quen thuộc.
"Tạ Yến Lễ, sao anh lại ở đây?" Thời An bật dậy, ngạc nhiên nhìn cánh cửa phòng đã khóa kỹ, rồi quay sang nhìn người đàn ông trên giường.
【Tên này nửa đêm đợi tôi ngủ rồi trèo lên giường tôi sao???】
Tạ Yến Lễ bị tiếng của Thời An làm tỉnh giấc, đôi mắt lờ mờ vì buồn ngủ từ từ mở ra. Giọng nói chậm rãi, đầy quý phái: "Chẳng lẽ em quên ai là người đã nói sẽ chăm sóc tôi à?"
Anh khẽ nói, "Nếu không ở cùng nhau, em định chăm sóc tôi thế nào?"
Ánh mắt Tạ Yến Lễ có vẻ lơ đễnh nhưng nhưng thực chất đang xâm chiếm từng chút không gian của Thời An.
Thời An: "..."
Đúng là tự mình làm khổ mình mà.
【Mình bây giờ có lý do hợp lý để nghi ngờ Tạ Yến Lễ là một con chó, một con ch.ó biến thành người.】
【Có ai mặt dày như anh không chứ!】
Trong lòng Thời An thầm mắng anh không biết bao nhiêu lần, Tạ Yến Lễ chỉ khẽ liếc cô một cái, giọng anh trầm thấp, đầy mệt mỏi: "Ngủ đi."
Mấy ngày đến Thượng Hải, anh luôn bận rộn giải quyết hàng loạt công việc của công ty, đã rất lâu rồi Tạ Yến Lễ không có một giấc ngủ ngon.
Mấy đêm nay anh luôn bị mất ngủ, cảm thấy thiếu vắng điều gì đó.
Khi nghe tin Thời An sẽ đến tìm mình, trong lòng anh bất giác dâng lên niềm vui.
Thời An nằm trên giường mãi vẫn không ngủ được, trong đầu cô không ngừng hiện lên hình ảnh Tạ Yến Lễ. Người đàn ông mà cô từng nghĩ là ác ma, có thể vặn cổ cô bất cứ lúc nào, giờ đã thay đổi hoàn toàn.
Nghĩ đến Tạ Yến Lễ hiện tại, khóe miệng Thời An khẽ mím lại. Anh đúng là một con chó.
Ban ngày còn cắn cô một miếng.
Sự xuất hiện của cô đã khiến nhiều nhân vật trong câu chuyện thay đổi dây chuyền, không còn như trước nữa.
Những thay đổi này có điểm tốt cũng có điểm xấu.
Điểm tốt là...
Tạ Yến Lễ cuối cùng không muốn vặn cổ cô nữa.
Ánh mắt Thời An lặng lẽ chuyển đến người đàn ông vai rộng, eo thon, cùng đôi chân dài đang nằm bên cạnh. Chiếc chăn vừa bị cô kéo ra một chút, để lộ phần cơ bụng săn chắc của anh.
Gương mặt đẹp trai của Tạ Yến Lễ rất yên tĩnh, đôi mắt anh nhắm chặt. Bàn tay dài và mạnh mẽ của anh đang đan chéo trên bụng, đường nét cơ bắp rõ ràng, tràn đầy sức mạnh.
【Anh nói gì đó đi Tạ Yến Lễ, haiz...】
Thời An thở dài một tiếng trong lòng, Tạ Yến Lễ không hiểu vì sao cô lại thở dài.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
Thời An: 【Giờ anh còn không tỉnh, em có thèm khát anh cũng không làm gì được!】
Người đàn ông đẹp trai như vậy mà ngày nào cũng lượn lờ trước mặt, còn nằm chung giường, ai mà không động lòng. Chỉ nhìn không thể xơi, cô cũng cảm thấy bức rứt lắm chứ bộ.
Tạ Yến Lễ đỏ mặt tía tai, ai không được chứ, cô ấy nói ai không được chứ?!
Thời An đổi tư thế, hai tay đặt sau đầu, ngẩng đầu nhìn trần nhà, bắt đầu suy nghĩ về cuộc đời.
【Mọi người đều nói kết hôn là tốt, nhưng với mình thì không phải vậy.】
【Sau khi ly hôn với Tạ Yến Lễ, mình có thể được chia một nửa tài sản. Nhưng điều khiến mình đau đầu nhất là làm sao để tiêu hết số tiền đó. Từ giờ đến cuối đời, việc duy nhất mình cần làm là lo lắng về ăn chơi hưởng thụ, thật phiền quá mà.】
【Điều khó chịu hơn là, rõ ràng có một người đàn ông đẹp trai ngay trước mắt, nhưng chỉ có thể ngắm mà không thể ăn.】
【Em đã độc thân cả đời rồi... thôi, nói nhiều cũng chỉ thêm buồn.】
Thời An lại suy nghĩ về chuyện ly hôn. Trong bóng tối, ánh mắt sâu thẳm của Tạ Yến Lễ lặng lẽ nhìn cô. Anh không biết làm cách nào để khiến cô rung động.
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, Thời An nhìn sang bên cạnh, người kia đã rời đi.
Buổi sáng cô rảnh rỗi, liền nhắn tin cho Julia hỏi địa chỉ công ty của Tạ Yến Lễ.
Thời An nhanh chóng có được địa chỉ công ty của Tạ Yến Lễ. Cô không quên mục đích của chuyến đi Thượng Hải lần này là hợp tác với anh.
Nếu là hợp tác, cô phải đến công ty của Tạ Yến Lễ.
Nửa giờ sau, bóng dáng của Thời An xuất hiện dưới một tòa cao ốc ở khu mới của Thượng Hải. Xung quanh là hàng loạt tòa nhà chọc trời, khu vực này tập trung các công ty và viện nghiên cứu công nghệ cao hàng đầu trong nước.
Việc công ty của Tạ Yến Lễ được đặt ở đây cũng là minh chứng cho sức mạnh của công ty.
...
Hôm nay cả công ty đều rất vui vẻ, vị tổng tài thần bí của công ty đột nhiên thông báo phát lì xì cho tất cả mọi người vào buổi sáng, và số tiền cũng không hề nhỏ.
Tinh thần làm việc uể oải của nhân viên trong công ty đột nhiên sống lại một chút, cô nhân viên ở quầy lễ tân vì tiền lì xì mà vui vẻ hẳn lên.
Không có ai đến công ty, cô tranh thủ chút thời gian rảnh rỗi, lười biếng ngân nga một giai điệu.
Đang lơ đễnh thì cô bất ngờ khựng lại, cửa tự động của công ty cảm nhận được có người đến liền mở ra. Từ bên ngoài bước vào một cô gái mặc váy dài, vóc dáng hoàn hảo với những đường cong quyến rũ.
Chất liệu vải bạc lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời, họa tiết độc đáo ở cổ áo càng làm tôn lên khí chất tao nhã và cao quý của cô.
Gương mặt cô được trang điểm nhẹ nhàng, càng làm nổi bật đường nét tinh tế, cuốn hút của ngũ quan. Đôi mày thanh mảnh như dãy núi xa, ánh mắt sáng như sao buổi sớm, đôi môi đỏ khẽ mở, toát lên vẻ quyến rũ khó cưỡng. Mái tóc dài của cô mềm mại buông xuống bờ vai, vài lọn tóc nhẹ nhàng lay động, tăng thêm nét lười biếng đầy cuốn hút.
"Ôi trời!Cô gái này thật xinh đẹp!
Lúc này trong đầu nhân viên lễ tân chỉ còn mỗi suy nghĩ đó. Cô trách bản thân từ nhỏ học hành chẳng được gì nhiều, gặp cảnh này cũng chỉ thốt ra một câu "Ôi trời".
"Xin chào, tôi đến tìm Tạ Yến Lễ."
Giọng nói của Thời An rất nhẹ nhàng.
Nhân viên lễ tân hoàn hồn lại, chuyên nghiệp trả lời: "Xin hỏi cô có hẹn trước không ạ?"
Người phụ nữ trước mặt vừa bước vào đã gọi thẳng tên vị tổng giám đốc bí ẩn vừa mới trở về công ty, có vẻ như mối quan hệ giữa hai người không đơn giản chút nào.
Dù vậy, cô vẫn tuân thủ quy định và tiếp tục hỏi Thời An theo đúng quy trình
"Tôi là vợ của anh ấy." Thời An kiên nhẫn trả lời.
"Á... á... ồ... ừm?… được rồi!"
Một loạt âm thanh lắp bắp thể hiện sự kinh ngạc của nhân viên lễ tân. Có lẽ cô là người đầu tiên trong công ty biết tin vị tổng giám đốc bí ẩn mới tới đã kết hôn.