Giam Nhốt Tình Yêu Mau Sủng Thê

Chương 48: 48: Em Phải Sống




Tống Dực vừa về đến Tống gia đã bắt gặp Tống Tiêu đang ngồi ở ghế sofa, nhếch mắt khiêu khích hắn:
"Về rồi sao? Ta còn tưởng con thích chơi ở trong đó"
Tống Dực hừ lạnh.

Ông già đáng chết!
Tống Tiêu cười yêu nghiệt: "Đừng tức giận thế chứ, kẻo lại không có tâm tình nghe tin tức mới."
Tống Dực muốn bỏ lên lầu, lại nghe được một thông tin khiến hắn dừng lại.
Trên TV, phát thanh viên đang quay cận cảnh lại vụ rơi máy bay ngày hôm qua, giọng nói bằng tiếng anh lưu loát:
"Máy bay rơi ngay tại một vùng biển, sáng sớm ngày hôm nay đã được nhiều ngư dân phát hiện ra.

Có nhiều người chết và có một người không rõ dấu vết.


Theo điều tra, nghi vấn chủ chiếc máy bay này chính là con trai của đại tài phiệt, chủ sở hữu tập đoàn AJ, Kiều Tư Chân...!"
Bước chân lên cầu thang của Tống Dực dừng lại, mắt hắn nhìn chằm chằm hình ảnh trên TV.

Một chiếc máy bay bị rơi đến mất đi hình dạng ban đầu, khẳng định là những người hành khách đi chuyến máy bay này sẽ không sống sót qua được.
Nhưng chiếc máy bay này thì khác, chuyến đi nửa đêm ngày hôm qua chỉ vẻn vẹn có mười người.

Tám người nhân viên đã thiệt mạng, nhân vật chính thì không rõ sống chết, chỉ còn lại một người bị mất tích.
Tống Dực tất nhiên biết, Kiều Tư Chân nếu đã rời đi lúc nửa đêm chắc chắn sẽ đem Ca Tiểu Ly theo.
Miệng hắn khẽ rủa một câu chửi tục, nhanh chóng cho người đi đến nơi xảy ra tai nạn để tìm kiếm.
Chó chết! Không nghĩ tới lúc hắn vừa về thì lại xảy ra chuyện này!
Tiểu Ly, em phải sống!
Nếu em không sống, tôi sẽ đem cả công ty lẫn gia đình em đi chôn sống!
Tống Dực lên phòng tắm rửa thay quần áo, mấy vết thuơng trên mặt làm khí sắc trên người hắn trở nên dữ dằn hơn một chút.
Lúc xuống lầu, Tống Tiêu vẫn ung dung ngồi đấy.
"Tống Dực" Tống Tiêu đột nhiên gọi, hắn vứt một tấm danh thiếp cho Tống Dực.

"Liên hệ người này, hắn ta sẽ giúp con tìm thấy xác con bé"
"Cô ấy sẽ không chết" Tống Dực cầm lên tấm danh thiếp, lái xe rời đi.
Người Tống Tiêu muốn giới thiệu với Tống Dực chính là Lữ Đông Minh.
Lữ Đông Minh là thám tử tư, kèm theo đó là nghề sáng chế thuốc độc, một công việc khá giống Khương Trầm Ngư.

Vì là một thám tử có tiếng nên việc mời được Lữ Đông Minh không khó, nhưng Tống Dực có khái niệm mời ai đó sao? Không hề, hắn đã đến trước mặt Lữ Đông Minh, cầm súng chỉ vào đầu hắn ta (LĐM) "Tôi cần anh giúp"
Lữ Đông Minh lại rất bình tĩnh, "Giúp việc gì?"
Tống Dực vứt tấm ảnh Ca Tiểu Ly vào người Lữ Đông Minh, "Tìm cô gái này, anh có một năm để tìm"
Lữ Đông Minh, "Một năm không phải quá ít sao? Hai năm"
Đôi mắt đen của Tống Dực hiện ra một vài tia u quang, đây là người đầu tiên khi ở trước mũi súng của hắn mà vẫn bình tĩnh như vậy.
Tống Dực thu súng lại, đồng ý với yêu cầu của Lữ Đông Minh.
Hắn có thể cho tên thám tử này hai năm, nhưng người phụ nữ của hắn, nhất định phải tìm được!
**
Hai năm sau...
Trên một hòn đảo nhỏ, ánh nắng chan hòa ấm áp, thỉnh thoảng lại có tiếng ào ào của sóng biển.
Một cô gái mặc váy hai dây trắng ngồi trước căn nhà lá, bàn tay đang chải lông cho một con chó lớn.
Chú chó này tên Fances
Cô gái dừng việc chải lông lại, xoa xoa đầu chú chó, môi nở nụ cười ngọt ngào, "Fances à, có thoải mái không?"
Fances sủa gâu lên một tiếng, rất thích thú.
Một người phụ nữ trung niên từ trong ngôi nhà đi ra cầm theo một đ ĩa bánh quy tự làm, "Arian, ăn bánh đi con"

Đôi mắt cô gái long lanh, ý cười càng thêm sâu sắc, "Cảm ơn mẹ"
Cô gái này nói tiếng anh rất lưu loát và thuần thục, mái tóc xoăn được buộc gọn lên làm nổi bật khuôn mặt tròn trắng trẻo xinh đẹp.

Làn da trắng nõn dường như trong suốt, rất mềm mại, xem chừng là một tiểu thư quyền quý được nuông chiều.
Lúc gia đình Flouse cứu được cô gái này, đó là điều mà họ trông thấy
Gia đình Flouse là một gia đình nhỏ có hai vợ chồng đã cao tuổi rồi mà chưa có con cái.
Ngày nào họ cũng cầu nguyện đến chúa xin cho họ một đứa con.
Lúc cứu được cô gái xinh đẹp, họ thầm cảm ơn trời đất đã ban cho họ một cô con gái xinh đẹp đáng yêu còn rất nghe lời và ngoan ngoãn.
Hòn đào này không thuộc địa phận của Trung Quốc, Ca Tiểu Ly cũng không biết nơi đây là đâu, cũng không nhớ mình là ai, đến từ đâu, tên là gì.
Cô chỉ biết rằng, cô có một gia đình nhỏ sống trên một hòn đảo nhỏ, cha cô là Flouse, còn cô được mẹ suy nghĩ và đặt cho cái tên Arian.
Cô có một chú chó lớn, tên Fances..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.