Ngay lúc hắn đụng chạm vào cô, cô biết người đến không phải là Hades. Thứ nhất là Hades không đến đây, thứ hai là cô hiểu rõ cái ôm của hắn. Cái ôm đó trầm tĩnh dịu dàng, ở trong lòng hắn Persephone có thể cảm thấy sự yêu chiều cùng đau lòng của hắn. Nhưng giây phút này thì cô lại không có cảm giác đó! Mà kẻ này ôm cô như một con thú bắt được con mồi vậy! Cảm giác bị làm nhục dâng lên trong ánh mắt của Persephone, cô nâng chân cố hết sức đạp mạnh xuống – đây là cách phòng thân mà cô biết.
Sau đó cô nghe được kêu của người ở sau lưng, hắn buông Persephone ra, khuôn mặt phẫn nộ nhìn cô.
Persephone thừa dịp nhìn lui – là Ares!
“Ngươi muốn làm gì?” Persephone trừng mắt nhìn hắn, không hiểu sao cô có cảm giác hắn giống như một tên lưu manh vậy.
Ares nhìn Persephone với ánh mắt mê ly nóng bỏng.
“Nữ thần mùa xuân… Nàng không biết mình đẹp như thế nào sao?” Hắn muốn đến gần như bị Persephone nhanh chóng tránh khỏi. Cô biết Ares uống rượu, bởi vì bộ dạng của hắn lúc này không có bình thường, đối với kẻ bợm rượu, cô không biết phải nói gì.
“Persephone… Nàng có biết ta thích nàng lắm không? Lúc ta ở trên đảo Sicilian…ta liếc mắt một cái đã thích nàng, nhưng nàng lại cự tuyệt ta…”
Persephone trân trối nhìn hắn. Cô đã làm việc đó sao? Thì ra Ares cũng đã cầu hôn cô! Trời ạ! Không nghĩ tới việc cô có không ít hoa đào thế này! Chuyến đi này thế mà lại kiếm ra được ba quả đào nở vì cô hả trời?
“Chiến thần… Xin lỗi… Nhưng mà ngươi phải hiểu rằng, tình cảm không thể miễn cưỡng là có…”
Persephone giải thích với hắn, hi vọng hắn đừng có làm bậy, nhưng mà hắn lắc đầu cười tà ác.
“Nàng thật sự muốn gả cho Hades sao? Nếu nàng đồng ý, ta có thể để cho nàng trở thành vợ của ta! Ta là Chiến thần, là dũng sĩ mạnh nhất ở Olympus, chỉ cần nàng trở thành vợ của ta, ta sẽ cho nàng sở hữu nhiều vinh dự, và cả tâm của ta”
Ta cần tâm của ngươi làm gì? Ta không thèm! Persephone cười nhạo trong lòng.
“Xin lỗi, ta chỉ cần Hades”
Ánh mắt Persephone chán nản nhìn hắn, nhưng Ares vô cùng độc chiếm, kéo tay của cô đặt vào ngực của hắn “Nàng nhìn đây đi Persephone, trái tim này là của nàng! Là của nàng!”
Bộ dạng thô bạo của hắn làm Persephone sợ hãi rút tay về.
“Ares, ngươi say rồi, với mấy lời này của ngươi ta sẽ không để ý, mời ngươi đi cho” Cô hạ lệnh đuổi khách.
Ares cười lạnh, cầm chặt hai vai của cô.
“Persephone! Không lẽ nàng không hiểu? Nàng không thể gả cho Hades! Nàng là của ta, là của ta!”
Hắn điền rồi à? Persephone tức giận nhìn hắn.
“Ares, buông ra! Nếu ngươi không buông thì ta sẽ hét lên” Cô nâng giọng.
Hắn cười, sau đó đem Persephone kéo vào trong lòng.
“Nàng kêu đi, kêu đi” Hắn nhìn cô chọc tức.
Một cỗ sợ hại dâng lên trong Persephone, nơi này vắng vẻ như thế này làm sao mà mấy tên thần thánh chơi đùa trong đại sảnh có thể nghe đươc! Cô nên làm gì? Cô nên làm gì bây giờ?
Đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, sau đó cô vươn tay lên đánh vào mặt hắn –
“Ba –”
Âm thanh vang lên trong màn đêm yên tĩnh.
Hắn giật mình sửng sốt, sau đó thẹn quá hóa giận.
“Nàng đánh ta?!”
“Ta chỉ muốn ngươi thanh tỉnh một chút, Ares! Ta là vợ của Hades, ngươi nên tôn trọng ta”
Persephone run tay, cả người giống như mất hết khí lực, cô hi vọng Ares bị đánh đau sẽ thanh tỉnh một chút. Nhưng mà ý nghĩ của cô quá ngây thơ rồi, cô không làm hắn tỉnh được mà khơi lên thú tính của hắn!
Hắn trừng mắt nhìn Persephone, hận không thể chém cô! Đôi mắt trở nên dữ tợn, hắn nắm chặt tay của Persephone, đem thân thể che lại, hơi thở thở ra ở chóp mũi cô, khuôn mặt hắn cách Persephone mấy milimet.
“Buông tay! Ares! Đừng có làm chuyện khiến ngươi hối hận!” Persephone giãy dụa, nhưng mà thân thể hắn giống như nham thạch vậy, đem thắt lưng của cô đè lên đá cẩm thạch.
Ares cười một cái, sau đó cúi người đặt môi lên môi Persephone – hắn hôn cô!