Già Thiên

Chương 640: Đại Long Kiếp



Trong thiên địa một mảnh trắng xoá, đinh tai nhức óc, điện quang tán loạn, khắp nơi đều là điện quang như biển rộng, thanh thế lớn hơn không biết bao nhiêu lần vừa rồi.

Lúc này, Yến Vân Loạn thật sự muốn khóc, rốt cuộc là ai đang độ kiếp? Tại sao tất cả đều trái ngược, hắn trở thành vai phụ đi theo Diệp Phàm trải qua thiên phạt.

Rầm!

Sấm sét ngang trời, không phải một đường, mà là ngàn vạn đường, mỗi một tia sấm sét to như dãy núi, bắt chéo giữa không trung, không khác gì một con rồng to lớn.

Lúc này, Diệp Phàm ngồi xếp bằng trong hư không, bị biển lôi điện bao phủ, vừa chống lại thiên kiếp vừa bắt lấy dấu tích đạo trong biển lôi điện, bất ngờ ngộ đạo.

Yến Vân Loạn cắn răng dùng hết sức chống cự thiên kiếp, toàn thân hắn đã sớm xuất hiện không ít cháy khét, bị thương không nhẹ.

Xoạt!

Hắn lao thẳng lên trời muốn rời khỏi nơi này, hắn đã nhìn ra Diệp Phàm lợi dụng hắn dân động thiên kiếp, muốn xông phá cảnh giới, hắn hoàn toàn là theo thái tử đọc sách.

"Ta gánh tội không nổi!"

Đây là tiếng lòng của hắn, thấy biến thái cũng chưa biến thái như thế, mỗi một đạo lôi điện còn to hơn dày núi, có tới ngàn vạn đạo thì nửa bước đại năng tiến vào cũng bị đánh chết.

Diệp Phàm mở mắt, chỉ tay ra, từ mi tâm bắn ra một đạo thần niệm nhập vào trong lôi điện, dân động vạn trượng thiên lôi tới đây.

Trong hư không, một cái chuông vàng hóa thành hình, hoàn toàn do tia chớp vàng ngưng tụ thành, đương nhiên trên đó còn có rất nhiều văn lạc, đó là pháp tắc thiên địa.

Diệp Phàm bị xúc động cũng tạo ra một cái chuông thần lôi kiếp, nhưng mà ngưng đọng hơn Yến Vân Loạn nhiều, dùng Thái Dương Chân Kiếp tạo thành, ánh vàng rực rỡ.

Trong thiên kiếp ẩn chứa đạo ngân vô tận, lập tức đóng dấu lên đó, cái chuông lớn càng sáng chói, cao to như hòn núi nhỏ, một tiếng nổ lớn truyền ra mấy trăm dặm, lập tức trấn áp Yến Vân Loạn xuống dưới.

Oong....

Tiếng chuông ngâm nga, chính đại, hài hòa, ảo diệu, chen vào lòng người, rung động như pháo nổ, trong thiên địa một mảnh hài hòa, nhưng điện quang càng tăng

Nhất là ở bên trong chiếc chuông, Yến Vân Loạn bị điện bắn phá, thân thể bốc khói trắng thiếu chút bị đánh nát, cả người đau đớn dữ dội.

- Yến Vân Loạn danh bất hư truyền, đúng là đại kỳ tài, ở trong cảnh này lại tạo thành một cái chuông thần lôi kiếp còn hơn trước kia, dùng để bảo vệ mình.

- Kẻ này có thủ đoạn nghịch thiên, bên trên chuông thần lôi kiếp này có dấu ấn chư thiên, vô tận văn lạc, biểu hiện ra pháp tắc xuất hiện trong biển lôi điện.

Mọi người than thở, đều nghĩ rằng là do Yến Vân Loạn tự bảo vệ mà biến ra chuông thần lôi kiếp, đều cả kinh.

Yến Vân Loạn quả thật sắp khóc, tất cả không có quan hệ một đồng nào với hắn, hắn bị cái chuông trấn áp sắp rớt xuống, vô tận điện quang đè lên người, căn bản không cản nổi.

Oong...

Tiếng chuông ngâm vang, vang vọng thiên địa, mọi người đều khen ngợi, nhưng Yến Vân Loạn bên trong chuông thần lại uể oải không chịu được, sắp bị nướng chín.

"Cũng được, làm hắn nửa chết nửa sống, đứng ở bên ngoài khiến người ta nghĩ rằng hắn đang độ kiếp, còn ta có thể yên tâm phá quan trong này."

Diệp Phàm hạ quyết tâm, đưa ra quyết định này.

Diệp Phàm ngồi xếp bằng trong biển lôi điện, lưng hắn như một con rồng không ngừng trào ra tinh khí, xương cột sống cũng sắp bay ra, đây là dấu hiệu Hóa Long.

Bí cảnh này rất xứng với cái tên, tẩm bổ một con rồng lớn trong cơ thể, hóa hình đi ra, mà bản thân con rồng này là xương cột sống, tất cả lực lượng đều phải dựa vào nó.

Tiếng rồng ngâm truyền ra, trong cơ thể Diệp Phàm tách tách rung lên, xương cột sống của hắn sáng chói như vàng ròng, mỗi một khớp xương đều di động như man long sống lại,

Thiên kiếp Hóa Long rốt cuộc phủ xuống, cũng không lớn như trong tưởng tượng, không kém hơn vừa rồi bao nhiêu, nhưng Diệp Phàm lại cảm giác được khí tức khủng bố.

Tám mươi mốt đạo Thiên Long lao tới, không chỉ giống mà thôi, quả thật giống y như đúc, ẩn hàm thần hình, tia chớp hình rồng như có sinh mệnh phát ra tiếng rồng ngầm đánh tới.

Ầm! Ầm!

Diệp Phàm mở mắt, ngồi xếp bằng trong hư không chống lại Thiên Long, nháy mắt liền da tróc thịt bong, tuy rằng không phải biển lôi điện mênh mông, nhưng càng khủng bố hơn.

Đại Long Kiếp!

"Một cửa Hóa Long này khó qua như thế..."

Trong lòng Diệp Phàm nhảy rộn, hắn đã là nửa bước Hóa Long, một chân đã bước vào, nhưng thiên kiếp tiến đến, hắn mới biết được khó khán tới mức nào.

Tám mươi mốt đạo Thiên Long trông rất sống động, quay quanh ở trên hư không, tay rồng vươn về phía hắn như trường tồn từ xa xưa, truyền ra khí cơ yêu dị huyền bí.

Đã không biết bao nhiêu năm chưa xuất hiện thiên kiếp như vậy, mọi người đều nghĩ rằng đó là truyền thuyết mà thôi, hôm nay bản thân Diệp Phàm đă gặp được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Ở xa xa, biển lôi điện vạn trượng sôi trào, vô biên vô hạn nhưng không dám tới gần đây, tất cả điện quang như có linh tính e ngại tám mươi mốt đạo Thiên Long này.

Trong sách cổ có ghi, Đại Long Kiếp huyền ảo, là Thiên Long cổ ghi lại dấu ấn tinh huyết trong biển lôi điện, tẩm bổ trở thành một loại đại thiên kiếp.

Diệp Phàm sớm đoán được đánh sâu vào cánh cửa đại bí cảnh thì thiên phạt sẽ không bình thường, nhưng không ngờ tới giáng xuống Đại Long Kiếp tương truyền xa xưa.

Tám mươi mốt đạo Thiên Long quay quanh bức lui biển lôi điện, lưu lại một mảnh chân không ở giữa.

Rống...

Một tiếng rồng ngâm chấn động Cửu Thiên, rung chuyển Cửu u, truyền khắp đất bằng, Thiên Long viễn cổ đầu tiên lao tới, không công kích thử như khi nãy nữa.

Lúc này, tay rồng như núi, hai sừng như Thánh binh trực tiếp đánh tới, khí thế đó còn đậm nét hơn Tiên nhân đích thân đến, thẳng tiến không lùi.

Diệp Phàm không có cách nào tránh né, đây là thiên kiếp, phải đối mặt, chạy trốn đi đâu cũng không được, bắt buộc phải thừa nhận, nếu không thì chỉ có thể thành tro bụi.

Đùng!

Hai nắm đấm của hắn nhỏ máu, điện quang quấn quanh, cứng đối cứng với con rồng này, cả mảnh bầu trời cũng rung động không chịu nổi loại uy áp này.

- Các người có nghe không, có tiếng rồng ngâm truyền ra.

Những người ở xa kinh dị, ánh mắt bọn họ không thể xuyên qua lôi điện, không thấy được cảnh tượng bên trong, đều lộ ra thần sắc nghi hoặc.

- Yến Vân Loạn quả nhiên khủng bố, hắn đang độ kiếp, rồng ngâm đi cùng, có lẽ thật sự đột phá hai cảnh giới.

Mọi người trợn mắt há mồm, không lâu trước còn kinh hô vì Yến Vân Loạn, kết quả giờ đây nhiều người trợn tròn mắt.

- Tên kia thật xấu!

Ở xa xa, Cơ Tử Nguyệt lẩm bẩm, đôi mắt to linh động đã sớm cong thành hình trăng khuyết, đôi mi dài run lên, bên má lúm sâu đồng tiền.

Cơ Hạo Nguyệt cũng hết biết nói, huynh muội bọn họ biết rõ ràng, hắn bi ai thay cho Yến Vân Loạn, so chiến lực là đủ rồi, tội gì phải thế, làm sao lại đi chọn lôi kiếp chứ?

- Tiểu Yến Tử chín rồi..

- Sắp thành vịt nướng rồi...

Ở bên kia, mấy người Khương Hoài Nhân, Lý Hắc Thủy, Liêu Khấu tụ một chỗ, đồng thời lẩm bẩm cười hắc hắc.

- Sao lại như vậy?

Tề Họa Thủy miệng nhỏ tròn trĩnh, cảm thấy không thể tin nổi, chẳng lẽ thiên kiếp đánh lộn người, tại sao chính chủ thì té nhào, tên kia lại yên lành bước ra.

- Độ kiếp cũng đánh mình tới chết khiếp, da còn không dày bằng con dã long đang độ kiếp bị ta ăn luôn nữa.

Tên dã man lẩm bẩm.

Vừa nói lời này, người bên cạnh lập tức tránh xa hắn mấy chục trượng, hắn là một con mãnh thú hình người, nói so da dầy thì ai cũng run sợ, yêu nghiệt cũng không dám.

- Bình yên vô sự...

Vũ Điệp công chúa cũng tới, dung mạo như mỳ ngọc trắng tinh khiết có vẻ kinh ngạc, trong mắt đẹp chớp động tia sáng kỳ dị.

Hiện trường một mảnh yên lặng, qua thật lâu đột nhiên sôi trào, mọi người đều không thể tin nổi.

- Có ai nói cho ta biết, đã xảy ra chuyên gì?

- Rốt cuộc là ai đang độ kiếp, tại sao Yến Vân Loạn sắp bị đánh chết, tên kia còn sống nhăn răng như vậy?

Rất nhiều người không thể chấp nhận được, vừa rồi còn đang khen ngợi Yến Vân Loạn, kết quả đảo mắt liền cả kinh rớt cằm đầy đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.