Ngay khi vừa tiếp đất ADcarry team địch là Miss Fortune đã lập tức Tốc Biến ra một vị trí trống trải để dùng chiêu cuối Bão Đạn lên toàn bộ kẻ địch.Quả là một hành vi khôn khéo khi vừa có thể tách khỏi giao tranh vừa tận dụng tối đa phạm vi của chiêu cuối,nhưng điều ấy chỉ đúng khi team địch không có Yasuo.
Sử dụng Quét Kiếm lướt qua ba con lính chỉ trong vòng chưa đầy 2 giây,Yasuo gần như ngay lập tức áp sát được Miss,chiêu cuối khiến cô nàng không thể di chuyển và hở một khoảng lớn sau lưng nên Yasuo chỉ việc lướt ra sau lưng cô nàng mà chém tới tấp.Nhận ra thì đã muộn,chỉ với hai cú chém và một chiêu Q – Bão Kiếm thì ADcarry team địch đã lên bảng trước sự bất lực của đồng đội khi mà cô đã lỡ Tốc Biến đi quá xa.
Dù vậy chiêu cuối của cô cũng đã lấy đi sinh mạng của Teemo nâng chỉ số KDA của hắn lên 1/12/7.
Mundo và Braun vội xông vào tấn công Yasuo nhưng song quyền nan địch tứ thủ,mặc dù chặn được Yasuo nhưng Ezreal đã lợi dụng thời điểm Syndra không có chiêu cuối mà bắn cô nàng tan tác.Mất đi cả AD và AP,ba tanker chỉ còn biết buông chuột trước chiến thuật và kĩ năng của team kia.
Kết thúc trận đấu,màn hình của Yasuo hiện lên hàng loạt thông báo Vinh danh nhưng gã không quan tâm,gã đang chờ đợi một thứ khác.
Không phụ sự kì vọng của gã một bảng chat hiện lên với cái tên “Cáo Đen”.
- Chơi nhỉ thật giỏi
- Nói gì kì vậy không hiểu @@
- Ý khen anh đánh tốt đấy
- Em dùng R đẹp nên anh mới bay vào được:))
- Giả khiêm tốn,đáng ghét O3O
- Câu đấy viết là “Làm bộ khiêm tốn”
- Bắt nạt người quá đáng Q3Q
- “Ăn hiếp người quá đáng”
- Giận
- =.=
- Mà “bắt nạt” thì liên quan gì đến “hiếp”?
- ĂN HIẾP má ơi @@
- Tại sao lại gọi em là má?
Gã mệt mỏi ôm lấy cái trán nhưng khoé miệng lại hiện lên ý cười,người này không ai khác chính là gã thầy chủ nhiệm nhân nghĩa đạo đức trí dũng song toàn sáng ngời gương sáng của hắn.
Người trong trường không biết chứ những thành viên cốt cán của quán net thì đều biết mặt gã,nhắc đến kẻ từng ăn ngủ trong quán suốt cả thời sinh viên thì người ta có muốn quên cũng khó,thực chẳng hiểu vì lí do gì gã có thể trở thành thầy giáo như ngày hôm nay.
Trong hình là một cô gái trẻ,rất đẹp mặc một bộ kimono truyền thống của Nhật hai tay nâng chiếc ô màu anh đào đang mỉm cười với gã.Cổ áo hơi trễ bại lộ đôi bờ vai trắng hồng quyến rũ của cô gái,hoa văn đẹp đẽ trên áo cũng trở nên lu mờ trước những đường nét tinh xảo trên khuôn mặt của mĩ nữ ngoại quốc.
Cặp mắt to tròn đen láy,đôi gò má cao,hồng hào như đọng trong đó sắc xuân mơn mỏn của tuổi trẻ,sống mũi dọc dừa thanh tú cùng đôi môi hồng nhuận tươi tắn còn đang đọng nét cười khiến người ta tự hỏi ông trời có thiên vị quá hay không khi cho người con gái này một vẻ đẹp quá hoàn mĩ.
Như lấy lại được sức sống Thiên bật dậy vươn vai rồi bắt tay vào công việc rất đỗi thiêng liêng:Chấm bài.
Kể ra thì công việc này cũng khá là đơn giản,nếu như không bắt bẻ thì chỉ cần kiểm tra kết quả xem là đúng hay là sai,điểm thấp quá thì mày mò xem cách làm có chính xác không để cộng điểm.Tuy nhiên với con số lên đến hơn 40 thì đây quả là là một cực hình và để giữ được sự kiên nhẫn cho đến bài cuối cùng tuyệt đối cần sự nỗ lực không hề nhỏ.
Những điểm 5,6 là nhiều hơn cả,điểm 7 thì chỉ vỏn vẹn có hai bài:một của lớp trưởng và hai là của Dương Minh Thần.Mặc dù sức học của Thần không tệ nhưng dường như áp lực về thời gian khiến câu 2 của cậu chỉ vẻn vẹn có hai dòng biến đổi qua loa,xem ra cậu vẫn chưa thể tìm được hướng làm.
Thiên gãi cằm tự hỏi không biết đề lần này ra có quá khó không?
Bài làm tiếp theo chữ viết rất mảnh mai và đẹp đẽ nhưng có chút lạ lẫm,dường như gã chưa từng trông thấy nét chữ này bao giờ.Nhìn lên mục họ tên thì chỉ vẻn vọn hai chữ:An Thùy.
Không có gì sai sót,không thừa một phép biến đổi nào nhưng làm tới một trang rưỡi mới có kết quả.
Vì trên tay chỉ có tờ đáp án nên Thiên phải lục lại đống tài liệu hôm qua sử dụng để ra đề.Sau 15 phút tìm đến vã mồ hôi thì gã phát hiện nó nằm lẫn trong đống quần áo bẩn ném dưới gầm giường.
Nhờ có đánh dấu nên gã nhanh chóng tìm thấy những trang đã giở đêm hôm trước,bài 1 và 3 ở trong bộ đề phổ thông nhưng còn bài 2 là ở trong…bộ đề thi học sinh giỏi cấp quốc gia năm trước.
- Thế này là thế méo nào?
Thiên vắt tay lên trán nghĩ ngợi,nếu gã nhớ không nhầm thì đêm hôm qua do thua liên tục nên gã cay cú đánh tận 12 trận Liên Minh đến 2 giờ sáng mới trở về.Ngay khi nằm gục lên giường mơ màng sắp ngủ thì thằng chết toi nào đó gọi nhầm số làm gã giật mình tỉnh giấc,sực nhớ ra ngày mai phải có đề kiểm tra cho tụi nhỏ nên mơ màng vớ đại lấy quyển đề nào đó mà không để ý đó là “Tổng hợp đề thi học sinh giỏi”.
Trong cơn mơ màng gã tìm đại đề bài số 69 rồi ghi vào giấy sau đó ngủ quên mất,đến khi tỉnh lại thì đã sắp muộn giờ lại phát hiện còn thiếu hai bài nên tìm trong đống sách vất bừa bãi trên giường lấy ra hai bài nữa ghi chồng chéo lên nhau rồi chạy vội đến trường.
Bởi mọi việc diễn biến quá nhanh nên thời điểm chép đề Thiên chẳng kịp phân biệt bài nào dễ bài nào khó cả.Theo bố cục thông thường bài dễ sẽ ở trên,bài khó nhất ở dưới cùng nhưng vì phải vừa dịch con chữ như gà bới của mình vừa phân biệt đống số má ghi đè lên nhau nên mới xảy ra chuyện đề thi học sinh giỏi quốc gia cứ thế nằm chiễm chệ giữa bài kiểm tra 45 phút của bọn hắn.
Tiếp tục chấm bài thì Thiên thấy được Nhi và Thùy Dương là hai người duy nhất trong lớp hoàn thành trọn vẹn cả 3 bài còn bài của hắn thì chỉ có duy nhất một tờ giấy trắng.
Gã sực nhớ hôm nay đã chuyển chỗ cái thằng ranh con láo lếu hay bật dậy lí luận với giáo viên giữa giờ học sang ngồi kế bên An Thùy.Trải qua sự việc lần này khiến Thiên cảm thấy hắn dường như không đơn giản chỉ là một thằng học sinh cá biệt thích bật lại thầy giáo.
Thiên đặt bút đỏ xuống vẻ mặt trầm tư nhìn ra cửa sổ.Không ngoại trừ khả năng An Thùy đã đọc bài đó từ trước,tuy nhiên tại sao hắn không chép bài mà lại để giấy trắng?Tại sao hắn lại để giấy trắng?Là vì sĩ diện của một thằng đàn ông,à nhầm,con trai hay vì bận nhắc bài cho bạn ngồi cạnh?Tuy bình thường kiểm tra hắn vẫn nộp giấy trắng ngay cả khi ngồi cạnh những học sinh giỏi,nhưng lần này thành tích đám ngồi quanh hắn cao vọt mà sao hắn lại vẫn lẹt đẹt như vậy?Chưa kể nếu hắn thực sự nhắc bài cho người khác thì tại sao bản thân lại không làm một bài nào?
Thật nhiều câu hỏi không có đáp án khiên Thiên nguyên ngày hôm đó ăn không ngon ngủ không yên chỉ muốn trời mau sáng để phi tới tra hỏi hắn một phen.Thế nên khi mọi người đang say giấc nồng thì gã vẫn ngồi chửi cha chửi mẹ cái đồng hồ lên vì không hiểu tại sao hôm nay nó đột nhiên trở nên ì ạch chậm tiến như vậy.