Gia Tộc Ma Cà Rồng 5: Thiên Thần Sa Ngã

Chương 28: Thiên thần bóng tối



Piper Crandall đến từ một trong những gia đình thuần nhất của Hội Kín New York và huyết thống bất tử của cô là hoàn toàn tinh khiết. Nhà Crandall là những người trung thành với Van Alen. Bố mẹ Piper là hai người bạn thân thiết nhất của Lawrence Van Alen. Sự thịnh vượng của họ trong Hội càng tăng lên khi Lawrence được bầu làm Regis.

Dưới cái vỏ bạn bè Deming đã dễ dàng quét được tiềm thức của Piper mà không bị ma cà rồng này nghi ngờ gì. Cho đến giờ thì Piper không có biểu hiện gì đặc biệt, chỉ là một Máu Xanh khá thẳng thắng và rất bình thường.

Deming hy vọng có thể thăm dò vào lớp tiềm thức sâu hơn trong ký ức cô ấy. Có rất nhiều cách để che giấu sự thật, kể cả che giấu chính bản thân mình. Nhưng sớm hay muộn thì cái vẻ vô tội bên ngoài cũng sẽ lộ ra trái tim tội lỗi đen tối bên trong thôi.

Nhưng nếu Piper thực sự phải chịu trách nhiệm về cái chết của Victoria thì Deming phải tìm ra được động cơ. Đó là một việc rất khó chịu - kể cả Piper có bí mật căm ghét Victoria thì cô ta cũng phải có lý do gì đó để giết bạn mình. Một thứ gì đố đã đẩy thái độ thù hận đến hành động bạo lực.

Cái chết của Victoria đã được tính toán và được thực hiện vô cùng ác độc và nếu Piper có phần trong vụ đó thì cô ta phải có một lý do thích đáng. Deming có những lý thuyết riêng, kiểu chủ yếu của con gái là luôn che giấu những ghen ghét và bực bội. Cô từng thấy những cô gái giết bạn bè mình vì những thứ còn vớ vẩn hơn nhiều nhưng đến tận bây giờ vẫn không có gì về Piper cho thấy cô ta thù ghét Victoria mà hoàn toàn trái lại.

Một câu đố khó hiểu khác nữa là về nguồn gốc đoạn băng: nếu Piper hay người bạn nào khác của Victoria đã quay nó thì tại sao họ cố phơi bày toàn bộ các ma cà rồng?

Chiều đó cô đi theo Piper vào phòng hội thảo chia sẻ. Theo như Deming hiểu thì Tâm Hồn Con Người là một lời bào chữa cho việc những đứa trẻ này đã quá được đặc quyền đọc các cuốn sách, xem những bộ phim cũ và để lên mặt về các vấn đề triết học - những thứ mà họ chẳng hiểu gì nên đành phải làm cái gì đó dễ hơn để kiếm được điểm A ghi trong bảng điểm. (Môn học không có thi cuối kỳ mà chỉ có hai bài kiểm tra trong kỳ học). Nếu Deming thấy tất cả những thứ đó đều đáng giá thì cô đã thay đổi sau nhiệm vụ lần trước. Vài tháng trước cô đã phải giả trang là một công nhân nhà máy trong cửa hàng bán quần áo để thu thập bằng chứng về việc các ông chủ Máu Xanh đã lạm dụng sức mạnh của mình để bắt cóc công nhân Máu Đỏ làm việc đến kiệt sức.

Giáo sư - một người hơi lập dị với mái tóc dài bắt đầu bài học.

- Nào, các em hãy cho biết các em nghĩ về Thiên đường đã mất như thế nào? - Ông hỏi.

Hôm qua họ đã được xem bộ phim Luật sư của quỷ. Chủ đề củ hội thảo năm nay là nói về các tội ác trong đời sống hiện đại.

- Em ghét nó - Một cậu học sinh ngay lập tức trả lời - Milton đã hất quỷ dữ vào vách đá Heathcliff. Ông ta đã phạm tội một cách quá thu hút.

Cậu ta trông mảnh khảnh, có vẻ hay e thẹn với mái tóc đen xoăn và đôi mắt xanh sáng. Paul Rayburn là một học sinh ưu tú - một trong những học sinh Máu Bạc có trong danh sách được giảm học phí. Cậu ta có thể không biết là mình đang được vây quanh bởi toàn những người bất tử. Ở Thượng Hải họ gọi những người như thế là cừu còn Deming thì không có hứng thú với cừu.

- Tôi phản đối. Tôi không nghĩ Lucifer là quái vật. Tôi nghĩ ông ấy là một anh hùng và chỉ bị người ta hiểu nhần thôi. Ý tôi là nếu không có ông ấy thì sẽ chẳng có câu chuyện nào, đúng không? - Một cậu chàng tóc đen khác hỏi. Người này ngồi lọt thỏm trong ghế, miệng ngậm bút. Mái tóc đen dày của cậu ta được chải gọn gàng, để lộ trán và đôi mắt sắc sảo. Có điều gì đó trên gương mặt ấy gây ấn tượng hơn là vẻ đẹp trai và có gì đó ở miệng của cậu ta khiến cậu ta trông có vẻ giống một người thích nhìn những sinh vật vô tội chết.

Vậy đây sẽ là nghi phạm số ba: Bryce Cutting. Một thiên thần bóng tối. Deming nhận ra điều đó từ quang phổ đơn độc của cậu ta. Các báo cáo của Thợ Săn đã thiếu xót không đề cập đến vấn đề này. Trong khi có rất nhiều người như cậu ta. Deming không muốn có định kiến với cậu ta do lai lịch của cậu - nó làm cô thấy mình cũng ngu ngốc như những người Máu Đỏ với những ám ảnh về nguồn gốc (như nhiều Máu Xanh khác, Deming đã sống qua nhiều chu kỳ, trong nhiều tộc người) - nhưng vẫn còn có thứ gì đó cần phải xem xét. Chỉ có vài thiên thần bóng tối quanh đây - những người đã không đi theo Máu Bạc. Bryce Cutting cũng như vị Regent hiện tại là một trong số họ.

- Ý hay đấy Bryce - vị giáo sư gật đầu - Satan đã giúp người ta có chuyện để kể.

Bryce nhăn răng cười tự mãn với đối thủ, nhưng chỉ làm cho Paul đáp trả một cách hăng hái hơn.

- Nhưng đó cũng chính là lý do tại sao chuyện đó một tai họa - quỷ dữ đã được viết lại trong vai một nhân vật lãng mạn. Tôi không thể tiêu hóa được cái ý tưởng khát vọng trở thành thánh thần của Satan là đáng thông cảm. Chúng ta không nên tiếp tay cho tội ác như thế - cậu ta tranh luận - Toàn bộ cái ý tưởng về việc lý tường hoá sự ghen tuông đố kỵ và tham vọng cũng giống như việc Wall Street đã trở thành một nơi giàu mạnh nhờ thị trường chứng khoán mà không tính đến tổn thất của Oliver Stone. Thay vì ghét Michael Douglas thì khán giả lại muốn trở thành ông ấy. Lòng tham được coi là tốt và họ yêu thích nó. Ở đây cũng thế. Quỷ dữ là chúng ta và ta định sẽ làm tăng thêm tham vọng của hắn sao? Có gì không hay với việc sống trên Thiên Đường chứ? Chơi đàn lia và bay lượn trên những đám mây có thực tế đến thế không? Tôi không cho là như thế - Paul mỉm cười.

Cả lớp khúc khích cười và có vẻ như Paul đã thắng trong cuộc tranh luận nhưng Bryce vẫn chưa có ý định thừa nhận điều đó.

- Anh hùng theo kiểu bi kịch đó là phải rồi. Đất nước này chẳng phải cũng được tạo nên trên cùng ý tưởng mà câu chuyện đã được dựng lên hay sao? - đó là thà làm vua Địa ngục còn hơn làm lính trên Thiên đường. Thà được độc lập tự do, được làm chủ vũ trụ của chính mình còn hơn làm nô lệ - Bryce phản biện một cách đắc thắng.

Paul chế nhạo:

- Tôi không nghĩ những người lập nước đã biết đến Thiên Đường Đã Mất(*) hồi họ thảo ra Hiến Pháp.

(*): John Milton: (9 tháng 12, 1608 - 8 tháng 11, 1674) là một nhà thơ, soạn giả, nhà bình luận văn học người Anh. Thiên Đường Đã Mất là một trong những bài thơ nổi tiếng của ông, được in vào năm 1667.

- Sao cậu biết được? Cậu đâu có ở đó đâu?

Trong giây lát Deming băn khoăn không biết Bryce có lộ nguyên hình và giơ răng nanh dọa anh chàng tội nghiệp kia đến chết khiếp hay không. Tất nhiên Bryce chỉ đang tranh cãi thôi nhưng dù thế nào thì cậu ta cũng kém hiểu biết về lịch sử nước Mĩ. (Deming cá là cậu ta đã không sống trong khoảng thời gian đó). Vấn đề chỉ là cậu ta thấy khó chịu vì Paul đã sai lầm mà không biết. John Milton - một trong số các thành viên của Hội Âm Mưu sơ khai đã viết bài thơ để cảnh cáo con người về sự cám dỗ của ma quỷ. Nhưng con người lại coi đó như một câu chuyện bi thảm về một lời hứa không thành. Cô nghi là Bryce thấy khó chịu vì Paul là một con người thấp hèn nhưng có bộ óc sắc sảo và khả năng làm thay đổi các ý kiến lại giành được số đông người tán thành trong lớp.

Nhưng dù thế nào thì cũng thật là hồ đồ khi Máu Xanh lại nói về Sao Mai với cái kiểu đó. Lucifer là một anh hùng sao? Chỉ là hiểu nhầm thôi sao? Tất nhiên là cô cũng đã nghe kể rằng New York là một Hội rất tự do, nhưng vẫn không thể làm thế được. Cô đã nỗ lực để thăm dò Piper nhưng có vẻ như không có gì trong cái đầu xinh đẹp đó ngoài mấy nỗi lo lắng thông thường của lớp trẻ và vở kịch cả. Deming vẫn chưa sẵn sàng từ bỏ việc tìm hiểu Piper nhưng những từ của Bryce Cutting đã khiến cậu ta trở thành mục tiêu của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.