Giả Vờ Kết Hôn - Khuyển Thăng

Chương 42



Trên đường đến trung tâm Tokyo, Thường Trạch bắt đầu dạy khẩu cung cho Hạo Hạo.

“Hạo Hạo, nhớ những gì cậu dạy cháu trước đó chứ?”

“Nếu lúc đó anh Thành hỏi, cháu sẽ nói là cháu nài nỉ cậu dẫn cháu qua Nhật chơi.” Hạo Hạo quay đầu, dùng ánh mắt đầy bất mãn nhìn ông cậu: “Trên lớp thầy cô dạy chúng cháu, làm người thì phải trung thực, rõ ràng là cậu dẫn cháu đi, tại sao lại bắt cháu nói dối?”

Thường Trạch ho khan hai tiếng lấp liếm: “Cậu đây có nỗi khổ riêng, đã dẫn cháu ra ngoài chơi rồi cháu còn không thể giúp cậu chút sao?”

Thằng nhóc tinh ranh đảo mắt một vòng, bắt đầu cò kè mặc cả: “Cháu có thể giúp cậu, nhưng bắt cháu nói dối thì phải trả thù lao, trừ khi cậu đồng ý giúp cháu làm tất cả bài thủ công mà trường giao trong tháng này.”

Thường Trạch không muốn đồng ý: “Việc của mình thì mình phải tự làm.”

Hạo Hạo khoanh tay trước ngực như ông cụ non, kiêu ngạo ngước cổ: “Vậy được thôi, đến lúc đó cháu chỉ đành nói thật với anh Thành.”

“Thôi được rồi, đồng ý với cháu còn không được sao.”

“Chúng ta ngoéo tay, không được nuốt lời!”

Cái thằng nhóc thối này…

Dưới yêu cầu quyết liệt của Hạo Hạo, Thường Trạch bất đắc dĩ giơ ngón út ra, ngoéo tay cam kết với nó.

Xuất phát lúc ba giờ chiều, tính cả thời gian chênh lệch, khi Thường Trạch và Hạo Hạo đến khách sạn thì đã gần mười giờ đêm.

Từ chiều đến giờ, cháu trai ngoại chưa được ăn gì, bụng dạ đói meo, vừa đến khách sạn còn chưa kịp ngồi nghỉ đã la hét đòi Thường Trạch dẫn ra ngoài mua đồ ăn.

“Cậu mệt rồi, để cậu ngồi nghỉ lát đã.”

Thường Trạch cố tình lấy lý do nghỉ ngơi, ngồi phịch xuống giường, nhanh chóng mở app Ngân Hồ TV trên điện thoại.

Ra ngoài ăn cũng được thôi, nhưng trước hết phải xem lão Hiên và Khương Thành đang ở đâu. Nếu hai người đang ở ngoài, lát nữa hắn sẽ phi qua làm bộ “tình cờ gặp gỡ”.

Hắn đã tính toán xong xuôi, nhưng khi vào phòng livestream, Thường Trạch chỉ thấy mỗi Khương Thành đang ngồi trên ghế sô pha trong khách sạn, vừa ăn mì vừa trò chuyện với khán giả.

【Được Thiên Hạ, gọi tui là Thần Mưa】: Đi xa đến tận Nhật Bản mà lại ngồi trong khách sạn ăn mì? Quá lãng phí rồi.

【Được Thiên Hạ, anti】: Sao chỉ có mỗi mình cậu? Lão Hiên đâu?

【Tục tằn thứ thiệt】: Đừng có suốt ngày lão Hiên lão Hiên, ổng tiêu chảy rồi. 

【Càng cắt tui càng cao】:??? 

【Online chờ mãnh 1】: Biết sao giờ, anh Hiên tiêu chảy rồi. 

【Được Thiên Hạ, Lão Yên Thương】: Anh Hiên tiêu chảy? Có chuyện gì thế? 

Nhìn thấy bình luận của fan, Thường Trạch cũng rất hoang mang, không biết rốt cuộc Nhậm Vĩnh Hiên bị làm sao. Rất nhanh đã có fan nhiệt tình giải thích. 

【Được Thiên Hạ, Cửu Thúc】: Những ai đang thắc mắc tình hình của anh Hiên thì có thể mở trang cá nhân của ổng để xem.

Thường Trạch lần theo lời nhắc của khán giả, tìm đến bài đăng mới nhất của Nhậm Vĩnh Hiên từ năm giờ trước. 

【Anh Hiên Xã Hội của bạn】: “Xin lỗi các anh em, từ lúc xuống máy đến giờ tôi đã tiêu chảy 5 lần, chắc là bị viêm dạ dày ruột cấp rồi. Tối nay tôi xin nghỉ ngơi trước, tạm thời để Đào Đào thay tôi livestream, báo trước cho mọi người biết một tiếng.” 

Xem xong bài đăng của Nhậm Vĩnh Hiên, Thường Trạch lập tức nhắn tin WeChat cho anh. 

【Thường Trạch】: Anh em, ông còn ổn không? 

【Lão Hiên】: Không ổn lắm đâu ông ạ, tiêu chảy suốt đêm, má nó, bây giờ tôi có cảm giác sắp mất nước đến nơi rồi. 

【Thường Trạch】: Lúc chiều xem ông livestream thấy còn ổn mà, sao tự dưng lại tiêu chảy thế? 

【Lão Hiên】: Tôi cũng không rõ… 

【Thường Trạch】: Ông thế này nên đi bệnh viện khám lại thì tốt hơn. 

【Lão Hiên】: Lúc sáu giờ chiều tôi đã nhờ lễ tân khách sạn gọi khám cấp cứu cho rồi, cũng ra tiệm thuốc mua thuốc uống nhưng vẫn chẳng ăn thua.

【Thường Trạch】: Ông ở khách sạn nào? Tôi qua tìm ông. 

【Lão Hiên】: Ông đến Tokyo khi nào vậy? 

【Thường Trạch】: Mới đến, không nói nhiều nữa, gửi địa chỉ cho tôi đi. 

Vốn dĩ tối nay định đi Ginza ăn buffet thịt bò Wagyu, nhưng vì bệnh trạng đột xuất của Nhậm Vĩnh Hiên mà phải hủy kèo, Khương Thành  thì tiện tay mua vài món ở cửa hàng tiện lợi để làm bữa tối. 

Cậu giơ vỏ hộp mì ăn liền vừa ăn xong lên cho mọi người trong phòng livestream xem: “Loại mì đen hạt tiêu này ở Toyama ngon lắm, ra ở cửa hàng tiện lợi 7-11 mua là có, nếu có dịp mọi người hãy thử nha.” 

【Eo thon dăm tận mây xanh】: Đào Đào, lão Hiên đã đỡ hơn chưa? 

“Anh ấy đã uống thuốc rồi, giờ đang nghỉ ngơi trong phòng. Anh Hiên không chỉ bị viêm dạ dày ruột cấp mà còn bị sốt nhẹ nữa, chắc chưa thể khỏe ngay được, bác sĩ căn dặn mấy ngày tới cần nghỉ ngơi cho tốt.” 

【Tôi dùng hoa cúc mở nắp chai】: Vậy chuyến đi Nhật lần này có bị hủy không? 

Khương Thành ăn ngay nói thật: “Hmmm, tất cả lịch trình đã định không thể thực hiện đúng hạn được nữa, nhưng hết cách rồi, xem thử ngày mai hoặc ngày kia thế nào thôi. Xin lỗi anh em, làm mọi người kỳ vọng hụt rồi.” 

【Được Thiên Hạ, Cúi đầu vì tình】: Ok, cứ nghỉ ngơi cho khoẻ rồi tính tiếp, bọn anh đợi được.

【Được Thiên Hạ, Tiểu V】: Không sao đâu, sức khỏe quan trọng hơn hết, cứ để lão Hiên an tâm nghỉ ngơi. 

【Con khỉ do chú hề gọi tới】: Cứ yên tâm dưỡng bệnh, chờ lão Hiên hồi đầy máu! 

【Một chàng đẹp trai khiêm tốn】: Vậy Đào Đào có kế hoạch gì không? 

“Kế hoạch của tôi à?” Khương Thành  nghĩ ngợi: “Chắc ngày mai tôi sẽ đi dạo một mình, dẫn mọi người xem Tokyo có gì hay ho, dù sao cũng là lần đầu đến đây, cứ đi đến đâu tính đến đó vậy.” 

【Tuổi trẻ của tao vứt cho chó】: Đào Đào, lúc đó cậu sẽ mặc đồ nữ hay nam? 

“Mọi người muốn thấy tôi mặc đồ nào?” 

【Từ đây bước lên đỉnh cao cuộc đời】: Đồ nữ. 

【Quý ông mặc vest】: Nhất định phải là đồ nữ

【Được Thiên Hạ, bạn trai cũ】: Mặc đồ nam đi, các buổi livestream lúc trước mặc đồ nữ nhiều rồi. 

【Đáng yêu thế này chắc chắn là đàn ông】: Tui cũng muốn xem đồ nam. 

… 



“Thế này đi, ai muốn thấy tôi mặc đồ nữ thì nhấn số 1, ai muốn thấy đồ nam thì nhấn số 2, để tôi xem bên nào đông hơn.” 

Khán giả đồng loạt biểu quyết, màn hình tràn ngập những dòng “1111111” và “22222222” bay khắp nơi. 

Cốc cốc cốc…

Lúc này đột nhiên có tiếng gõ cửa phòng khách sạn.

Phản ứng đầu tiên của Khương Thành là tưởng nhân viên khách sạn. Cậu đứng dậy chỉnh trang quần áo, sau đó đi qua mở cửa. 

Một đứa nhỏ bất ngờ nhảy ra từ bên cạnh, hét to một tiếng “Oa”, làm Khương Thành giật cả mình. 

“Anh Thành!” Thằng nhóc nhào tới ôm chầm lấy cậu, cười khúc khích. 

“Hạo Hạo? Sao em lại ở đây?” Khương Thành cảm thấy bất ngờ: “Ai đưa em đến vậy?” 

Hạo Hạo chỉ tay về phía bên trái, Thường Trạch bị nó bỏ lại đằng sau thong thả bước từ hành lang đến.

Khương Thành há miệng tính nói lại thôi. 

Hai người cứ vậy đối mặt nhìn nhau. Sau ba bốn giây, Thường Trạch mở miệng hỏi: “Lão Hiên đâu? Tôi muốn xem bây giờ cậu ta thế nào rồi.” 

Con Gà kia vừa mở lời đã hỏi thăm Nhậm Vĩnh Hiên, chẳng lẽ hắn biết Nhậm Vĩnh Hiên bị tiêu chảy nên bay từ trong nước đến đây hỏi thăm? Nghĩ tới nghĩ lui Khương Thành vẫn cảm thấy không giống phong cách làm việc của Gà.

Không kìm nổi sự tò mò, Khương Thành hỏi thẳng: “Anh đến Nhật làm gì?” 

“Đi du lịch, chứ không thì sao?” Thường Trạch vừa nói vừa xoa đầu Hạo Hạo, lắc lắc. 

Hạo Hạo ngẩng đầu, cười tươi rói với Khương Thành: “Mẹ em bận việc không đưa em đi chơi được, nên em nhờ cậu đưa em sang đây.” 

“Nhưng chẳng phải trước đó em bảo sẽ đi Bắc Kinh mà?” 

“Bắc Kinh với Tokyo (Đông Kinh) thì chẳng giống nhau.” Thường Trạch chen ngang. 

“Giống ở chỗ nào?” 

“Giống nhau ở số nét chữ.” 

“…”

Thường Trạch cố tình phớt lờ Khương Thành đang đứng trước cửa, đẩy cậu sang bên rồi tiến thẳng về phía phòng ngủ của Nhậm Vĩnh Hiên. 

Hạo Hạo tíu tít chạy theo cậu mình vào phòng, phấn khích nhảy nhót mấy vòng, cuối cùng lao đầu vào ghế sofa. 

“Anh Thành, đây là cái gì vậy ạ?” Thằng nhóc tò mò tiến lại gần, nhìn chằm chằm chiếc điện thoại đang livestream trên bàn. 

“Đây gọi là livestream, em nói chuyện ở đây sẽ có rất nhiều anh chị đang ngồi nhìn em. Em có muốn chào mọi người không?” 

Hạo Hạo tròn xoe mắt, nghiêng đầu nhìn một lúc rồi cười lớn, vẫy tay chào với ống kính. 

【Anh Hiên còn thiếu bạn gái không】: Sao tự nhiên lại có trẻ con? Từ đâu ra vậy? 

【Đi qua tiện thể xem miễn phí】: Cậu nhóc này là ai? Dễ thương quá! 

Khương Thành giới thiệu cho mọi người: “Đây là cháu trai của bạn nối khố của anh Hiên.” 

【Xem phim chưa từng tua】: Bạn nối khố của anh Hiên? Có phải người lần trước nói chuyện rất lưu loát kia không? 

【Thông minh dễ thương moi chân】: Bạn nối khố của anh Hiên cũng đến Tokyo rồi hả? 

【Vừa đắp mặt nạ vừa thức đêm】: Bạn nối khố cũng là khách mời đặc biệt lần này à? 

【Bí thư thôn Góa Phụ】: Bạn nối khố đâu? Tôi muốn xem bạn nối khố!!! 

Hạo Hạo không biết nhiều chữ, nhìn thấy một loạt bình luận đầy màu sắc lướt nhanh qua màn hình, nhóc con chỉ cảm thấy thật thú vị. Hạo Hạo kéo áo Khương Thành, chỉ vào những dòng bình luận trong điện thoại, đoạn hỏi: “Anh Thành ơi, mọi người đang nói gì thế?”

Khương Thành chọn đại một bình luận, đáp: “Bọn họ hỏi em, bình thường cậu em thích gì.”

“Cậu em thích anh Thành!”

Câu trả lời hồn nhiên thẳng thắn của cháu trai ngoại khiến Khương Thành có chút lúng túng. Đây là tình huống mà cậu hoàn toàn không lường trước được. Theo suy nghĩ của Hạo Hạo, ắt hẳn thằng nhóc cho rằng hai người Thường Trạch Khương Thành đã ở bên nhau, vậy nên Thường Trạch thích Khương Thành là điều hiển nhiên.

Khương Thành buộc phải giải thích với khán giả trong phòng livestream: “Khụ… khụ, trẻ con ham chơi, nói lung tung ấy mà, mọi người nghe cho vui là được.”

【Bạn học Lưu Bắc Tịch】:???

【Được Thiên Hạ, Bích Ngẫu】: Tôi nghe thấy cái gì nè?

【Xương Hoàng còn thiếu con không】: Phá án rồi

【Chơi free lão Hiên ba tháng】: Phá án rồi

【Coca Cola của bạn】: Phá án rồi

【Được Thiên Hạ, Nhị Đao】: Trẻ con không biết nói dối đâu

【Lén lút xem trộm】: Gì cơ? Bạn nối khố thích Đào Đào? Tôi còn tưởng Đào Đào và anh Hiên là một cặp chứ

【Áo lót của mi rơi rồi】: Chuyến đi Tokyo bỗng trở thành chiến trường Tokyo???

【Được Thiên Hạ, cắt cắt 】: Hoan nghênh quý vị đến với chương trình Quốc Khánh đặc biệt của phòng livestream 6633 《Chiến trường Tokyo》

【Được Thiên Hạ, Minh gia】: Lão Hiên mất chỗ rồi, chiến trường không còn phần của ổng nữa, tiếp theo xin chờ xem màn trình diễn của bạn nối khố





Tiết tấu trong phòng livestream dần bị đám anh em thích gây náo loạn dẫn lệch hướng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.