Giả Vờ Ngoan Ngoãn

Chương 103: Phiên ngoại 2



Khi Tưởng Hàng Đình đề nghị làm chuyện gì đó tức là hắn đã chuẩn bị đầy đủ.

Bởi vậy mà trưa hôm Ninh Chu đồng ý đi du lịch kết hôn với Tưởng Hàng Đình, Tưởng Hàng Đình đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, chỉ cần đóng gói Ninh Chu đưa đến sân bay và bay thẳng đến điểm dừng chân đầu tiên cho đám cưới điểm đến của họ —— Provence Châu Âu.

Tháng 8 là mùa hoa oải hương ở Provence nở rộ trong gió, Những mảng hoa oải hương nhuộm màu tím đậm nhất dưới cái nắng thiêu đốt.

Ninh Chu và Tưởng Hàng Đình tổ chức đám cưới đầu tiên trong biển hoa tím đậm, họ ôm hôn nhau không chút đắn đo.

Đến tối, hai người không đi đâu cả mà chỉ ở trong khách sạn quấn quít triền miên bên nhau.

Chăn bông bị đá xuống sàn, ga trải giường bừa bộn, hơi thở còn vương mùi hoa oải hương.

Họ dành phần lớn thời gian còn lại trong khách sạn. Mặc dù phong cảnh xung quanh rất đẹp nhưng lại không so được với người bên cạnh.

Tưởng Hàng Đình phát hiện ra Ninh Chu của bây giờ rất bám người, hắn đi đến đâu Ninh Chu theo đến đó.

Tựa như một cục bột nếp, vừa đáng yêu vừa thơm ngon.

Làm cho Tưởng Hàng Đình cứ như một tên nghiện.

Và đây chỉ mới là khởi đầu của chuyến đám cưới du lịch của hai người, từ Provence đến nói Alps rồi lại đến Venice và Iceland, họ đã đặt chân đến gần như khắp Châu Âu.

Hầu hết nhà thờ nổi tiếng đều sẽ thấy bóng dáng của hai người, Họ trải nghiệm những phong tục đám cưới khác nhau ở mỗi nơi và chính thức tuyên thệ rằng anh(em) yêu em (anh) nhiều lần.

Ban ngày, họ nắm tay nhau dạo bước trên phố; đến đêm, hai người trần trụi nằm đối diện nhau, thổ lộ tình yêu dành cho nhau bằng từng cái ôm và tình yêu mãnh liệt.

Trong lần đám cưới du lịch này, Ninh Chu và Tưởng Hàng Đình bỏ lại mọi thứ ở trong nước và yêu nhau mọi nơi mọi ngóc ngách khắp thế giới, có thể nói là vừa lãng mạn vừa dâm loạn.

- -

Weibo của Ninh Chu không được cập nhật thường xuyên, lúc còn hoạt động thì ít nhất cậu sẽ đăng lại một số bài về công việc hoặc ảnh chụp tự sướng, còn một khi cậu đã trong thời gian nghỉ ngơi hoặc gia nhập đoàn phim thì sẽ trực tiếp lặn mất tăm, một hai tháng cập nhật Weibo cũng là bình thường, có khi còn tận nửa năm không động đến Weibo.

Lần này Ninh Chu biến mất khỏi Weibo, fans của cậu cũng đã quen rồi.

Làm fans, họ đã luyện ra một skill tuyệt đỉnh đó là: Tự mình kiếm đường gặm.

Người Đờn Ông Mạnh Mẽ Nhà Chu Chu thường xuyên đăng bài về Ninh Chu, thường là chút ít về đời sống hằng ngày, không kèm theo hình ảnh nhưng các fan có thể cảm nhận được sự ngọt ngào của hai người qua từng câu nói của Người Đờn Ông Mạnh Mẽ Nhà Chu Chu.

Vậy nên trong khoảng thời gian Ninh Chu ở ẩn, các fan của cậu thường xuyên đến ngồi xổm trong tưởng nhà Người Đờn Ông Mạnh Mẽ Nhà Chu Chu.

Sau đó bọn họ nhanh chóng phát hiện ra Người Đờn Ông Mạnh Mẽ Nhà Chu Chu bắt đầu đăng ảnh chụp lên tường nhà!

Những bức ảnh hắn đăng lên đều là ảnh của Ninh Chu, tuy khung cảnh khác nhau nhưng có thể nhìn ra được đây là các địa điểm du lịch nổi tiếng trên thế giới.

Bấy giờ thì fans mới phát hiện ra trong khoảng thời gian này Ninh Chu đang đi du lịch.

Mạc dù fans muốn thấy cậu tiếp tục hoạt động nhưng họ có thể chấp nhận được Ninh Chu đi nghỉ dưỡng.

Lần đầu tiên Người Đờn Ông Mạnh Mẽ Nhà Chu Chu đăng ảnh fans còn chưa phản ứng kịp gì, sau khi hắn đăng thêm nhiều ảnh hơn, fans cuối cùng cũng phát hiện ra điểm tương đồng trong các bức ảnh: Ninh Chu hoàn toàn không xuất hiện trước ống kính, thậm chí một bên sườn mặt cũng không thấy!

Có fan còn để lại bình luận dưới bài viết của Người Đờn Ông Mạnh Mẽ Nhà Chu Chu là: Có bản lĩnh đăng ảnh lên thì đăng ảnh chụp chính diện đi chứ!

Người Đờn Ông Nhà Chu Chu trả lời lại ngay sau đó: Của tôi, không cho xem.

Ninh Chu fans:............

Người Đờn Ông Nhà Chu Chu vẫn là Người Đờn Ông Nhà Chu Chu, vẫn gợi đòn như thế.

Lúc rảnh rỗi, Ninh Chu thỉnh thoảng cũng sẽ lướt Weibo, chắc chắn là thấy được bài đăng của Tưởng Hàng Đình rồi, sau đó cậu làm theo y như vậy, đăng ảnh bóng lưng của Tưởng Hàng Đình lên.

Fans đau khổ ngóng chờ cuối cùng cũng đợi được Ninh Chu đăng Weibo nhưng không ngờ rằng ảnh cậu đăng lên là một người khác.

Caption cũng tương tự như của Tưởng Hàng Đình.

Ninh Chu V: Đây là của tôi, không cho xem đâu.

Fans & fan CP:..................

No rồi no rồi, đống cẩu lương này chúng tôi đớp no rồi!

Nhưng vẫn có thể ăn cố thêm vài cần nữa.

Cùng lúc đó, các fan của Ninh Chu rải rác trên khắp thế giới có thể tình cờ chụp được ảnh của cậu và Tưởng Hàng Đình khi họ đang đi chơi một ngày nào đó.

Từ Châu Âu đến Châu Mỹ rồi Châu Úc......

Dấu chân của họ đi khắp thế giới và trong mỗi bức ảnh đời thường, họ đều rất ngọt ngào và hạnh phúc.

- -

Tưởng Hàng Đình và Ninh Chu đi du lịch vào giữa mùa hè, khi họ trở về thì thành phố A đã vào mùa đông, những bông tuyết trắng đã trang trí thế giới thành một tấm chăn tuyết khổng lồ, gió mùa đông ảm đạm bắt đầu nổi cơn.

Ngay sau ngày Tưởng Hàng Đình trở về, Tưởng Đạo Lan đích thân đến nhà tóm cổ hắn đi làm.

Suốt cả nửa năm!!

Tưởng Đạo Lan ông về hưu từ năm 40 tuổi, đã bao giờ làm việc quá nửa năm?

Thế mà Tưởng Hàng Đình lại không biết thấu hiểu cho ông bố già yếu của mình, đi một lần là đi hẳn ba tháng, quá là ấy rồi!

Ninh Chu chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Tưởng Đạo Lan bắt Tưởng Hàng Đình đi làm nhưng chính bản thân cậu lại không có việc gì để làm.

Cứ như vậy, Ninh Chu ở nhà nghỉ ngơi thêm một tuần nữa, Lâm Chính Bình gọi đến nói muốn tìm cậu có chuyện.

Vì vậy Ninh Chu đã đến studio của Lâm Chính Bình để gặp trực tiếp ông.

Thẩm Ngọc Phi cũng có mặt ở studio của Lâm Chính Bình, sau khi nhìn cậu từ trên xuống dưới một lượt xong cô và Lâm Chính Bình hoàn toàn yên tâm.

Ninh Chu đã hoàn toàn thoát vai, vai diễn đó đã trở thành quá khứ đối với cậu.

Trong khoảng thời gian này bọn họ rất lo lắng cho Ninh Chu, sợ cậu sẽ bị mắc kẹt trong cảm xúc của nhân vật giống như Úy Tê Bạch, cuối cùng không thể thoát ra và rồi dung nhập hoàn toàn nhân vật với bản thân, muốn thoát ra là chuyện ra khó.

Đây là một loại tài năng, nhưng cũng là một loại giam cầm.

Ninh Chu nhìn ra nỗi lo lắng của Thẩm Ngọc Phi và Lâm Chính Bình nên nói với hai người: "Cứ yên tâm đi ạ, cháu biết mình là ai."

Thẩm Ngọc Phi và Lâm Chính Bình nhìn nhau, cả hai đều thấy sự nhẹ nhõm trong mắt đối phương.

Bọn họ biết vì sao Ninh Chu thoát ra được, không thể không có công của Tưởng Hàng Đình.

Hôm nay Lâm Chính Bình tìm gặp Ninh Chu, ngoài việc kiểm tra trạng thái hiện tại của cậu thì con một việc quan trọng khác nữa.

Một đạo diễn nước ngoài đã xem qua màn thể hiện của Ninh Chu trong "Dislocation" và rất có ấn tượng với cậu, đúng lúc trong kịch bản của ông ấy thiếu một diễn viên người Trung Quốc nên ông đã liên hệ cho Lâm Chính Bình với hy vọng có thể tìm được Ninh Chu.

Ninh Chu ở lại thảo luận với Lâm Chính Bình về bộ điện ảnh mới, đến lúc bàn xong thì trời đã tối rồi.

Tưởng Hàng Đình đến studio của Lâm Chính Bình đón Ninh Chu.

Khi hắn đến nơi, tuyết đã rơi trắng trời.

Ninh Chu nhìn thấy hắn đứng trong màn tuyết cầm ô chậm rãi đi về phía mình thì không khỏi mỉm cười.

Thật ra Ninh Chu biết cách thức diễn của mình có ẩn chứa tai họa ngầm nhưng cậu không hề lo lắng.

Bởi vì có Tưởng Hàng Đình ở đây.

Đang suy nghĩ thì Tưởng Hàng Đình đã bước đến bên cạnh, phần lớn ô được che về phía Ninh Chu.

Tưởng Hàng Đình: "Về nhà thôi."

Ninh Chu gật đầu, "Dạ."

Mồm thì nói dạ nhưng hai mắt lại sáng quắc nhìn Tưởng Hàng Đình.

Tưởng Hàng Đình hiểu gì, đang định hỏi Ninh Chu.

Còn chưa kịp nói gì thì Ninh Chu kiễng chân hôn lên má hắn: "Tưởng tiên sinh, anh là thế giới của em."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.