Giá Trị Khác Loại

Chương 29



Một lần nữa, Đường Gian có cơ hội biết được Lê Sầm hành động nhanh đến nhường nào. Ngủ một giấc dậy đã thấy câu lạc bộ liên hệ tới, gara xuất hiện thêm một chiếc xe bay, quang não nhiều thêm một tin nhắn.

Sáu giờ kết thúc buổi học, trước bảy giờ về đến nhà... Cậu đã xem qua tuyến đường đi, đoạn đường ấy không mất đến gần ba mươi phút đi xe, không biết tiên sinh nói những lời đó rốt cuộc có ý gì.

Hai giờ chiều, Đường Gian đúng giờ đến câu lạc bộ. Lê Sầm đã sắp xếp cho cậu một người giáo viên, là một cô giáo Beta lớn tuổi, tính cách dịu dàng, tay nghề khéo léo.

Cậu yên tâm theo cô giáo học hỏi, chờ mong một ngày có thể đạt đến trình độ như ba Lê.

Sáu giờ tan học, sáu giờ rưỡi về đến nhà. Lê Sầm đang ngồi trên sô pha chờ cậu, thấy người về cũng không có biểu cảm gì, ra lệnh cho cậu cởi sạch sẽ rồi quỳ bên cạnh.

Đường Gian cảm thấy có chỗ khác thường, thế nhưng cậu cũng không suy nghĩ nhiều, vội vàng lột sạch quần áo với tốc độ nhanh nhất rồi quỳ cạnh chân tiên sinh.

Hôm nay Lê Sầm mang dép lê, cậu cúi đầu xuống, vừa khéo hôn lên chân hắn.

Song, không khí ngày hôm nay trầm trọng khó hiểu, Lê Sầm mãi cũng không lên tiếng, cũng không đưa ra mệnh lệnh tiếp theo.

Thời gian dần trôi qua, Đường Gian bắt đầu thấy lo lắng. Cậu ngẩng đầu, nhìn thấy hai mắt hắn nặng nề, ẩn bên trong còn có chút tối tăm vặn vẹo.

Lê Sầm giơ tay lên, dùng sức tát xuống, trên mặt cậu lập tức hiện rõ dấu tay màu đỏ.

Giọng nói hắn len lỏi tia thích thú, "Tôi có cho phép em ngẩng đầu?"

Có lẽ vì được yêu chiều suốt thời gian qua nên cậu bỗng thấy tủi thân, cũng may bản tính cậu là phục tùng mới không làm ra chuyện chống đối hắn.

Đường Gian run rẩy cúi đầu, âm giọng xen kẽ tiếng nức nở, "Xin lỗi tiên sinh. Em sai rồi."

"Nhớ cho kĩ chuyện này." Lê Sầm nhìn chằm chằm người quỳ bên chân mình, cái nhìn như thể muốn xé nát cậu muốn vào bụng, "Báo cáo những chuyện đã xảy ra từ lúc ra cửa đến lúc về nhà, càng tỉ mỉ càng tốt."

Đường Gian khẽ "dạ" một tiếng, sau đó cẩn thận suy nghĩ xem mình nên trả lời như thế nào. Cậu không dám giấu giếm, từng chuyện lớn bé đã xảy ra từ lúc rời nhà đến lúc quay về đều nói ra hết, ngay cả việc khi ra khỏi câu lạc bộ tình cờ lướt ngang một Alpha nữ cũng khai báo rõ.

Có điều Lê Sầm lại không chịu buông tha cậu, nghe xong bèn hỏi đầu đuôi một lần nữa, bao gồm cả thời cụ thể khi ra khỏi nhà, tâm trạng như thế nào, tới lúc đến câu lạc bộ là mấy giờ, có cảm giác gì với giáo viên, thời gian rời câu lạc bộ, đi đường đã tiêu tốn bao nhiêu phút, hơn nữa còn cực kì tập trung đến Alpha nữ được nhắc đến kia.

"Cô ấy xinh không? Em nhìn cô ấy mấy lần?"

"Em không biết... Em không cố tình nhìn cô ấy, chỉ là mắt đảo qua nên thấy thôi."

"Nếu chỉ nhìn thoáng qua tại sao em còn nhắc đến?"

Đường Gian bị buộc đến sắp khóc, cậu muốn dụi vào đùi hắn theo thói quen nhưng lại không thể ngẩng đầu. Tiên sinh không có phép cậu ngẩng đầu.

Thế là cậu chỉ có thể cọ mặt lên chân tiên sinh để cầu xin chút thương xót, nhỏ giọng giải thích: "Là ngài yêu cầu em kể rõ mọi chuyện càng chi tiết càng tốt."

Lê Sầm im lặng một hồi rồi dùng sức kéo tóc buộc cậu ngửa đầu, mạnh bạo hôn xuống, ngay sao đó mùi máu tanh nồng lập tức tràn ngập khoang miệng hai người.

Hắn cắn rách môi cậu.

Khi nụ hôn kết thúc cũng là lúc hắn buông tay. Rốt cuộc cậu cũng có thể ngẩng đầu nhìn hắn.

"Tự quyết định ngẩng đầu nhìn tôi, năm mươi cái tát." Lê Sầm nửa như mỉm cười, nửa như không, "Hai lựa chọn, em tự làm hoặc tôi làm."

Thể lực của Alpha và Beta vốn đã khác nhau từ trong trứng, dù Đường Gian có cố gắng hết sức cũng không bằng được năm phần sức của Lê Sầm.

Cậu ngẩng đầu, cần cổ thon gầy yếu ớt hiện ra, hai mắt cuối cùng cũng sáng lên sau khi bị hắn tra tấn tâm lý một hồi, "Xin ngài ra tay."

Mong rằng mọi sự trừng phạt đều đến từ ngài, có như vậy thì em mới vui vẻ chấp nhận được nỗi đau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.