“Persephone, đừng đụng vào đầu của ta” Hắn khàn khàn mở miệng.
Persephone hoảng sợ, nhanh chóng buông ra.
“Ta làm chàng đau sao?”
“Không phải…” Hắn hôn lên trán cô một cái “Rất ngứa”
Hóa ra là ngứa! Persephone nhăn mũi cười, tay lại vuốt đầu hắn, sau đó nhìn hắn dở khóc dở cười nhìn mình. Không có biện pháp, ai bảo tóc của hắn mượt hơn cô làm gì? Lần này Hades không bảo cô buông đầu hắn nữa, chỉ nhìn cô với ánh mắt đầy yêu thương.
“Hades” Persephone lên tiếng “Bây giờ chàng đã tin ta chưa? Có thể cho ta trở về chứ?”
Câu hỏi vừa dứt thì Persephone cảm giác được thân thể Hades cứng đờ. Lại nữa rồi, cô đã cùng hắn làm chuyện thân mật như vậy, tại sao hắn không tin cô?
“Hades, ta không đáng tin thế sao? Ta hiện tại rời khỏi đây để chúng ta có thể ở cạnh nhau lâu dài, chàng có biết hay không?” Không hiểu tại sao cô tức giận, có lẽ cái cảm giác bị nghi ngờ khiến cô thấy vậy.
“Cho nên nàng cùng ta lên giường để lấy sự tín nhiệm của ta, phải không?” Khẩu khí của hắn vô cùng đồi bại.
Persephone rời khỏi cái ôm của hắn, trừng mắt nhìn.
“Đúng vậy” Cô thản nhiên thừa nhận “Bởi vì đối với một cô gái mà nói, thân thể là thứ quan trọng nhất, trừ khi tin tưởng, bằng không sẽ không tùy tiện giao cho người khác”
“Ta thật sự rất vui vì cái tín nhiệm này của nàng” Hắn châm chọc cô.
“Ý chính là nàng đã làm việc thừa rồi, bởi vì ta sẽ không tin nàng mà để nàng trở lại”
Persephone tức giận! Qủa nhiên tiểu thuyết rất biết lừa người khác. Cái gì mà tin tưởng? Cái gì mà cảm động? Tất cả đều là chó má! Cô thầm mắng mình ngu xuẩn, sau đó mặc áo quần, nhìn khuôn mặt của Hades, cô nghĩ ra cách làm cho mình hết tức giận. Vì vậy cô cầm lấy cái gối, ném về phía hắn.
Vận tốc của gối không chậm, theo đường thẳng bay về phía hắn, nhưng ở khoảng cách cỡ 1cm thì lại giống như mất đi sinh mệnh, rơi xuống giường.
Persephone trợn mắt nhìn hắn! Tốt! Tốt lắm! Cô quên mất hắn là thần, có thần lực mạnh mẽ, một cái gối thì là cái gì chứ? Xem ra trận đấu này cô chịu thiệt rồi. Persephone không thèm lãng phí sức lực, quay người rời khỏi tẩm cung.