Persephone khó hiểu nhìn theo bóng dáng của Diana, tuy rằng cô không hiểu Themis nói với Diana cái gì, nhưng cô biết chắc chắn có liên quan đến cô. Vì vậy cô đi ra ngoài.
“Diana……”
Diana quay đầu, hơi bất ngờ nhếch mày.
“Hoàng hậu tôn kính, sao ngài lại ở đây?”
Persephone đỏ mặt “Ta bị lạc đường”
Nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Persephone, Diana nở nụ cười dịu dàng.
“Ngài nghe hết rồi sao?”
Persephone chán nản nhìn Diana, sau đó gật đầu rồi vội nói một câu “Ta thề, lần này ta không nghe lén”
Cô không hiểu tại sao mình lại giải thích hành vi này với Diana, có thể do trong tiềm thức của cô không muốn làm cho Diana hiểu nhầm mình là một kẻ hèn, một người thích nghe lén.
“Thần biết… Thần cảm thấy được hơi thở ở nơi này, nhưng lại không ngờ đó là ngài…” Diana dừng lại một lát “Trong khoảng thời gian này ngài có tốt không?”
“Diana, lúc nãy chuyện cô và Themis nói có liên quan ta phải không? Ta làm việc gì sai hay sao? Ta thấy Themis rất giận”
Diana do dự một lát rồi gật đầu.
“Quả thật……, bất quá……” Nàng thở dài,“Ngài vẫn là không cần đã biết.”
“Tại sao? Không lẽ các ngươi cho rằng ta không xứng với chức vị hoàng hậu này? Các ngươi thà mình không làm được còn hơn là nói cho ta biết?” Persephone tức giận.
“Không phải như vậy, xin ngài đừng hiểu lầm”
Biểu tình của Diana có chút do dự, sau đó cuối cùng cũng mở miệng.
“Khoảng thời gian gần đây, ngài Hades không kiềm chế sự tức giận của mình được. Ngài chắc cũng nghe tiếng rên từ đại điện truyền ra phải không ạ? Đó là hậu quả của việc không kiềm được tức giận của ngài ấy, phán xét của ngài ấy so với lúc khác nghiêm khắc gấp trăm ngàn lần, rất nhiều linh hồn bị ngài ấy ném vào địa ngục. Themis có chút chịu không nổi nên xin thần hỗ trợ”
“Hades không kiềm được sự tức giận? Vì sao? Không lẽ vì ta?” Persephone trừng mắt, chỉ tay vào mình.
“Đúng vậy! Tuy rằng bây giờ ngài là hoàng hậu của địa ngục nhưng thân thể của ngài tạm thời không thể thích ứng được hoàn cảnh ở địa ngục. Tuy rằng ngài có thể tự do đi lại khắp địa ngục, nhưng có một số chỗ vong khí nặng sẽ làm thân thể của ngài bị thương, đại điện chính là nơi có vong khí nặng nhất, nơi đó cả ngàn năm nay tích lũy từng chút từng chút vong khí, cho nên vong khí so với bất cứ nơi nào cũng mạnh hơn, cho nên hôm đó, ngài Hades lo lắng thân thể của ngài bị vong khí làm tổn hại, cho nên mới đem ngài đưa ra đại điện. Có điều, ngài ấy còn phải phán xét, cho nên không thể giải thích ngay lập tức cho ngài. Vì vậy, mới tạo thành hiểu lầm của ngài và mọi chuyện diễn ra như thế này”
Diana dừng một chút, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Persephone.
“Bởi vậy mấy ngày hôm nay, bọn thần đều sống với lửa giận của ngài Hades, tuy rằng chúng thần nghĩ nhiều biện pháp, nhưng mà…”
Chẳng lẽ đây là lý do tại sao mấy ngày hôm nay bọn họ nhìn mình với ánh mắt lên án sao? Thì ra tất cả đều do cô gây nên.
Hades sợ cô bị vong khí làm tổn thương nên tức giận? Hắn lo lắng cho cô sao? Persephone ngơ nhác nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Diana, sao lại cảm thấy một tia lạnh lẽo trong lòng thế này? Trời ơi, cô đã làm gì đây! Cô đối với hắn khóc lớn, mắng chửi thậm tệ, còn hoài nghi hắn ngoại tình, hơn nữa còn muốn rời xa hắn, còn muốn cho hắn và Diana ở cùng với nhau. Qúa đáng hơn, cô còn bắt hắn xin lỗi cô!
Persephone đột nhiên nhớ đến hôm đó Hades ôm mình. Hắn chủ động đến làm hòa, nhưng cô lại vì cái tự tôn làm hắn tổn thương! Cô cảm thấy hình như não mình không có hay sao ấy! Hades yêu cô như vậy mà cô lại bị sự ghen tuông che mắt, Persephone cảm thấy mình thật buồn cười, miệng luôn bảo yêu hắn, nhưng lại làm hắn tổn thương lần này đến lần khác. Giống như hắn nói, cô sẽ hối hận vì lời nói của mình. Đúng vậy, cô hối hận!
“Vậy tại sao các ngươi không nói với ta?” Persephone tức giận nhìn Diana.
“Chúng thần cũng nghĩ như vậy, nhưng mà chúng thần sợ ngài Hades cho rằng chúng thần đi cáo trạng với ngài. Hơn nữa, chúng thần cũng biết thói quen của ngài ấy, ngài ấy không thích chúng thần can thiệp vào đời sống cá nhân của mình”
Thì ra là như vậy! Trời ạ! Cô đã làm cái gì? Bởi vì hiểu lầm nhỏ mà cô làm địa ngục gà bay chó sủa, lại làm cho người công tư phân minh như Hades mất đi lý trí! Xong rồi! Xong rồi, xong rồi! Lần này cô phạm lỗi quá lớn!
Persephone bỗng dưng khóc.
Diana không nghĩ Persephone sẽ khóc nên có chút luống cuống.
“Hoàng hậu, ngài đừng khóc, nếu ngài tin lời của thần thì hãy đi tìm ngài Hades nói rõ đi, bởi vì chỉ có ngài mới có thể áp chế cơn giận của ngài ấy”
“Không – hắn sẽ không tha thứ cho ta, ta làm hắn tổn thương, sao hắn còn nghe ta giải thích?” Persephone ngồi xổm xuống, khóc thảm thương.
“Sao có thể? Ngài với ngài ấy là người quý trọng nhất, ngài nói gì ngài ấy cũng nghe hết!” Diana ngồi xuống cạnh cô “ Ngài là vợ của ngài Hades, là người cùng ngài ấy chia sẻ sinh mệnh, nếu ngài ấy không nghe ngài nói thì chúng thần sẽ không thèm để ý tới ngài ấy nữa”
“Vì sao ngươi lại giúp ta? Ngươi không hận ta sao?” Persephone đột nhiên ngẩng đầu nhìn Diana, không rõ tại sao khi cô nói mọi chuyện, Diana lại cung kính với cô như vậy.