Giấc Mộng Của Anh Chính Là Em

Chương 8



Trước hết để cho chúng ta xem phần thưởng trong vòng đấu của mỹ nữ:

Thứ nhất, đạt được kỹ năng “Mỹ Nhân Kế”, các loại thuộc tính pk với nhà chơi nam lên 20%, hơn nữa tỷ lệ pk chạy trốn thành công là một trăm phần trăm.

Thứ hai, đạt được trang bị “Khuynh quốc khuynh thành”. Đặc sắc lớn nhất của trang bị là tăng độ xinh đẹp của nhân vật trong trò chơi. Nói cách khác, đệ nhất mỹ nữ sẽ có một gương mặt mỹ nữ độc nhất vô nhị trong Mộng Tưởng quốc.

Thứ ba, đạt được sủng vật “Ma kính ma kính” mọi người có thể căn cứ vẻ ngoài giống và chức năng của 《Công chúa Bạch Tuyết》 để tự tưởng tượng.

Cuối cùng, công ty Ngân Thời cho ra đời Mộng Tưởng quốc sắp cử hành buổi giới thiệu trò chơi long trọng. Đến lúc đó đệ nhất mỹ nữ cũng có thể đến làm show girl, còn được nhận tiền và khoe khoang nữa >V

Bị ích lợi thật lớn thôi thúc, đông đảo mỹ nữ rối rít nổi trên mặt nước. Khiến Lôi Ti Ti khắc sâu ấn tượng chính là Tề Thiên đại thẩm. Đại thẩm dáng nhỏ nhắn, trên khóe miệng lại có một nốt ruồi đen. Nốt ruồi này được đưa ra khoe, bên cạnh có dòng chữ quảng cáo to đỏ: “Ngoài miệng có nốt ruồi, hôn rất thoải mái ~” –|||

Coi như bị mỹ nữ nặng nề bao vây, thành tích của Lưu Chiêu Chiêu vẫn tương đối không tệ. Cô dựa vào mấy tấm hình khiêu dâm kia, từ tộc Tinh Vệ đệ nhất pk đến Đông Hải long cung đệ nhất, bây giờ sắp vào vòng cuối của đệ nhất mỹ nữ. Không chỉ có như thế, Lưu Chiêu Chiêu còn cực kỳ phóng khoáng công bố tài liệu cá nhân.

Lôi Ti Ti rất oán niệm chỉ vào phần đại học: “Chiêu Chiêu, cậu điền đại học T sẽ hù dọa rất nhiều người.”

Ai cũng biết, nam sinh đại học T là châu báu, nữ sinh đại học T thì không bằng cỏ. Bởi vì cố gắng học tập, tác phong mạnh mẽ, nữ sinh đại học T đã thành nữ khủng long làm cho người ta nghe tin đã sợ mất mật.

Lưu Chiêu Chiêu nhẫn tâm bác bỏ cô: “No no no, mình muốn chứng minh với bọn họ, khủng long đại học T cũng là cô gái tốt tính có ngực có mông ở thế kỷ mới!”

“Chiêu Chiêu.”

“Hử?”

“Bộ ngực, coi như hết.”

Lưu Chiêu Chiêu trừ chuyên tâm sự nghiệp chọn mỹ nữ, gần đây còn vội vàng luyện giọng với người ta. Lôi Ti Ti thì không tốt số thế này. Cô và Lưu Chiêu Chiêu chung hệ nhưng không chung chuyên ngành. Lúc đầu cô chọn vi điện tử đơn thuần bởi vì nó nghe rất mạnh mẽ. Hiện tại cô hối hận, vi điện tử nghe mạnh mẽ thì học càng cực khổ. Ngôn ngữ C căn bản không phải đồ mà người có thể tạo ra >(Ngôn ngữ C: một chương trình lập trình trong tin học)

Mắt thấy sắp đến ngày nộp bài, Lôi Ti Ti trò chơi cũng không chơi, tập luyện cũng không đi, cả ngày lẫn đêm vùi ở trong nhà Ngụy công công làm thử.

Sau khi thất bại lần thứ N, Lôi Ti Ti hoàn toàn hỏng mất, đá Ngụy Dịch vừa đi ngang qua một cái: “Công công, nếu em soạn lập trình đến chết, anh có khổ sở hay không, có khóc hay không?”

Ngụy Dịch nhìn cô một cái: “Em hi vọng anh khổ sở?”

“Ừ!”

“Được, anh sẽ không khổ sở.”

Ngôn ngữ C khi dễ tôi còn chưa tính, anh cũng tới khi dễ tôi! “Anh...! Anh rốt cuộc có nhân tính hay không?!”

“Có, chỉ là thiếu hụt mà thôi.” Ngụy Dịch từ từ đáp.

Lôi Ti Ti hoàn toàn hỏng mất, nhào tới uốn éo thành một đoàn với Ngụy Dịch.

Lại vật lộn sát người?

... >///

Lần vật lộn này lại lấy Lôi Ti Ti kết thúc trong thắng lợi.

Cơn tức của Lôi Ti Ti rốt cuộc phun ra được một nửa, không khỏi nhìn Ngụy Dịch thêm vài cái.

Tóc công công có chút xốc xếch, nút cài áo sơ mi bị đứt hai cái, lộ ra da thịt màu mạch nha và xương quai xanh khêu gợi, hơn nữa đôi mắt đen sâu không thấy đáy, rõ là... Không cần quá hấp dẫn nha ~

Mặt Lôi Ti Ti đỏ lên, nhảy ra từ trong ngực Ngụy công công: “Em đi làm bài tập.”

“...”

“Này, anh có nghe hay không?! Không trả lời người khác là rất không lễ phép đó anh có biết không?”

“...”

Lôi Ti Ti rất cảm thấy đàn gảy tai trâu, quay đầu bước đi.

“Ngu ngốc.” Ngụy Dịch lầu bầu một tiếng, nhưng Lôi Ti Ti thính tai vẫn nghe được.

“Anh nói ai là ngu ngốc?!”

“Người nào trả lời chính là ngu ngốc.”

“Mẹ nó, anh mới là ngu ngốc! Giống em là cơ trí đáng yêu, thiên sinh lệ chất (trời sinh mỹ lệ)...”

“Trời sinh nhược trí (ngu ngốc).”

“Ngụy! Công! Công!”

“Anh biết viết C.”

Sao lại quên mất đây? Vị trước mắt này chính là học sinh giỏi tốt nghiệp khoa máy tính, còn đại biểu trường học tham gia ACM World Fi­nal!

Lôi Ti Ti lại lên tinh thần. Cái mặt bạc bẽo của công công sao càng xem càng đẹp trai đây?

Lôi Ti Ti nũng nịu: “Ngụy! Đại! Soái! Ca!”

Khóe miệng Ngụy Dịch co giật một chút: “Ai là ngu ngốc?”

“Em.”

“Ai là trời sinh nhược trí?”

“Em!”

Không tới nửa giờ, phần lập trình hành hạ Lôi Ti Ti hai tuần lễ đã được làm xong.

Lôi Ti Ti thật muốn khóc. Đều là người, nhưng sao chênh lệch lớn như vậy?

Ngụy Dịch nhìn Lôi Ti Ti: “Lập trình đơn giản như vậy không viết ra được cũng rất bình thường, ai bảo em là ngu ngốc?”

Lôi Ti Ti liếc Ngụy Dịch một cái, thấy ánh mắt của anh nghiêm túc. Nhưng cô vẫn muốn mở miệng mắng to: đây mà là an ủi sao!

Mắt thấy Ngụy công công làm như muốn đi rồi, Lôi Ti Ti liền níu anh: “Ngụy Dịch!”

“Hử?”

“Có thể dạy em hay không?” Lôi Ti Ti đỏ bừng mặt hỏi, Lôi Ti Ti biết mình không thông minh, kém Ngụy công công đến hai cái Thái Bình Dương. Nhưng cô vẫn tin tưởng cần cù bù thông minh, nỗ lực nỗ lực, cũng chầm chậm đi theo bước tiến của anh.

Người nỗ lực đều đáng ngợi khen.

Ngụy Dịch cười cười, xoa xoa tóc của cô: “Được.”

Thì ra là, Ngụy công công nghiêm túc là bộ dáng này!

Trong lòng Lôi Ti Ti khe khẽ động đậy một chút. Ngụy Dịch hết sức chuyên chú rất mê người. Ngón tay thon dài sờ con chuột, giọng nói trầm thấp dễ nghe, hầu kết chậm chạp động đậy. Lôi Ti Ti cố gắng không để cho mình phân tâm, nhưng vẫn không nhịn được.

Làm ơn, cô không làm sắc nữ thật nhiều năm >///

“Ti Ti?”

Ngụy Dịch giảng xong rồi, Lôi Ti Ti vẫn còn chưa hoàn hồn.

“Lôi Ti Ti!”

“A, đến!” Lôi Ti Ti chợt, gật đầu như bằm tỏi.

Ngụy Dịch cười, vươn tay tới.

Lôi Ti Ti sợ hết hồn, theo bản năng muốn tránh, nhưng vừa động lại không nhúc nhích được.

Có lẽ ánh mắt của công công quá đẹp, có lẽ thanh âm của công công nghe quá cảm động, cô thật mất thể diện hóa đá tại chỗ >

Ngón tay Ngụy Dịch lại càng ngày càng gần, cơ hồ muốn đè lên bờ môi cô.

Lôi Ti Ti cảm thấy mặt của mình bắt đầu rút gân, vành tai đỏ đến có thể nhỏ ra máu.

Giờ khắc này, không khí tựa hồ cũng dừng lại một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.