P/s: Qủa bom sáng đã ném xong, chiều tung 2 ngoại truyện và Lời kết là hoàn ~ *vỗ tay*
Greek.Myths.600.1603091
Cho dù là người nào cũng không hạnh phúc như Persephone, kể cả Hera.
Ở đảo Sicilian nửa tháng cuối cùng, Persephone đi khắp nơi chơi. Ban ngày cô cùng Demeter ở một chỗ, cùng với các nữ thần đầm nước chơi đùa. Ban đêm, ông chồng Hades của cô đúng giờ đến ủ ấm chỗ ngủ, sau đó hai người làm việc trẻ em không nên nhìn rồi đi ngủ.
Ngay cả bảo bối nhỏ chưa sinh ra cũng chăm sóc mẹ của nó, nó không làm gì phiền cô, khiến cho cô sống trong một cuộc sống vui vẻ.
Mấy ngày nay, hắn là đứa nhỏ được sủng ái nhất. Tóc màu đen, mắt màu xanh lam, da trắng nõn nà. Dung hợp tất cả các ưu điểm của Hades và Persephone.
“Trời ơi, nó dễ thương quá” Demeter ôm lấy đứa trẻ đi tới cạnh Persephone, Persephone hôn lên trán của hắn rồi cười nhìn Hades đang ngẩn người.
“Chàng trở thành ba rồi, ông chồng địa ngục của em. Mau tới xem con của chàng một cái đi”
Hades bước từng bước đến trước giường, khuôn mặt lạnh lùng lộ lên vẻ hạnh phúc, hắn nhẹ nhàng ôm lấy đứa con đang ngủ say vào lòng.
“Nó nhỏ quá”
“Đương nhiên, nhưng mà sau này nó sẽ lớn như chàng vậy”
Hades gật đầu, cẩn thận đem đứa nhỏ đặt lên giường, sau đó thở phào một cái, hôn lên trán Persephone.
“Cảm ơn em, Persephone”
Hốc mắt Persephone chứa đầy nước mắt.
“Hades, cảm ơn chàng, cảm ơn đã cho em sinh con cho chàng”
Nghe xong lời nói của cô, Hades ôm Persephone vào lòng.
Demeter không đành lòng quấy rầy ba người bọn họ, mỉm cười im lặng đi ra ngoài.
……………………
Lúc đứa nhỏ tròn một tuổi thì Persephone đi theo Hades trở về địa ngục, sau khi chào tạm biệt Demeter, cả hai người trở về địa ngục.
Ở cách đó không xa, ba vị phán quan, nữ thần chính nghĩa Themis và cả Diana đều đứng ở đó chờ cậu chủ của họ đi tới đại ngục.
Persephone ôm lấy con, tựa đầu vào vai Hades. Cô biết từ nay về sau, cuộc sống hạnh phúc của cô bắt đầu.
“North, chúng ta về nhà rồi!”
Cô cúi đầu nói với con.
………………………………………………………………
Ở nơi sâu nhất trong thần điện Olympus, có một tòa cung điện xinh đẹp. Nó không lớn lắm, nhưng lại lộ ra một cỗ linh khí đặc thù.
Tuy rằng nó không quá to, nhưng ba nữ thần vận mệnh [1] đáng kính của toàn nhân loại và các vị thần đang ở trong này.
“Atropos, vận mệnh đã trở lại quỹ đạo bình thường” Laxey nói với chị mình.
Atropos gật đầu.
“Cảm ơn em, Laxey. Ít nhất cũng là kế hoạch của em, nếu không Olympus đã xảy ra chuyện”
“Laxey, chị thật là lợi hại, có thể an bài một hoàng hậu như vậy cho Hades, ta lo lắng hắn về sau khó tiêu lắm đấy. Tùy hứng, ngây ngô, cô gái trong sáng”
Nữ thần nhỏ tuổi nhất nói.
“Không phải vừa hợp sao? Hai người không thấy cuộc sống của Hades nhàm chán lắm à? Có người vợ như vậy, cuộc sống của hắn màu sắc lên hẳn” Laxey cười nói.
Crow định nói gì đó nhưng bị Atropos cắt ngang.
“Crow, Laxey đã hoàn thành kế hoạch của mình, bên em thì sao?”
“À, Poseidon ấy hả? Em cũng không hiền như chị Laxey, em sẽ cho hắn chịu chút đau khổ” Cô cười giảo hoạt.
“Không quá tay là được rồi, chơi quá thì Poseidon sẽ chạy đến đây giết chúng ta đấy”
“Yên tâm đi ạ, em biết chừng mực” Sau khi Crow nói xong thì biến mất như một làn gió.