Hai người đánh nhau kịch liệt hơn một giờ không phân thắng bại.
Nhưng mà khuôn mặt của Hades ngày càng tái nhợt, Persephone cảm nhận được thể lực của hắn gần như không còn, mà Hercules vẫn mạnh như lúc đầu. Hắn ôm lấy cột đá ở cạnh, dùng sức nhổ nó.
“Ầm vang –”
Cột đá hướng Hades ném tới, ở khoảng cách cách hắn một thước bị biến thành mảnh nhỏ. Nhưng mấy mảnh vỡ vẫn làm hắn bị thương. Persephone biết sức mạnh bảo hộ của hắn đang yếu dần, nếu không ngừng lại sẽ bị Hercules làm bị thương.
Persephone lo lắng cũng như nghi ngờ. Cô từng thấy sức mạnh thật sự của Hades, lần trước cùng với Ares đánh nhau không phải thế này, nhưng mà tại sao Hades không còn khí thế ngày đó? Rốt cuộc là tại sao?
Cô thật sự muốn ngăn cản trận chiến không côn bằng này, cô biết Hades không nghe lời khuyên của cô, hắn là chúa tể của địa ngục, là người mạnh nhất địa ngục, hắn không cho phép mình bị bại trận! Hắn thà chế cũng không cầu xin tha thứ.
Persephone rơi nước mắt.
Hercules lại rút thêm một cột đá.
“Chúa tể địa ngục, đỡ lấy! Cùng ta đấu tiếp!” Hắn cười kiêu ngạo, ném Hades thêm một cột đá.
Hades lấy cánh tay che trước người.
“Ầm vang –”
Khoảng cách lần này gần hắn hơn một chút. Persephone nắm chặt quần áo, không chú ý đến biến hóa của Hercules, hắn nhanh chóng lấy cây cung màu vàng ở sau lưng, lúc mọi người chú ý Hades, hắn nhanh chóng kéo cùng –
“Viu”
Một ảo ảnh màu vàng bay về phía Hades, mọi người kêu lên sợ hãi, tên bắn vào trái tim của Hades.
Một khắc đó, Persephone thấy trái tim mình nảy lên.
“Không –” Cô điên cuồng chạy về phía Hades, sau đó nhìn hắn ngã trước mặt mình.
“Hades! Hades!” Cô ôm lấy đầu hắn, khóc.
Khuôn mặt Hades tái nhợt, máu tươi làm quần áo hắn bị nhiễm đỏ, Persephone lấy tay che vết thương của hắn –
“Hades! Chàng không được chết! Chàng không được chết! Chàng không được chết! Hades! Chàng nghe được lời của em chứ? Chàng nghe được chứ? Mau mở mắt nhìn em đi!”
Cô liều mạng gọi hắn, Hades nhíu mày, chậm rãi mở mắt.
“Ta đây, Persephone, ta không chết đâu, đừng quên ta là chúa tể của địa ngục” Hắn nói xong rồi nhắm mắt lại.
Ngực của hắn phập phồng, máu tạm thời ngừng lại. Persephone ôm đầu hắn, nước mắt chảy lên khuôn mặt của hắn. Cô chút nữa đã mất đi hắn.
Lúc này Hercules đã dùng xiềng xích của hắn bắt lấy Cerberus, đeo lại trên lưng. Hắn nhìn Hades áy náy.
“Xin lỗi, chúa tể của địa ngục, để thoát khỏi nô dịch của Eurystheus, ta không thể không dùng kế, hi vọng ngài tha thứ cho ta”
“Cút khỏi địa ngục ngay lập tức,Hercules!”
Tử thần tức giận nói, sau đó đi đến trước mặt Persephone.
“Hoàng hậu, thuộc hạ giúp ngài mang chúa tể về phòng”
Nói rồi hắn vẫy tay, một quả cầu xuất hiện, mang hai người bao vây lại, đưa họ về tẩm cung.
Nhìn đến hai người toàn máu xuất hiện ở tẩm cung, Hecate sợ hãi. Cô che miệng lại, nhìn Hades đang hôn mê.
“Chủ nhân, chúa tể sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?” Hecate tới giúp đỡ Hades lên giường.
“Bị Hercules làm bị thương” Persephone lo lắng nhìn khuôn mặt tái nhợt của Hades.
“Hercules? Con của Zues và Alcmene? Trời ạ, hắn đến địa ngục để hoàn thành mệnh lệnh” Hecate vừa nói, tay cũng biến ra một thau nước và khăn mặt.
Persephone dịu dàng xé quần áo của Hades, lộ ra khuôn ngực của hắn.
Một mũi tên màu vàng xuất hiện trước mắt, một phần ba thân mũi tên đâm vào ngực Hades, có điều nó không làm người khác sợ, cái làm cô sợ chính là ấn ký màu đen xuất hiện trên người hắn, ấn ký này giống như bị linh hồn cắn, khắp nơi tràn đấy ấn ký này.
Đây là nguyên nhẫn hắn mất đi sức mạnh sao? Chuyện gì đã xảy ra?
“Hecate, Hecate, ngươi đến xem trên ngực Hades xuất hiện ấn ký màu đen là gì thế này?” Cô kêu lớn.
Hecate ném khăn mặt chạy tới, nhìn ấn ký trên người Hades, cô hít hơi lạnh.