Giấc Mơ Tỷ Phú

Chương 814: 814 Chuẩn Bị Ra Tay Với Nhà Họ Lương





“Gả cho Lương Phi Văn à?”
Triệu Phong nghe nói như thế, không khỏi nhíu mày.

Lương Phi Văn với tư cách là cậu chủ Lương trong thập đại phú hào, quả thực xem như môn đăng hộ đối với nhà họ Lăng.

Hơn nữa cuộc hôn nhân này trong mắt người ngoài cũng xem như rất xứng đôi.



Nhất là ấn tượng của Lăng Vân về Lương Phi Văn cũng coi như tốt, vẫn luôn có ý định tác hợp.

Chẳng qua là hành động của Lương Phi Văn ở bên ngoài những năm gần đây, mọi người xung quanh anh ta đều biết rõ, hoàn toàn chính là một cậu chủ trăng hoa.

Anh ta không những hay ra vào các cuộc tụ tập liên hoan mà thậm chí còn ở sau lưng “kim ốc tàng kiều”
mấy nữ sinh viên, những chuyện này tuy rằng không có lọt thẳng vào tại các trưởng bối, nhưng ở trong những người trẻ tuổi lại không phải là bí mật không công khai gì!.

“Việc làm ăn của nhà họ Lăng gần nhất đều bị những công ty khác cướp đi, sau nhiều lần tìm hiểu mới biết được hóa ra là nhà họ Lương giở trò quỷ”
“Hơn nữa Lương Phi Văn ở sau lưng còn truyền ra tin tức có quan hệ thống gia với nhà họ Lăng, điều này làm cho nhà họ Lăng càng thêm bị động, rất nhiều khách hàng đối tác đều chờ đợi tin tức hai nhà kết hôn xong mới quay về hợp tác với nhà họ Lăng một lần nữa.


Lăng Sương Nguyệt bất đắc dĩ nói.

“Tên Lương Phi Văn này, xem ra lần trước tôi giáo huẩn anh ta vẫn còn nhẹ.


.


Triệu Phong siết chặt nắm đấm, có chút tự trách nói.

Trong lòng anh cũng có chút hối hận, ngày đó cứ như vậy mà đơn giản bỏ qua cho Lương Phi Văn, nếu anh biết rõ người này hèn hạ như vậy mà nói, ngày đó anh tuyệt đối không chỉ khiến cho Lương Phi Văn thành thật nằm trong bệnh viện một năm.

“Anh Triệu, chuyện này không trách anh được, nhà họ Lương này cũng không phải dễ đối phó như vậy.


Lăng Sương Nguyệt an ủi.

Anh hít sâu một hơi, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, nói: “Cứ giao cho tôi, dù sao bây giờ tôi và nhà họ Lương này cũng coi như đã kết thù”
“Sự kiện kia nếu như sau đó Lương Phi Văn đã không truy cứu tới anh, anh Phong cần gì phải đi tham dự vào chứ?”
Lăng Sương Nguyệt nói, cô có thể lý giải thù hận trong miệng của Triệu Phong, chính là chuyện ngày đó anh ở trước của viện phúc lợi đánh cho Lương Phi Văn một trận.

Triệu Phong lắc đầu, nói: “Người nhà họ Lương mà tôi dạy dỗ tối hôm qua chính là Lương Phi Tuyết, tính cách của người phụ nữ kia có lẽ ở chỗ cô cũng nghe thấy rồi, cho dù chuyện này tôi không tham dự, cô cảm thấy cô ta sẽ bỏ qua cho tôi sao?”
Lăng Sương Nguyệt nghe thấy thể lập tức lộ ra biểu cảm giật mình, Lương Phi Tuyết kia ở thành phố Giang Nam này có tiếng là ngang ngược càn rỡ, luôn nghe nói cô ta đi nhục nhã bắt nạt người khác, không nghĩ tới lại bị Triệu Phong dạy dỗ.

Triệu Phong nhìn thấy dáng vẻ giật mình của Lăng Sương Nguyệt, giải thích nói: “Chuyện này Lăng Vũ cũng biết, cụ thể câu chuyện cô có thể đi hỏi cậu ta”
Tưởng tượng đến hình ảnh Lương Phi Tuyết ngang ngược càn rỡ lúc bị anh thu phục, Lăng Sương Nguyệt nhịn không được bật cười, nói: “Chuyện này anh đúng thật là đã vì dân trừ hại đó”
Sau khi từ quán cà phê rời đi, anh trực tiếp đi thẳng tới tập đoàn Phi Vũ.

Trên đường đến nơi, anh còn gọi điện cho Khâu Sở Các, sắp xếp thương lượng sự tình xuống tay với nhà họ Lương.


Triệu Phong biết rõ, chỉ có đánh bại nhà họ Lương trên thương trường mới có thể triệt để giải trừ nguy cơ cho nhà họ Lăng.

Về phần cái loại tiểu nhân như Lương Phi Văn và loại phụ nữ điêu ngoa như Lương Phi Tuyết cũng chỉ có việc mất đi chỗ dựa về sau mới khiến cho bọn họ thu liễm lại chút ít.

Trong văn phòng tập đoàn Phi Vũ.

“Cậu chủ Phong, lần trước câu lệnh cho tôi động tay vào cổ phiếu thuộc sở hữu của nhà họ Lương, sau khi điều tra tội mới phát hiện ra nhà họ Lương này so với trong suy đoán của tôi còn khó đối phó hơn nhiều.


Khâu Sở Các nói.

Anh đốt một điếu thuốc, nhíu lông mày hỏi: “Rồi sao? Chẳng lẽ chỉ một nhà họ Lương đã không xử lý được rồi sao?”

Khâu Sở Các lắc đầu, giải thích nói: “Nhà họ Lương và các gia tộc lớn khác không giống nhau, bọn họ là dựa vào y dược lập nghiệp, trong tay gần như lũng đoạn toàn bộ nguồn thuốc chữa bệnh của cả cái thành phố Giang Nam này, đây chính là mạch máu của toàn bộ cư dân thành phố Giang Nam”
“Một khi cổ phiếu của nhà họ Lương rớt xuống, gặp phải phá sản hay đóng cửa, toàn bộ vật tư y tế và nguồn thuốc cung cấp cho rất nhiều bệnh viện đều sẽ bị ảnh hưởng dẫn đến gián đoạn, vậy nên sẽ có rất nhiều người bệnh vì không có dược phẩm và thiết bị trị liệu kịp thời, chỉ có thể chờ chết.


Nghe đến mấy thứ này, Triệu Phong hít vào một hơi thật sâu.

Nếu chỉ vì đánh bại nhà họ Lượng mà gây tốn thương tính mạng những người vô tội, chuyện này anh tuyệt đối sẽ không làm.

Hơn nữa cho dù anh có tâm ngoan thủ lạt muốn làm, để cho gia tộc bên kia biết được chuyện này, khảo hạch của bản thân anh vẫn sẽ như cũ thất bại, thậm chí còn bị những người phản đối anh bên trong gia tộc lợi dụng, hậu quả càng thêm không thể tưởng tượng.

“Chẳng lẽ không còn biện pháp nào khác sao?”

Triệu Phong hút thuốc, hỏi Khâu Sở Các.

Khâu Sở Các cau mày, nhẫn nhịn cả buổi mới nói: “Những năm gần đây ở thành phố Giang Nam còn có một tập đoàn là Thượng Vinh cũng tham gia vào ngành sản xuất dược phẩm, có điều quy mô của bọn họ thật sự quá nhỏ, hơn nữa lần gần đây nhất nghe nói đã bị cô con gái nhà họ Lương chèn ép đến mức đầy rẫy nguy cơ.

.


“Tập đoàn Thượng Vinh à?”
Triệu Phong không khỏi có chút kinh ngạc, cái này không phải là công ty của Thượng Bân ở trong quán bar ngày trước sao? “Ừ, tập đoàn nhà này vẫn có khả năng từ trong khe hở sinh tồn, theo suy đoán có lẽ là do nhà họ Lương trước đây không muốn so đo với công ty nhỏ như vậy.

Chẳng qua lần gần đây nhất nghe nói Lương Phi Tuyết và Thượng Bân của tập đoàn Thượng Vinh xảy ra chuyện xích mích, nhà họ Lương bắt đầu dồn toàn lực đi chèn ép tập đoàn Thượng Vinh, nghe nói mới đây Lương Phi Tuyết còn tìm người đi chặt đứt chân của Thượng Vinh.


Khâu Sở Các nói một cách chi tiết.

Anh lúc này đột nhiên rõ ràng, nhà họ Lương này với tư cách là một gia tộc giàu có đi chèn ép tập đoàn Thượng Vinh cũng không phải chỉ vì dung túng cho Lương Phi Tuyết điêu ngoa tùy hứng, dù sao chuyện của Thượng Bân trong quán cà phê chỉ là một chuyện nhỏ, chưa đến mức phải như thế.

Cái này xem ra, nhà họ Lương chính là muốn lấy chuyện này làm cái cớ dứt khoát diệt trừ đối thủ, một lần vất vả cho suốt đời nhàn nhã đây mà.

“Được rồi, cậu ở bên này chuẩn bị tốt tài chính đến giúp đỡ cho cái tập đoàn Thượng Vinh kia đi!”
Triệu Phong nói.

Lúc này Khâu Sở Các lắc đầu, nói: “Cậu chủ Triệu, cậu có chỗ không biết rồi, Thượng Vinh này vốn là một con lừa bướng bỉnh, cho tới hôm nay tập đoàn Thượng Vinh cũng chưa từng tiếp nhận vốn đầu tư từ bên ngoài”

“Hả? Vì sao?”
Anh giật mình, ngạc nhiên nói.

“Lúc đầu Thượng Vinh tiếp nhận đầu tư bỏ vốn ít, nhưng mà bởi vì những cổ động đi trước đầu tư tiền đã yêu cầu tập đoàn Thượng Vinh nâng giá thuốc cùng với một ít phí chữa bệnh nhằm đạt được lợi nhuận cao hơn nữa”
“Ban đầu Thượng Vinh hết sức phản đối kế hoạch nâng giá này, bởi vì nâng giá lên có nghĩa là rất nhiều người bệnh phải tiêu tiền nhiều hơn, cho nên cuối cùng Thượng Vịnh mới xuất tiền đá bọn cổ đông này ra khỏi hội đồng, từ đó về sau cũng không chấp nhận bất kỳ kẻ nào tham gia mua cổ phần.



Nghe Khâu Sở Các nói xong, Triệu Phong không khỏi hơi bội phục Thượng Vinh này, xí nghiệp gia đình có tâm và trách nhiệm như thế lại còn bị người phụ nữ điêu ngoa nhà họ Lương kia chặt đứt hai chân.

"Tập đoàn Thượng Vinh bên này để tôi nghĩ biện pháp, điều cậu cần làm chính là nghĩ cách lấy cổ phiếu của tập đoàn nhà họ Lương xuống, sau đó đảm bảo rằng tập đoàn Thượng Vinh sẽ nhận được một nguồn tài chính dồi dào.


Triệu Phong nói.

“Đã rõ!”
Nói xong, Khâu Sở Các lập tức rời khởi văn phòng, hoàn toàn bận rộn.

Tại quán bar Night Emerald.

Tập đoàn Thượng Vinh khoảng thời gian gần đây quả thật trôi qua không được tốt, Thượng Bân mỗi ngày đều đến Night Emerald Bar này mượn rượu giải sâu.

"Anh Mạc Sói, tập đoàn Thượng Vinh là tâm huyết cả đời của bố em, vậy mà bởi vì em và một người phụ nữ giành một cái chỗ ngồi đã muốn lụi bại!
anh nói, em có phải là phá gia chi tử hay không đây?”

“Nếu như em mỗi ngày đều uống rượu hoa, mặc kệ chuyện của công ty, có lẽ cũng sẽ không gặp phải Lương Phi Tuyết kia.

“Anh Mạc Sói, nếu không sau này em đi theo anh lăn lộn nhé, làm đàn em cho anh có được không.


Thượng Bân đã uống rất nhiều rượu, trong miệng bắt đầu nói mê sảng.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.