Giai Thoại Tình Yêu Hades

Chương 32: Xin Hera chúc phúc [2]



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Yun Haku aka Dương Tử Nguyệt

P/s: Thấy mọi người có vẻ ném đá Hades quá, nên mình đành nói thay anh ý vài câu cho ảnh đỡ tủi vậy =))

Thứ nhất, nếu bạn đặt mình vào anh ấy cũng có điểm đồng tình mà thôi. Trước đây, lúc nào Persephone cũng tìm cách trở về với Demeter cả, đùng một cái chấp nhận Hades, cũng không ai tin, cho dù chính bản thân Văn Nhã Lệ, cô ấy liệu có tin không? Nếu các bạn là Hades các bạn có tin hay không a? Mình thì mình không tin đâu  Con người mà, làm sao có thể thay đổi một sớm một chiều được? Mọi người từng nghe câu “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời” chưa? Con người hay thần thánh về mặt bản tính đều rất khó có thể thay đổi trong thời gian ngắn.

Thứ hai, ở thần thoại Hi Lạp, dù có dùng thân thì mình thấy cũng bình thường à, không đủ sức để làm người khác quá tin tưởng, vì các vị thần ở Hi Lạp thường bị người ta nói là “dâm đãng” mà:v *Xin các ngài đừng trừng phạt con* Bởi họ có thể một người ba đến bốn bà vợ aka ông chồng hoặc thậm chí hơn thế nữa:v Chú Zues là một ví dụ điển hình trong các vị dụ điển hình =)))))))))

Và thêm vào đó, mình cũng nói rõ một chút về Hades được khắc họa ở cổ văn Hi Lạp, chứ ai cũng nghĩ ảnh là người vì tình mà bị che mắt thì hơi bị mất hình tượng Hades được người Hi Lạp tạo ra *chấm chấm nước mắt*

Như mình nói rồi đó, Hades là người “công tư phân minh” “bình tĩnh” và “lý trí”. Cho dù là thế nào, ngài ấy cũng là con người lý trí, dùng lý trí để suy xét mọi chuyện. Bởi vậy, ở cổ văn Hi Lạp không có cảnh Hades và Zues suýt khai chiến ^^ Bởi vì lúc Hermes đưa tin lần thứ ba, ngài đã dùng mưu, đó là cho Persephone ăn quả lựu và cô ấy buộc phải ở cạnh ngài 6 tháng, rồi hai người yêu nhau *chắc là rứa* =)))

Tóm lại, mọi người đừng có ném đá Hades nữa nha~ Người ta sẽ đau lòng đó *ôm tim tự an úi* =))

Thứ ba, là về chương 32, xin lỗi nếu làm phiền các bạn, mình không quen edit rồi thêm lời nên đành viết ở đây cho đỡ tức. Mình là mình ghét các vị thần ở Olympus kinh dị *trừ 1 vài người =))* nhất là lão Zues và Hera ý. Một người suốt ngày trăng hoa, một người ngày nào cũng ghen =)) Nói thế chứ vẫn ghét Zues nhất, vì mình nhận định ổng là nguyên căn của tội lỗi =)) Tóm lại, đọc chương này thấy Per chửi thẳng mặt mấy bạn thần ở đỉnh Olympus mà sướng dạ ghê gớm:v Per ơi, lần đầu tiên em yêu chị x =)))))))))

“Hả? Chủ nhân của địa ngục, Hades của chúng ta còn có bộ mặt dịu dàng sao? Ta thật sự muốn nhìn xem bộ mặt này của hắn đấy”

“Đúng vậy thưa hoàng hậu đáng kính. Hades tuy là vua của vùng đất linh hồn, nhưng hắn làm việc công tư phân minh, đem mọi việc xử lý gọn gàng ngăn nắp, ở địa ngục, dù là hạ thần của hắn cũng không hề oán hận việc hắn thống trị. Huống chi, hắn lúc nào cũng chú ý đến các Titan, phòng ngừa đám Titan gây ra uy hiếp với đỉnh Olympus xinh đẹp này. Nếu không có hắn bảo vệ, các vị có thể sung sướng uống rượu ở đây sao?”

Persephone biết rõ câu nói của mình mang theo ý châm chọc, nhưng không sao, cô luôn muốn bảo vệ Hades.

Nghe xong lời của cô, Hera không có giận mà còn cười đến xinh đẹp.

“Persephone, ngươi nói thì giỏi lắm. Không nghĩ đến mới mấy ngày mà ngươi đã hiểu Hades như vậy, ta có nên xem là ngươi đã có tình cảm với Hades không đây?”

Persephone nhíu mày, sao cô cảm thấy đây là một cái bẫy nhỉ? Nhưng mà không quan trọng, nếu bà ta đã đem ý nghĩ của cô nói ra vậy thì cô cũng phối hợp thôi.

“Đúng vậy” Persephone thản nhiên nhìn bà “Hoàng hậu đáng kính, đây cũng là mục đích mà ta tham gia tế điển này, ta biết ngài là nữ thần của việc hôn nhân gia đình cho nên muốn xin ngài đưa ta trở về địa ngục cùng với chúc phúc cho ta, ta muốn cùng Hades kết hôn”

Đại sảnh yên lặng như tờ. Tất cả các vị thần đều trợn mắt nhìn Persephone.

“Cạch lang –“ Không biết là ly rượu của ai bị rơi xuống.

Mà Hera ở bên cạnh vẫn nhìn một người đang cầm đàn. Persephone lúc này mới chú ý đến hắn, hắn là một chàng trai vô cùng đẹp, mái tóc cùng đôi mắt màu vàng, cả người tản ra mùi vị lãng mạn tao nhã. Nhưng mà ánh mắt của hắn sao lại nhìn cô kì lạ như vậy? Gống như đang giấu một cảm xúc nào đó, còn có… một chút ảo não?

Cô không chắc cho lắm, nhưng mà cảm xúc của hắn cũng không quan trọng với cô cho lắm. Cô bình tĩnh tình Hera, muốn xem bà ta có chủ ý gì! Nếu cô đoán không sai, Hera vô cùng vui vẻ khi cô bảo muốn gả cho Hades.

Qủa thật, sau khi nghe Persephone nói thế, Hera không có biểu tình ngạc nhiên như bất kì ai, giống như bà ta đã biết trước vậy. Hera cười dịu dàng.

“Persephone, ngươi vẫn là một cô gái nhỏ, ngươi thật sự chắc chắn mình sẽ đến địa ngục ở với Hades cả đời sao? Nơi đó không có hoa tươi, không có mẫu thần của ngươi. Nếu ngươi còn do dự thì ở đây có rất nhiều người hợp với việc làm chồng của ngươi”

Bà ta vươn tay chỉ vào một người đàn ông cao lớn ở bên cạnh Persephone “Đây là chiến thần Ares, con trai của ta. Đó là Dionysus, thần rượu. A, ở bên kia còn có thần mặt trời – Apollo. Bọn họ đều là những nam thần chưa có vợ, nếu ngươi thay đổi ý nghĩ, ta sẽ chúc phúc cho ngươi với kẻ đó”

Thì ra người mà Hera nhìn lại là Apollo, khó trách trên người hắn có thể cảm thấy sự sáng lạn như ánh mắt trời kia. Nhưng mà tại sao hắn lại nhìn cô phức tạp như vậy? Khoan đã… Cô nhớ rõ hắn cùng với Hermes đến đảo Sicilian cầu hôn cô, không lẽ vì chuyện đó mà hắn oán hận cô?

Nhưng mà bây giờ cô không có thời gian quan tâm chuyện này, trong lòng của cô toàn bộ đều là Hades, nhớ đến biểu tình tuyệt vọng hôm đó của hắn cô không thể thở nổi. Vì vậy cô lắc đầu đầy kiên định.

“Cảm ơn ngài, hoàng hậu đáng kính, nhưng ta chỉ nghĩ làm vợ của Hades mà thôi”

Trong mắt Persephone như chứa nước mắt.

Hera nhìn cô với ánh mắt thương hại, bà ta quay sang nhìn Zues.

“Chàng thấy thế nào?

Zues giống như không yên lòng cho lắm, vuốt cằm, làm bộ dạng suy nghĩ sâu xa rồi gật đầu.

“Nàng là nữ thần cai quản việc hôn nhân gia đình, nàng quyết định là được rồi”

Hera gật đầu.

“Tốt, nếu ngươi đã nói vậy, vậy thì ta đáp ứng lời cầu xin của Persephone, sau khi yến hội kết thúc, ta sẽ bảo Hermes đưa ngươi trở về địa ngục”

“Cảm ơn” Persephone dịu dàng nói, cục đá trong lòng rơi xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.