Giả Vờ Kết Hôn - Khuyển Thăng

Chương 18



Sự xuất hiện của Ông chủ Tiền khiến bầu không khí vốn ấm áp trong phòng livestream đột ngột nóng lên.

Kể từ sau sự kiện tặng siêu tên lửa lần trước, Ông chủ Tiền giờ đã không còn được gọi là Ông chủ Tiền nữa, mà mọi người gọi hắn bằng một cái tên khác – Kẹt Tổng*.

(*) Kẹt xỉ

Cầm được tài khoản Super Emperor trị giá 200.000 tệ nhưng lại không chịu tặng streamer một xu, trong lịch sử Ngân Hồ TV, hắn chính là thành viên quý tộc keo kiệt nhất.

Mỗi khi tên thích kiếm chuyện mang tích vàng này xuất hiện, mọi người trong phòng livestream đều không hẹn mà đồng loạt spam emoji tên lửa và máy bay, thậm chí nhiều người lâu nay không nói lời nào cũng xuất hiện, cùng nhau gia nhập hàng ngũ chế giễu.

Thông thường, đối với mỗi thành viên quý tộc ghé thăm phòng livestream của mình, Khương Thành đều chào đón họ bằng thái độ khiêm tốn, nhưng Ông chủ Tiền là ngoại lệ. Dù vác một cái huy hiệu vàng choé to tổ chảng treo cao trên màn hình thì Khương Thành cũng coi như không thấy hắn, tiếp tục đeo tai nghe, vừa nghe nhạc vừa xem bình luận của mọi người.

【Em họ xa của Đào Đào】:Kẹt Tổng lại đến nữa rồi!

【Chàng trai báu vật duy nhất trên đời】:Má ơi! Lại là tên này nữa hả? Để tôi chống mắt xem hôm nay ổng tính là trò gì.

【Hàng nội địa cho Lão Tiểu Mao Ca】:Anh đây xem livestream trên Ngân Hồ ngót nghét ba năm rồi, cũng gặp không ít thằng keo kiệt thích gây chuyện, nhưng vừa keo vừa cố chấp thế này thì đúng là lần đầu tiên gặp.

【Anh Tài xế oai phong】:Dựa trên những gì Kẹt Tổng từng phát biểu trong phòng livestream, tôi cực kỳ nghi ngờ danh hiệu Super Emperor của ổng được kích hoạt bằng cửa sau.

【Bé 0, dâm trong dâm】:Nếu nạp tiền tươi thóc thật để trở thành Super Emperor thì hệ thống sẽ tự động tặng 200.000 Ngân Hồ tệ vào tài khoản người dùng. Tài khoản của tên Kẹt Tổng kia từ khi đăng ký đến giờ mới chỉ đến Lv2, chứng tỏ hắn ta chưa từng tặng quà, cho nên chắc chắn là kích hoạt nick quý tộc bằng cửa sau.





Ban đầu Thường Trạch định đổi tài khoản, nhưng thấy mọi người chế giễu mình, hắn không kìm được nhảy vào trả treo.

【Ông chủ Tiền】:Rốt cuộc mấy người đến xem streamer hay là tụ tập nói xấu người khác vậy? Lải nhà lải nhải nói mãi không hết.

【Bé fanboy của Đào Đào】:???

【Thường xuyên rụng lông nách】:???

【Anh đại trúng thưởng lên lên lên】:???

【Ông chúa nói “dâm” đệ nhất vũ trụ】:…

【Diogo thích vòng một】:Kẹt Tổng có chuyện gì à Kẹt Tổng? Chúng tôi thích nói thì sao, cản trở gì đến ông à?

【Có trúng thưởng không】:Lải nhà lải nhải nhải thì sao? Có giỏi thì bảo quản trị viên khóa mõm bọn này đi [Cười]×3

【Anh ơi để em làm】:Lải nhà lải nhải nhải thì sao? Có giỏi thì bảo quản trị viên khóa mõm bọn này đi [Cười]×3

【Mẹ chồng gợi cảm online dòm màn hình】:Lải nhà lải nhải nhải thì sao? Có giỏi thì bảo quản trị viên khóa mõm bọn này đi [Cười]×3





Màn hình không ngừng hiển thị những bình luận copy paste.

Thường Trạch nhanh chóng gõ phím nhập chữ.

【Ông chủ Tiền】:Một đám nhãi ranh.

【Tài xế vô cảm】:???

【Chỗ đó to, không dính người】:???

【Kẹo nhảy giận dữ】:Mi gọi ai là nhãi ranh?

【Ông chủ Tiền】:Đứa nào đáp thì là đứa đó

【Mấy thằng ngu này】:Mẹ của con ơi, cầu xin mọi người đừng trả lời ổng nữa.

【Đồng cỏ Hulunber】:Nhìn thấy bình luận của Kẹt Tổng liên tục xuất hiện trên màn hình khiến tôi khó chịu vãi.

【Anh Hiên, em không về được nữa rồi】:Chịu thua thật luôn, mọi người đừng nói chuyện với ổng nữa được không???

Khương Thành vốn im lặng quan sát nãy giờ không thể tiếp tục làm ngơ, vội vàng ra mặt kiểm soát tình hình, mỉm cười ôn hoà chuyển hướng: “Mấy ngày trước tôi ra ngoài chơi với các streamer cùng công ty, gặp cả anh Hiên nữa đấy.”

Dư luận lập tức thay đổi 180 độ, Ông chủ Tiền phút trước còn là tâm điểm công kích, phút sau đã bị quên sạch bách rồi.

【Cổ đông lớn nhất của Ngân Hồ】:Anh Hiên!!! Hoá ra Đào Đào và anh Hiên ở cùng thành phố à!!!

【Đại gia dầu mỏ trẻ tuổi】:Thật lòng mà nói, từ khi xem tương tác giữa Đào Đào và anh Hiên tôi cảm thấy hai người rất hợp nhau ý.

【Chưa bao giờ trúng thưởng】:Hợp đôi +1

【Ngực lớn nè】:+1

【Đánh chết cái thằng bỉ ổi】:Hóa ra không chỉ có mình tôi nghĩ vậy.

【Lão Vương hèn mọn vẫn muốn trúng thưởng】:Muốn hỏi Đào Đào thích nam hay nữ?

“Có lẽ một vài bạn mới tới nên không biết, thực ra trước kia tôi đã nói rồi, tôi thích con trai nha~” Khương Thành trả lời một cách thẳng thắn trước câu hỏi của fan.

【Kỹ thuật né tránh đỉnh cao】:Đào Đào nhìn anh này!!! Anh được lắm này!!!!

【Đoá hoa dở hơi trong phòng livestream】:Anh cũng được này!!!

【Trai đẹp nhất phố】:Anh cũng thế.

【Chú hàng xóm xấu xa】:1111111





Như để tìm kiếm sự hiện diện, Ông chủ Tiền trong tiếng reo hò vui mừng của fan bỗng nhảy hỏi: “Em thích mẫu đàn ông nào?”

Bình luận vàng chói đặc biệt của Super Emperor hiện rõ trên màn hình.

Khương Thành tức giận đốp lại một câu: “Chắc chắn không phải như anh.”

Thường Trạch đã nhìn ra, tài khoản Ông chủ Tiền này vô dụng, dù làm gì cũng chẳng có kết quả, cậu không ngại tiếp tục chơi xấu với Ông chủ Tiền đang mặt dày hỏi tiếp.

【Ông chủ Tiền】:Thế là mẫu đàn ông nào?

Khương Thành phớt lờ hắn, hắn tiếp tục spam.

【Ông chủ Tiền】:Thế là mẫu đàn ông nào?

【Ông chủ Tiền】:Thế là mẫu đàn ông nào?

【Ông chủ Tiền】:Thế là mẫu đàn ông nào?





“Tôi thích mẫu đàn ông nào à? Trong vòng một phút ăn sạch hai mươi cái socola cốc mà không dùng thìa, chỉ được dùng miệng và lưỡi thôi, anh làm được không? Không được thì cút xéo.”

【Ông chủ Tiền]:……

【Ông chủ Tiền】:Mẹ nói, này là tìm thằn lằn à?

【Ông chủ Tiền】:Thằn lằn chắc cũng chẳng thỏa mãn nổi yêu cầu của em.

Khương Thành nhìn vào ống kính, đôi mắt to tròn híp lại, tức giận nói móc: “Cút con mẹ đi cho tôi! Ngoài việc suốt ngày cãi nhau trong phòng livestream của tôi thì chẳng làm được cái khỉ gì hết.”

Hôm sau khi đi làm, lúc quản lý phòng kinh doanh mang bản báo cáo dự án chờ duyệt gõ cửa văn phòng Thường Trạch, hắn ta trông thấy sếp mình đang ngồi đờ đẫn tại chỗ, tay cầm một cái socola cốc quan sát.

“Giám đốc Thường, tôi để báo cáo trên bàn cho anh nhé.”

Thường Trạch gật đầu, khi quản lý chuẩn bị quay đi, hắn bỗng gọi người ta lại, chỉ vào hai thùng gì đó dưới đất: “Tiện thể mang mấy cái này ra chia cho đồng nghiệp bên ngoài.”

“Wow! Là socola cốc à! Sao Giám đốc Thường lại mua cái này vậy?”

“Người khác cho tôi.” Thường Trạch viện bừa một cái cớ.

“Ra là vậy.” Quản lý không nghi ngờ gì: “Lâu lắm rồi tôi chưa ăn cái này, nhớ hồi tiểu học thường hay mua, lúc đó chỉ có một xu một cái, vừa đi về nhà vừa dùng thìa ăn, ngon lắm.”

Thường Trạch trầm ngâm nhìn cái thìa nhựa nằm trên bàn. Lúc nãy hắn định dùng thìa để ăn, kết quả vì bánh và socola quá cứng nên làm thìa cong.

Hắn hỏi quản lý: “Nhất định phải dùng thìa để ăn à?”

Quản lý nói: “Thỉnh thoảng quầy bán quà vặt hết thìa thì đành dùng miệng và lưỡi để ăn.”

Thường Trạch thử hỏi: “Nếu chỉ dùng miệng và lưỡi thì có thể ăn hết hai mươi cái trong vòng một phút không?”

May mà quản lý không hiểu ẩn ý của câu hỏi này, nghe xong chỉ ngạc nhiên nói: “Sao có thể được! Bình thường dùng thìa ăn một cái đã khó rồi, một phút ăn hai mươi cái thì đến thằn lằn cũng không làm nổi.”

Thường Trạch gật đầu tán thành, vỗ mạnh lên bản báo cáo trên bàn.

Đúng vậy, ai chỉ dùng miệng và lưỡi ăn hết hai mươi cái socola cốc trong vòng một phút nổi chứ? Đúng là thần kinh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.