Đến phiên nhân viên Kỹ thuật của Bộ Công trình Quả Xác lên bục tiến hành báo cáo số liệu kỹ thuật. Trong căn phòng chỉ huy lúc này đột nhiên trở nên một mảnh im lặng… Ngay sau đó là một tràng tiếng vỗ tay vang rền… Tiềng vỗ tay lần này mặc dù có nhỏ hơn một chút, thế nhưng lại kéo dài hơn một chút. Các nhân viên Kỹ thuật, Công Trình sư của Bộ Công trình Quả Xác đều bị kích động nhìn lên vị nữ Chủ quản Kỹ thuật trẻ tuổi đang đứng trên bục diễn thuyết. Tất cả bọn họ đều hiểu rõ ràng hơn những người ở đây, trong công cuộc nghiên cứu chế tạo con robot thế hệ mới của Liên Bang, vị nữ tiến sĩ thiên tài trẻ tuổi này đã đóng góp công sức mang tính quyết định đến như thế nào… Thậm chí ngay cả các vị tướng quân, các đại lão Quân đội Liên Bang đang ngồi trên khán đài cũng bắt đầu vỗ tay không ngừng, thể hiện sự thưởng thức của mình đối với năng lực kỹ thuật thiên tài của một thế hệ thanh niên trong Liên Bang. Truyện ""
Sau khi tiếng vỗ tay ngừng hẳn, Thương Thu vẫn đứng yên lặng, chưa vội mở miệng diễn thuyết. Cô ta nhẹ nhàng đọc kỹ lại một lần nữa những số liệu kỹ thuật trước mặt, tựa hồ như đang gặp một chuyện gì cực kỳ khó xử vậy. Một lúc thật lâu sâu, cô ta mới hít sâu một hơi, rồi chậm rãi nói:
- Vừa rồi vị giáo sư Thôi của Viện Khoa học Liên Bang đã nói tới chuyện vào thời khắc cuối cùng cả hai con robot đều đồng thời bị hỏng nặng… Tôi nghĩ mình trước tiên nên giải thích cho mọi người hiểu về vấn đề này một chút… Con robot Tiểu Bạch Hoa của Bộ Công trình Quả Xác cuối cùng bị hư hỏng nặng, đó chính là bởi vì nó gánh chịu những tổn thương mạnh mẽ do ngoại lực bên ngoài tác động trong một thời gian dài. Về điểm này thì mọi người đều phải công nhận một điều là vị phi công điều khiển con robot Từ Hải quả thật là có được năng lực chiến đấu cực kỳ cường đại. Mà con robot Từ Hải bị tổn thương nghiêm trọng, nguyên nhân lại chính là sự sai lầm trong thiết kế hệ thống động cơ. Trong chiến đấu sau này với phía bên Đế Quốc, đây rỏ ràng là một sai lầm chí mạng. Đây là một vấn đề hoàn toàn hợp logic.
Nói đến đây, Thương Thu thoáng tạm dừng lại một chút. Cô ta theo thói quen đưa một ngón tay út lên khẽ chỉnh lại cái gọng kính đang xệ xuống trên chóp mũi của mình. Móng tay của cô ta cũng không hề sơn phết gì cả, hoàn toàn tự nhiên, nhìn qua vô cùng xinh đẹp một cách đơn giản, thuần khiết. Truyện ""
Mệnh lệnh nghiêm khắc của Chủ nhiệm Jose lúc nãy ở dưới khác đài, khiến cho cô ta hiểu rất rõ ràng một chuyện, trong xã hội Liên Bang này kỳ thật cũng không hoan nghênh cô ta trong thời điểm như thế này mà làm ra những hành động đó. Những tin tức mà Hứa Nhạc cố tình đưa ra trên mạng lúc đó, đã khiến cho tầng lớp lãnh đạo Giới Khoa Học Liên Bang phải giật mình đánh thót, nhưng lại cũng đã mạnh mẽ, hung hăng đạp thẳng lên khuôn mặt già nua, nghiêm trang của đối phương một cước… Điều đó quả thực đã làm xúc động rất nhiều dây thần kinh nhạy cảm của rất nhiều đại nhân vật trong Liên Bang, làm tổn thương lợi ích của không biết bao nhiêu người… Cho dù là những người đó ngay từ đầu cũng đã đứng ở phía đối lập với Viện Khoa học Liên Bang đi chăng nữa. Nhưng mà chuyện này cùng với chuyện mà khi nãy Chủ nhiệm Jose đã từng nói, liên quan đén lòng tin của dân chúng đối với Chính phủ Liên Bang, kỳ thật cũng hề có chút quan hệ nào. Chuyện này thuần túy chỉ là vấn đề thuộc về thể diện của Liên Bang mà thôi. Những giai tầng đứng đầu, thao túng cả Liên Bang, thật sự không muốn đem những trò hề của chính mình, đi thể hiện một cách trần trụi trước mắt của đám công dân bình thường của Liên Bang.
Ngay cả trong lòng của những công dân bình thường của Liên Bang, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến chuyện vị Viện trưởng Lâm Viễn Hồ tôn kính trong lòng bọn họ có vấn đề gì đó về mặt đạo đức. Bọn họ không hề nghĩ đến tình huống một trong khi những hình tượng tốt đẹp về vị Giáo Sư khả kính này hoàn toàn sụp đổ, thì sẽ là một sự thống khổ mãnh liệt về mặt tinh thần đến như thế nào. Cho nên tuyệt đại đa số mọi người đều thà rằng mình không biết rõ chân tướng, chỉ đắm chìm trong những hình ảnh cao thượng giả dối mà đám báo chí cũng với các tập san khoa học kia xây dựng nên mà thôi.
Trong lòng Thương Thu có chút tự giễu, thầm nghĩ chẳng phải trước đây mình cũng đã giống như thế hay sao? Trước khi được Hứa Nhạc dùng những số liệu, những tính toán, dùng cả sự thật thực tế của ngày hôm nay mà thuyết phục mình, bản thân mình nói thế nào cũng làm sao có thể tin được rằng Viện trưởng Lâm Viễn Hồ lại có thể làm ra những chuyện như thế được?
Cô ta cũng không có ý định đem những chuyện đó mà nói ra, cho nên cô khép những số liệu tính toán mà bản thân cô và Hứa Nhạc đã từng chuẩn bị rất lâu kia lại, kẹp bên người, sau đó chậm rãi ngẩng đầu lên, nói:
- Tính năng của con robot Từ Hải bên phía Viện Khoa Học Liên Bang quả thật là vô cùng xuất sắc, nổi trội, thế nhưng, một khi đã là tiêu chuẩn robot thế hệ mới của Quân đội Liên Bang, như vậy tính ổn định đương nhiên phải là… Truyện ""
Đột nhiên cô nhìn thấy những khuôn mặt quen thuộc lộ ra bên mé phải phía dưới của khu vực phòng chỉ huy, đó là những đồng nghiệp đã đêm ngày cũng với cô ta miệt mài làm việc biết bao nhiêu năm nay, trên mặt của những đồng nghiệp quen thuộc đó đều lộ ra một vẻ mặt vô cùng nghi hoặc. Đại khái là bọn họ cảm thấy kỳ quái, vì sao biểu hiện của Thương Thu hôm nay lại bình tĩnh đến mức như thế, cũng không hề lộ ra vẻ vui mừng, kích động.
Những người khác trong căn phòng chỉ huy bên dưới thì cũng không cảm thấy bất ngờ vì biểu hiện lúc nãy của cô ta. Một nữ Công trình sư trẻ tuổi mà xinh đẹp như cô ta, có thể trở thành một Chủ quản Kỹ thuật của Bộ Công trình Quả Xác, như vậy khặng định là có rất nhiều những tố chất đặc thù mà người bình thường không có. Còn những vị đại lão trong Quân đội Liên Bang thì lại nghĩ, sự bình tĩnh trầm mặc như thế này, mới là tố chất của Công trình sư thiết kế ra con robot thế hệ mới trong Liên Bang.
……
- Tôi không muốn nói tiếp nữa…
Thương Thu đột nhiên cau mày lại, nói một câu bực tức. Sau đó cô đưa tay lên gỡ cặp mắt kính trên mũi xuống, ném mạnh xuống mặt bàn trên bục diễn thuyết. Cô liếc nhìn một vòng mọi người trên khán đài bên dưới, hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp:
- Bởi vì những lời này cũng không phải là lời mà tôi muốn nói…
Chủ nhiệm Jose bên dưới khán đài lúc này chợt cảm thấy có chút khẩn trương, sắc mặt thoáng có chút khe trầm xuống. Lúc nãy ông ta đã nhận được một cú điện thoại quan trọng, nên biết được phu nhân, Hội nghị Liên tịch cùng với Tổng thống tiên sinh đã có quyết định sau cùng đối với chuyện lần này, cho nên mới có cuộc đối thoại lúc trước với Thương Thu. Nhưng mà giờ phút này đây, hình như là cảm xúc của Thương Thu trên bục diễn thuyết có chút không thể khống chế được rồi.
Ông ta chuẩn bị sắp xếp đổi một người khác lên tiến hành báo cáo, nhưng đúng lúc này từ trên phía khán đài phía sau, đột nhiên lại truyền đến một âm thanh…
- Cô định muốn nói chuyện gì? Cứ việc nói hết ra đi…
Tất cả mọi người trong căn phòng chỉ huy nghe thấy âm thanh này, toàn bộ đều quay đầu lại nhìn, mới phát hiện ra, người vừa mới lên tiếng chính là Tổng thống Tịch Cách…
Thương Thu có chút giật mình, thoáng ngước nhìn đầu về phía Tổng thống tiên sinh, sau đó lại quay sang nhìn vị Lâm Viện Trưởng, đang đứng bên cạnh Tổng thống tiên sinh, cách đó không xa. Hiện tại mặc dù chỉ mới trải qua có mấy giờ đồng hồ, thế nhưng vị Viện Trưởng Lâm Viễn Hồ này nhìn qua tựa hồ đã già đi mấy tuổi.
Thương Thu trầm mặc một lúc thật lâu, sau đó mới đưa tay nhặt lại cặp kính trên mặt bàn, đột nhiên đeo lại trên mũi mình, rồi đưa tay vỗ nhẹ vào hai má, giống như đang cố gắng thanh tỉnh lại vậy, hít sâu một hơi, mở ra tập số liệu kỹ thuật trên bàn, dùng một giọng trầm mà nói:
- Về trận thí nghiệm robot đối chiến ngày hôm nay, tôi chỉ có mấy lời muốn nói như sau:
- Thứ nhất, bên phía Quả Xác đã thắng.
- Thứ hai, từ mười bốn năm trước, các vị tiền bối trước đây của Bộ Công Trình Quả Xác, sau khi được xét duyệt việc nghiên cứu chế tạo con robot thế hệ mới, đã xác định mục tiêu thiết kế ngay từ đầu, đó chính là năng lực cận chiến khắc nghiệt dưới tình huống tốc độ cao. Các con robot được thiết kế chế tạo ngày càng chắc chắn, ổn định hơn, nhưng mà sau này khi thay đổi hình thức tác chiến từ trên không sang xuống lục địa, cũng chỉ có những con robot thế hệ mới có thể đối phó được với các con robot thế hệ mới, trạng thái tác chiến siêu tần sẽ trở nên cực kỳ thường xuyên. Một con robot không thể chịu đựng được trạng thái tác chiến siêu tần trong một thời gian dài, căn bản không được gọi là con robot thế hệ mới.
- Thứ ba, việc trục trặc động cơ cuối cùng của robot Từ Hải cũng không phải là do vấn đề kết cấu vật liệu chế tạo không bền vững, mà là thiết kế ban đầu có chỗ khiếm khuyết mang tính chí mạng. Những thiết kế sai lầm này căn bản là không thể nào sửa chữa được, trừ phi là tiến hành cải tạo lại toàn bộ chỉnh thể hệ thống của con robot.
Lúc này phía dưới khán đài, đột nhiên có một gã Giáo Sư của Viện Khoa Học Liên bang đột nhiên lớn tiếng kháng nghị, nói to:
- Một khi đã có thể tiến hành cải tạo lại, vì sao lại nói là không thể nào sửa chữa được?
- Bởi vì những thiết kế ban đầu của Viện Khoa Học Liên Bang chính là sử dụng một mô hình khả trắc, tính toán quỹ tích của lượng từ, thế nhưng trong mô hình hàm số đó, lại có một cái tham số sai lệch. Trên thực tế, sau khi chỉnh sửa lại cái tham số này, thì nhất thiết cần phải tiến hành thiết kế lại toàn bộ chỉnh thể hệ thống, như vậy chắc chắn là phải hy sinh đi một số thiết kế mang tính cơ động cao của con robot. Và cũng chỉ có duy nhất phương pháp này mới có thể giải quyết hoàn toàn vấn đề này…
- Bộ Công Trình Quả Xác chính là phát hiện ra được những tham số sai lầm này, cho nên mới tiến hành chỉnh sửa, mới tạo thành con robot Tiểu Bạch Hoa hiện tại. Nếu như Viện Khoa học Liên Bang tiến hành sửa chữa những tham số sai lầm đó, như vậy hệ thống động cơ của con robot sau khi thiết kế ra xong, tất nhiên là cùng với con robot Tiểu Bạch Hoa của chúng tôi thiết kế ra là giống nhau như đúc.. Mà hiện tại đã có Tiểu Bạch Hoa rồi, đem Từ Hải cải tạo thành Tiểu Bạch Hoa, như vậy có cần thiết hay không?
Những lời này không ngừng vang vọng quanh quẩn trong phòng chỉ huy… Đám chuyên gia, Giáo sư, Nhân viên kỹ thuật bên phía khu vực của Viện Khoa Học Liên Bang lúc này đều lộ ra vẻ mặt cực kỳ phẫn nộ.. Bởi vì lý thuyết của hai bên mặc dù rằng giống nhau, thế nhưng những mô hình hàm số cùng với số liệu trung tâm, trụ cột nhất của con robot đều là do hai bên đồng loạt tiến hành nghiên cứu một cách độc lập. Bên phía Bộ Công Trình Quả Xác vì cái gì mà dám mở miệng khẳng định rằng, nếu như phía Viện Khoa Học Liên Bang sau khi tiến hành chỉnh sửa tham số, liền chỉ có một cách là làm theo đúng thiết kế của phía Quả Xác cơ chứ?
- Sở dĩ tôi có thể khẳng định được điểm này, chính là bởi vì tôi biết rất rõ ràng, hơn nữa còn có rất nhiều người khác cũng biết rỏ ràng, những mô hình hàm số, những số liệu lý thuyết trung tâm dùng để nghiêm cứu chế tạo, giải quyết vấn đề phun lưu khí điện tử của hệ thống song động cơ của con robot thế hệ mới là Viện Khoa học Liên bang đang nghiên cứu chế tạo kia…cùng với những số liệu kỹ thuật tương quan của phía Bộ Công Trình Quả Xác, vốn là giống nhau như đúc.
- Đây là điều thứ tư mà hôm nay tôi muốn nói đến, và cũng là điều cuối cùng…
Trầm mặc… Trong cả căn phòng chỉ huy là một mảnh trầm mặc.
Ý tứ của những lời nói này của Thương Thu mặc dù có chút khó hiểu, thế nhưng đám chuyên gia kỹ thuật, các Giáo sư hằng năm đều đắm chìm trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật trong căn phòng này làm thế nào có thể nghe không hiểu được cơ chứ? Thương Thu lúc này rỏ ràng là đang chính thức lên án, Viện Khoa Học Liên Bang đã sao chép, hoặc nói chính xác hơn là đã đánh cắp thành quả nghiên cứu về hệ thống phun lưu phí điện tử của bên phía Bộ Công Trình Quả Xác.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ căn phòng đều trở nên trầm mặc, sau đó là một mảnh ồn ào hẳn lên.
Các nhân viên công tác bên phía Bộ Công Trình Quả Xác lúc đó đã thông qua mạng inte mà biết được về lời đồn đại này rồi, cho nên lúc này mặc dù cũng có chút không hiểu nổi vì sao nữ Công Trình Sư Thương Thu lại có thể khẳng định một cách chắc chắn như vậy, thế nhưng cũng không có quá mức giật mình. Nhưng đám chuyên gia cũng với Giáo Sư bên phía căn cứ lắp rắp Bộ Quốc Phòng cùng với đám Viện Khoa Học Liên Bang thì trở nên cực kyc khiếp sợ cùng với có chút tức giận.
Hành động sao chép thành quả của người khác, trong Giới Khoa Học không hề nghi ngờ chính là hành động bị người khác lên án nghiêm tróng nhất. Công tác nghiên cứu chế tạo con robot thế hệ mới của Viện Khoa Học Liên Bang, ngay từ lúc bắt đầu chính là do Viện Trưởng Lâm Viễn Hồ đích thân tự mình lãnh đạo. Các thành viên của Giới Khoa Học Liên Bang có mặt ở đây, làm thế nào tin nổi vị lãnh tụ khoa học được nhiều người tôn kính của mình, lại có thế làm ra những chuyện vô sỉ đến như vậy?
Thương Thu ngẩng đầu lên, lại theo thói quen đưa ngón tay út lên chỉnh lại cái gọng kính trên chóp mũi của mình, cũng không có tiếp tục nhìn về phía thân hình già nua yếu ớt có chút ủ rũ trên khán đài kia, mà quay xuống nhìn đám chuyên gia của Viện Khoa Học Liên Bang đang cực kỳ phẫn nộ dưới khán đài bên dưới, biểu tình bình tĩnh nói: Truyện ""
- Tôi biết đây là một sự lên án rất nặng nề, thế nhưng đó lại là sự thật. Bởi vì ngay từ trước khi trận đối chiến robot thí nghiệm hôm nay xảy ra, tôi cùng với một vị Chủ quản Kỹ thuật khác của Bộ Công Trình Quả Xác đã thông qua những số liệu gốc ban đầu, tính toán ra được chuyện con robot Từ Hải của Viện Khoa Học Liên Bang, sau khi tiến vào trạng thái chiến đấu siêu tần, sẽ không thể nào duy trì ổn đinh được quá 3 phút.
Nói xong những lời này, Thương Thu liến gắn cái usb lưu trữ số liệu của cô ta vào trong giắc cắm chuyên dụng trên bục diễn thuyết. Trên màn hình lớn trong phòng chỉ huy, liền xuất hiệ một bản sơ đồ thiết kế vô cùng phức tạp, cùng với một số mô hình hàm số kỹ thuật trước đây không hề hiện thị ra màn hình tham số vì nguyên nhân bảo mật, bên cạnh đó còn ghi chú lại nơi nào là số liệu sai lệch trong cái mô hình hàm số kia.
Nhìn thấy những sơ đồ thiết kế cùng với những phân tích tham số đang không ngừng hiển thị trên cái màn hình lớn trên tường, đám chuyên gia, giáo sư bên dưới dần dần im lặng lại. Bọn họ đều cảm giác được chuyện này đang dần dần phát triển theo một chiều hướng vô cùng quỷ dị. Những kết quả tính toán trong căn phòng chỉ huy dần dần hiển thị rỏ ràng lên, thanh âm lạnh nhạt của Thương Thu lại tiếp tục vang lên.
- Cuộc thử nghiệm robot thế hệ mới mùa thu năm rồi bị thất bại, chính là bởi vì hệ thống phun lưu khí điện tử của hệ thống song động cơ xuất hiện vấn đề. Muốn hoàn thành được công việc nắm bắt quỹ tích lưu dấu của tia điện từ lượng tử kia, chúng ta cần phải căn cứ vào các số liệu trung tâm của mô hình hàm số để giải quyết được vấn đề này. Mà các số liệu trung tâm này, chính là thành quả nghiên cứu miệt mài biết bao nhiêu năm nay của Giáo sư Trầm Dụ Lâm của Sở Nghiên Cứu Quả Xác… Nếu chúng ta tiếp tục tính toán dựa theo những mô hình hàm số nguyên thủy có tham số sai lầm ban đầu này, như vậy các hạt lượng tử sau khi tiến vào trong ống dẫn chuyển tiếp sẽ có quỹ tích giống như trên mô hình này… Như vậy thì, thiết kế của hệ thống động cơ của con robot, sẽ có thay đổi kết cấu giống như trên mô hình này..
- Vấn đề là sau khi tiến vào trạng thái chiến đấu siêu tần, những hạt lượng tử trong hệ thống phun lưu khí song động cơ bị vây giữ trong một thời gian dài, tích quỹ một năng lượng động lực đầy đủ, quỹ tích vận chuyển của nó sẽ thay đổi. Những hạt lượng tử vốn đã nắm bắt được quỹ tích kia, sẽ bắt đầu phát sinh ra biến dị năng lượng.. Hệ thống phun lưu khí điện tử sau khi tiến hành cải tạo, nhất định cần tiến hành một lần điều tiết thứ hai nữa. Nhưng mà với trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại của Liên Bang, hiện tại căn bản cũng không thể nào làm được chuyện này..
- Trải qua một thời gian dài cố gắng nghiên cứu, Bộ Công Trình Quả Xác đã tìm ra được cách điều chỉnh lại cái tham số sai lầm kia, lại tiến hành thiết kế lại hê thống phun lưu khí điện tử, vì thế mà phải hy sinh đi một số bộ phận phát sinh ra công suất cao, thế nhưng lại thành công giải quyết được vấn đề chí mạng của hệ thống song động cơ dưới trạng thái lượng tử bão hòa.
- Chúng tôi đã từng dựa vào những thiết kế lý thuyết của Viện Khoa Học Liên Bang tiến hành phân tích tính toán, bởi vì sự tồn tại của cái tham số sai lệch kia, khiến cho hệ thống phun lưu khí điện tử của con robot Từ Hải liền trở thành giống với mô hình giống trên màn hình này. Theo thiết kế như thế, như vậy sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng… Đó chính là nguyên nhân vì sao mà hệ thống song động cơ của con robot số 1 đột nhiên bị nổ tung.
Trong đại sảnh chỉ huy lúc này liền trở thành một mảnh im lặng. Những lời nói cực kỳ đơn giản của Thương Thu, hơn nữa cộng thêm những sơ đồ cùng với số liệu tính toán rỏ ràng trên màn hình kia, đã đem nguyên nhân nổ tung lúc trước của con robot Từ Hải tính toán ra một cách rỏ ràng, trực tiếp.
Thương Thu lại đưa ngón tay đẩy nhẹ cái gọng kính trên chóp mũi, nhìn đám chuyên gia kỹ thuật của Viện Khoa Học Liên Bang đang đứng dưới khán đài, bình tĩnh nói:
- Chỉ cần tiến hành tính toán đơn giản, liến có thể tính ra được kết quả thực tế cuối cùng.
Trên màn hình của căn phòng chỉ huy lúc này xuất hiện một bức hình cuối cùng. Đó là hình vẽ một vết nứt lớn bên trong hệ thống song động cơ, dựa theo những điều kiện tính toán trong phòng thí nghiệm mà tính ra. Nhừng vết nứt này có hình dạng giống như phóng xạ tản mát ra, có dấu vết nứt gãy, đập vào mắt cực kì kinh tâm. Truyện ""
- Con robot Từ Hải kia trên đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ đã được thu thập về căn cứ lắp rắp, sau này có thể tiến hành sao chụp lại hình ảnh dấu vết nổ tung còn lưu lại của hệ thống song động cơ của con robot Từ Hải. Đem hình ảnh nổ tung đó mà so sánh với những bản vẽ lý thuyết mà chúng tôi đã tính toán ra, liền có thể xác định được một cách chính xác, những số liệu mà con robot Từ Hải lựa chọn để nghiên cứu, cùng với mô hình hàm số, chính là số liệu kỹ thuật mà Quả Xác chúng tôi đã nắm trong tay từ trước.
Phía dưới khán đài, bên phía Viện Khoa Học Liên Bang đột nhiên có một vị Giáo sư lớn tiếng nói:
- Thứ này có tác dụng gì? Cái này cũng chẳng thể chứng minh được cái gì cả!
Thương Thu biết vị Giáo sư này chính là người phụ trách việc thu thập số liệu hệ thống quỹ tích lượng tử cao cấp trong phòng thí nghiệm của Viện Khoa Học Liên Bang, cô ta cau mày trả lời:
- Nếu hôm nay con robot Từ Hải cũng không có nổ tung, như vậy chúng tôi cũng không thể chứng minh được điều gì cả. Nhưng mà những vết nứt dạng đường khớp xạ tuyến trên vách hệ thống song động cơ của con robot Từ Hải, đã đủ để chứng minh được rỏ ràng, Viện Khoa Học Liên Bang các người đã từng làm cái gì.
- Cô không có bằng chứng mà cứ nói bừa bãi!
Gã giáo sư kia vẫn dùng giọng điệu phẫn nộ mà phản bác:
- Chắc chắn là bên phía Quả Xác trước đây đã ăn cắp những số liệu của Viện Khoa Học Liên Bang, và đã phát hiện ra được cái tai họa ngầm này, nhưng lại không chịu công bố ra, bây giờ mới vô sỉ lấy nó ra mà giở trò thay trắng đổi đen như vậy.
Thương Thu đoán ra được vị Giáo sư ở dưới khán đài này, khẳng định là có tham dự vào việc đánh cắp số liệu kỹ thuật, nếu không cũng sẽ không thể hiệ sự phẫn nộ đến vậy, hơn nữa đến tình huống như thế này lại còn mạnh miệng phản ngôn, thậm chú lại còn vừa ăn cắp vừa la làng nữa. Cô ta luc này cũng không thể tiếp tục khống chế tâm tình của mình nữa, quay xuống dưới khán đài phẫn nộ nói lớn:
- Đừng quên rằng những số liệu trung tâm của Giáo sư Trầm Dụ Lâm đã được tiến hánh bảo vệ điện tử. Trong hệ thống máy tính Trung Ương Liên Bang vẫn còn lưu trữ rõ ràng. Nếu như các người chỉ tiến hành tham khảo mà thôi, cũng không ai phát hiện ra được vấn đề gì. Nhưng mà các người lại vvo sỉ rập khuôn toàn bộ công thức số liệu.. Có bản lưu trữ trong hệ thống máy tính Trung Ương, cộng thêm những dấu vết hiện thị trên vách động cơ. Đây chính là bằng chứng chính xác nhất và thiết thức nhất.
Vị nữ Công trình sư này dùng biểu tình thất vọng mà nhìn đám giáo sư của Viện Khoa học Liên Bang đang trầm mặc bên dưới, một lúc sau mới nhẹ giọng nói tiếp:
- Các ngươi trông giống như là một tên trộm ngu ngốc vậy. Đi sao chép bài thi của người ngồi cùng bàn, kết quả là lại đi chép luôn đi cái đáp án mà ngay từ đầu chúng ta đã biết là sai rồi… Giới Khoa học Liên Bang, lại được một đám gia hỏa vô sỉ lại vừa ngu xuẩn như các ngươi làm đại diện, như vậy còn có thể có được thành tựu gì cơ chứ?
Câu so sánh này không hề nghi ngờ là cực kì nặng nề. Bên phía Viện Khoa học Liên Bang bởi vì sự đả kích trực tiếp này mà không biết phải chống đỡ thế nào, cũng không có dũng khí để mà tiếp tục biện giải nữa.
Thương Thu đứng trên bục diễn thuyết, dùng vẻ mặt thất vọng cùng với cảm xúc tràn đầy nhưng lại không nói nên lời. Cô ta mạnh mẽ hít thở thêm vài lần nữa, mới có thể ổn định lại tâm tình phức tạp trong đầu. dợm bước chân đi xuống. Truyện ""
Nhưng mà đúng lúc này, vị Viện trưởng Lâm Viễn Hồ trên khán đài lại chậm rãi bước xuống, nhẹ nhàng hỏi:
- Hình như cô còn có chuyện gì muốn hỏi nữa, phải không?
Thương Thu trầm mặc một lúc thật lâu, sau đó nói: Truyện ""
- Chúng tôi đã tiến hành tính toán kỹ càng thời gian mà hệ thống động cơ của con robot Tử Hải bị trục trặc, phải là sau ba phút mới đúng. Nhưng thực tế nó lại xảy ra sớm hơn chúng tôi tính toán đến 37 giây.