Hứa Nhạc nhìn những tin tức thể hiện trên màn hình TV, nhịn không được lắc lắc đầu mấy cái, thấp giọng mắng một tiếng. Hắn nói thế nào cũng không cách nào tưởng tượng ra được, đám dân chúng Liên Bang đã từng trầm mặc không biết bao nhiêu lâu kia, vào lúc này đây lại từng người từng người lần lượt đứng ra nhiều đến như vậy. Hơn nữa ngay cả Ủy Ban Khoa Học Liên Bang không ngờ lại còn ra mặt, thể hiện sự ủng hộ của mình nữa. Thật sự là điều mà hắn cảm thấy thật khó mà hiểu nổi.
Hắn đã ngồi chồm hổm thực hiện động tác trung bình tấn suốt mấy giờ đồng hồ rồi. Dạo gần đây hắn thường xuyên ở trong căn nhà trọ này mà tiến hành luyện tập lại những động tác chiến đấu cận thân mà Phong Dư đại thúc đã truyền thụ từ nhỏ. Hiện tại mỗi một tấc cơ thể trên người cùng với các đốt xương, khớp xương cũng đã có chút giản nở ra, lại sớm không còn những sự thống khổ giống như năm xưa khi còn ở Đại khu Đông Lâm nữa, mà ngược lại toàn thân có một cảm giác tê tê vô cùng thoải mái. Cỗ lực lượng nóng rực giống như những luồng nhiệt không ngừng di chuyển khắp nơi trong cơ thể của hắn, lướt qua từng tấc từng tấc da thịt, cũng không bao giờ còn khiến cho những bộ phận cơ thể cùng với làn da của hắn trở nên run rẩy như trước kia nữa.
Mãi cho đến năm 67 Hiến Lịch 37 như hiện nay mà hắn vẫn như trớpc kiên trì thực hiện việc tu luyện của mình như thế. Hắn vẫn trầm mặc mà chắc chắn làm theo lời dạy của Phong Dư đại thúc trước đây, thân thể con người chinh là cỗ máy móc phức tạp nhất, tinh xảo nhất, cần phải được rèn luyện liên tục… Thế nhưng trước đây dù sao công việc bề bộn, việc nghiên cứu chế tạp con robot MX cùng rất nhiều sự tình khác khiến cho hắn có chút phân tâm. Trình độ cận chiến của hắn mãi vẫn ngừng lại một chỗ không tiến triển gì, thậm chí mơ hồ còn có chút giảm sút đi nữa. Mà từ mấy ngày hôm trước, sau khi trải qua một hồi chiến đấu kịch liệt trên đỉnh núi Sơn mạch Tạp Kỳ trên Cựu Nguyệt, dưới những áp bức thực lực cường đại mà khủng bố của Lý Cuồng Nhân, cảm xúc của Hứa Nhạc đã bị kích phát ở một mức độ nào đó. Đại khái là hắn chợt phát hiện ra một chuyện, bất luận là ở trong xã hội Liên Bang hay là trong Quân Đội, chung quy là năng lực cận chiến của một cá nhân cũng chiếm cứ một bộ phận vô cùng quan trọng.
Vào cái thời điểm mà các chế độ xã hội cũng không thể trợ giúp cho mỗi một công dân trong Liên Bang, liền chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình mà thôi.
Sau khi tập luyện xong, đi vào nhà vệ sinh tắm nước lạnh một trận, hắn quay trở lại ngồi trên sopha, lại bắt đầu mở TV xem kênh tin tứcc. Loại ý tưởng này lại càng bùng phát mãnh liệt hơn trong lòng của hắn.
Trong vòng thời gian có mấy chục giờ đồng hồ, đã liên tiếp xảy ra vô số những sự kiện đột phá trong Liên Bang, giống như là những đám bụi vũ trụ dày đặc trên không gian trung tâm tinh hệ, tùy thời tùy khắc mà thay đổi góc độ đón nhận ánh sáng mặt trời, phóng thích ra những hào quang khác nhau, khiến cho hàng triệu triệu công dân Liên Bang cảm thấy có chút chóng mặt, hoa mắt, hỗn loạn đến mức kinh tâm động phách.
Nghị Viên Mạch Đức Lâm tiến vào Bộ Tư Pháp tiếp nhận sự điều tra. Bên ngoài tòa nhà văn phòng của Bộ Tư Pháp, đám công dân Liên Bang tụ tập lại, tổ chức biểu tình mít-ting không chịu giải tán. Lúc này trời đã tối đen, thế nhưng những ánh đèn chiếu sáng cá nhân lại chiếu rọi sáng rực cả một góc đường phía trước Bộ Tư Pháp. Hơn mấy bạn người ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm dùng thái độ trầm mặc mà biểu đạt sự bất mãn đối với Chính phủ Liên Bang, sự không tín nhiệm vào hệ thống Tư Pháp Liên Bang.
Khu bãi cỏ bên ngoài tòa nhà văn phòng của Bộ Tư Pháp, lúc này thậm chí còn bị văn phòng tranh cử của bộ đôi La Tư, Mạch Đức Lâm biến luôn thành đài chỉ huy trung tâm lâm thời ở đây. Vô số những hệ thống truyền thông cực kỳ hiện đại được tập hợp ở đây, camera ghi hình suốt ngày đêm, cực kỳ trung thực đem tất cả những hình ảnh biểu tình tại đây truyền tải đến màn hình TV trong mỗi một gia đình trong Liên Bang. Châu trưởng La Tư đứng trên đài diễn thuyết dựng lên lâm thời, dùng sức huơ huơ hai tay, giọng điệu hết sức phẫn nộ thể hiện chủ trương của mình. Đồng thời ông ta còn mãnh liệt yêu cầu đối thủ trang cử lần này của mình là Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, không được tiếp tục giả vờ quân tử, bảo trì thái độ trầm mặc nữa, mà hãy dũng cảm đứng ra tiến hành biện luận với mình.
Những lời diễn thuyết đầy kích động của Châu trưởng La Tư thông thường lại bị cắt ngang bởi những tràng vỗ tay ầm ầm của những người ủng hộ đứng đầy bên dưới.
Ở phía cuối con đường, vẫn như trước có một đám người khác, đứng cách biệt ra, đang không ngừng hô lớn khẩu hiệu hãy nghiêm trị hung thủ. Chỉ có điều thanh âm của bọn họ lại quá mức xa xôi, hơn nữa còn khá nhỏ…
Hình ảnh trên kênh tin tức trên TV lại một lần nữa thay đổi, chuyển tới khu vực khu công nghiệp nặng tại Hoàn Sơn Tứ Châu trên tinh cầu S2 của Liên Bang. Nơi này vốn là nơi phát xuất của Nghị Viên Mạch Đức Lâm… Danh vọng của ông ta lúc này đích thật là không người nào có thể so sánh nổi. Nhưng mà không biết vì nguyên nhân gì, mà từ sau khi Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị người của Bộ Tư Pháp mời đi tiến hành điều tra, hơn triệu công nhân tại khu công nghiệp nặng nổi tiếng này không ngờ là vẫn bảo trì sự trầm mặc, cũng không biết là có bàn tay của người nào áp chế xuống hay không.
Nhưng mà ngay trong buổi tối ngày hôm nay, sự trầm mặc của Hoàn Sơn Tứ Châu rốt cuộc đã bị phá vỡ. Các công nhân tại khu nhà xưởng của Công ty máy móc hạng nặng số 23 của Liên Bang dẫn đầu những công nhân của các nhà xưởng khác, đi ra khỏi khu công nghiệp. Ngay sau đó càng ngày càng có nhiều công nhân từ các khu công nghiệp khác gia nhập vào, bắt đầu đổ ra biểu tình trên khắp các con đường tại khu Hoàn Sơn Tứ Châu.
Cuộc đại bãi công khổng lồ của các công nhân tại Hoàn Sơn Tứ Châu liền dậy lên một trận khiếp sợ. Bất luận là Thi Thanh Hải đang núp trong bóng tối, không ngừng quan sát tình hình Liên Bang, hay là vị phu nhân kia của Thai Gia, hoặc là các đại nhân vật quan lớn trong Chính phủ Liên Bang, đại khái đều không thể nào ngờ nổi, cục diện Liên Bang vốn đã bình tĩnh rất nhiều năm nay rồi, bây giờ lại trở nên hỗn loạn đến mức độ như thế này.
Hứa Nhạc bắt đầu nheo mắt lại suy nghĩ. Hắn nhìn hình ảnh đám người đông đúc không ngừng kêu gào ủng hộ trên màn hình TV, lại nhớ đến sự tôn sùng, kính trọng của Trương Tiểu Manh lúc trước đối với Nghị Viên Mạch Đức Lâm… hắn biết được vị lão nhân kia ở phương diện thu phục lòng người có năng lực đặc biệt hơn người. Trong lòng hắn bất giác đột nhiên nảy sinh ra một loại cảm giác bất an.
o0o
Lợi Tu Trúc cho đến bây giờ cũng đều hoàn toàn không tin tưởng vào những kết luận điều tra từ phía Bộ Tư Pháp Liên Bang công bố ra. Hắn thân là người ủng hộ đứng phía sau bức màn tranh cử của bộ đôi ứng cử La Tư, Mạch Đức Lâm, lúc trước cũng đã từng gặp mặt qua Nghị Viên Mạch Đức Lâm mấy lần trong các buổi tiệc chiêu đãi tranh cử, ấn tượng của hắn ta đối với vị lão nhân Nghị Viên kia vốn là vô cùng tốt. Hắn thậm chí gần như sắp quên mất đối phương có bối cảnh xuất thân từ phía Phiến Quân nữa. Hắn cho rằng Nghị Viên Mạch Đức Lâm là một vị Chính trị gia cực kỳ chín chắn, có kinh nghiệm chính trị sâu sắc. Một người như thế, nói thế nào cũng không thể nào làm ra những hành động điên cuồng, mà đối với con đường thăng quan tiến chức của hắn ta cũng không hề có bất cứ lợi ích nào như thế cả.
Những người đứng bên phía ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm, ở trong một khoảng thời gian cực ngắn mà có thể tạo thành thanh thế thật lớn như thế, tuyệt đối cũng không chỉ có dựa vào mỗi danh vọng của chính bản thân Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Với thế lực ảnh hưởng khổng lồ do Thiết Toán Lợi Gia cầm đầu, sức ảnh hưởng của bọn họ trong Giới Công Thương cũng đã hoàn toàn phát huy ra một cách nguyên vẹn. Mặc dù là như thế, nhưng khi Lợi Tu Trước nhận được tin tức cuộc đại bãi công xảy ra tại Hoàn Sơn Tứ Châu, hắn vẫn như trước có chút khiếp sợ. Hắn phát hiện ra rằng bản thân mình lúc trước quyết định đại diện cho gia tộc quyết định tiến hành đầu tư cho bộ đôi tranh cử La Tư, Mạch Đức Lâm là một quyết định anh minh, sáng suốt đến cỡ nào.
Lúc này Lợi Tu Trúc đang đứng trên tầng cao nhất của tòa nhà Tổng bộ Ngân hàng Liên Hợp Tam Lâm. Cách một lớp kính thủy tinh, hắn nhìn xuống những ánh đèn chiếu rọi sáng rực một góc trời trên con đường trước cửa Bộ Tư Pháp cách đó không xa. Trên khuôn mặt anh tuấn của gã nam nhân được mệnh danh là tuấn mỹ nhất Liên Bang này toát ra một nụ cười tự tin cùng với thoải mái. Hắn thầm nghĩ trong lòng, loại dân tâm như thế này cũng không phải là thứ mà dùng tiền liền có thể mua được.
Đúng vào lúc này, cái điện thoại đặt bên cạnh hắn ta chợt reo vang lên. Nhìn vào dãy số xuất hiện trên màn hình điện thoại, Lợi Tu Trúc cầm ống nghe lên, nói một cách cung kính :
- Phụ thân. Căn cứ theo những tin tức tình báo nội bộ bên phía của Bộ Tư Pháp, đại khái bọn họ đã không thể nào chịu nổi những áp lực mạnh mẽ từ các phương diện… Nghị Viên Mạch Đức Lâm lập tức sẽ được thả ra, chỉ còn phải chịu sự giám sát ngầm nữa mà thôi…
Vị gia chủ Lợi Gia ở bên kia đầu dây điện thoại dùng một thanh âm khàn khàn nhẹ giọng nói với hắn:
- Mạch Đức Lâm từ trước đến giờ đều một mực làm sâu sắc lực ảnh hưởng của bản thân ông ta đối với thế hệ thanh niên trong Liên Bang. Hắn tự nhận mình là người nối nghiệp của Kiều Trì Tạp Lâm, không ngừng phấn đấu bôn ba vất vả hơn mười năm nay, rốt cuộc cũng nhận được hiệu quả như thế này. Đám người thanh niên tuổi trẻ cuồng nhiệt này, vì nghe theo lời ông ta, tự nhiên cũng không hề để ý đến tất cả mọi chuyện. Chẳng qua con có phát hiện ra loại tình huống như thế này, cùng với tình huống mà chúng ta đã dự tính lúc trước hình như có chút không giống nhau hay sao ?
- Con cũng không biết đám người Bộ Tư Pháp kiếm đâu ra được mớ chứng cứ gây nên một trận thất tao bát loạn thế kia. Chẳng qua rõ ràng là do vị phu nhân Thai Gia kia đã đứng phía sau mà sắp xếp chuyện này, thuận sóng đẩy thuyền, nếu không thì Nghị Viên cũng sẽ không nhanh chóng như vậy mà tước đoạt đi quyền miễn tiếp nhận điều tra tư pháp của Nghị Viên Mạch Đức Lâm như thế….
Lợi Tu Trúc bình thản nói:
- Con thừa nhận bản thân mình đã xem thường sự ảnh hưởng cùng với quyết tâm của phía Thai Gia, nhưng mà chẳng qua tình hình vẫn còn nằm trong khả năng khống chế của mình…
Bên kia đầu dây điện thoại chợt trầm mặc một lúc thật lâu, sau đó vị gia chủ của Lợi Gia mới chậm rãi nói:
- Ngu xuẩn. Con lập tức về nhà ngay cho ta. Đến thời điểm này mà con còn không nhìn ra được, cục diện hiện tại đã không nằm trong khả năng khống chế của chúng ta nữa rồi hay sao? Bên trong cái đầu óc tăm tối, thối tha của con đến tột cùng là còn có bộ não biết suy nghĩ nữa hay không chứ? Nếu như Thai phu nhân đã hạ quyết tâm đi giải quyết cái cục diện không thể khống chế nổi nữa này, con cho rằng chỉ dựa vào đám ngu dân tiến hành biểu tình phản đối này, liền có thể chống lại sức mạnh của bà ta hay sao?
Lợi Tu Trúc cầm cái tai nghe đã vang lên tiếng rè rè, trầm mặc không nói tiếng nào. Sắc mặt hắn tràn ngấp sự quái dị, cũng không biết rốt cuộc vấn đề là nằm ở chỗ nào nữa.
o0o
- Chính phủ Liên Bang đã hại chết Kiều Trì Tạp Lâm rồi, chúng tôi không thể để mặc cho bọn họ tiếp tục bức tử Nghị Viên Mạch Đức Lâm nữa. Đã đến thời điểm thế này rồi, tôi kêu gọi tất cả những công dân của Liên Bang cũng nên đứng ra, biểu đạt lập trường của chính bản thân mình.
- Cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên Bang năm nay, tôi căn bản cũng không nghĩ đến chuyện sẽ bỏ phiếu. Ban đầu tôi thậm chí còn có chút khuynh hướng ủng hộ Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ nữa, nhưng mà những hành động của Bộ Tư Pháp lần này đã khiến cho tôi cảm thấy vô cùng thất vọng. Hệ thống chính trị Liên Bang, Chính phủ Liên Bang như thế nào lại có thể trở nên dơ bẩn như thế cơ chứ?
Trên kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang đang phát trên TV, các phóng viên của Đài truyền hình Liên Bang tùy tiện phỏng vấn một người trong đoàn người đang biểu tình trước khu vực Bộ Tư Pháp Liên Bang. Một gã công dân bình thường, là một sinh viên trong Đại Học Thành của Lâm Hải Châu đã đáp may bay đến đây biểu tình ủng hộ, đã phát biểu với biểu tình vô cùng kích động như thế khi được phỏng vấn.
- Cục diện tựa hồ có chút không thể khống chế nổi nữa rồi.
Thai phu nhân khẽ nhíu nhíu cặp mày lá liễu của mình, vừa xem những hình ảnh trên màn hình TV, vừa chậm rãi nói:
- Cái tên tiểu tử phế vật kia của Lợi Gia, cho đến bây giờ vẫn còn chưa nhìn ra được những nguy hiểm ẩn chứa bên trong những sự kiện này. Hoàn Sơn Tứ Châu đã tiến hành bãi công rồi. Nếu vẫn còn tiếp tục kéo dài như vậy nữa, toàn bộ xã hội sẽ rung chuyển lên. Như vậy chung quy chịu thiệt cũng chỉ là bản thân Liên Bang mà thôi.
Thất Đại Gia Tộc Liên Bang tồn tại và sinh hoạt bên trong Liên Bang, cùng với Liên Bang cộng sinh cùng tồn tại. Liên Bang gặp nguy hại thì Thất Đại Gia Tộc cũng sẽ nguy hại. Đám đại nhân vật từ trước đến nay đều giấu trong bóng đen lịch sử này, vì những lợi ích cá nhân của gia tộc mình mà không ngừng tranh đoạt một cách lãnh khốc và tàn nhẫn, thế nhưng bọn họ sẽ tuyệt đối không cho phép sự tranh đoạt này làm ảnh hưởng đến lợi ích chung của bọn họ, làm ảnh hưởng đến lợi ích của cả Liên Bang… Bọn họ tuyệt đối sẽ không chấp nhận những phiêu lưu không thể khống chế được như thế này.
Trong căn phòng nhỏ của tòa cung điện cổ xưa bên bờ biển Đông Hải, Trầm tổng thư ký im lặng lắng nghe những lời Thai phu nhân vừa nói, đồng thời rất nhanh duyệt qua những tin tức mà hệ thống tình báo dưới quyền của mình phản hồi về, cuối cùng thoáng nhẹ giọng nói:
- Bên phía Bộ Tư Pháp, sáng ngày mai sẽ nhận phải sự cưỡng chế từ phía Chính phủ, buộc phải giải trừ sự điều tra trực tiếp. Nghị Viên Mạch Đức Lâm sẽ được thả ra, chỉ bị tiến hành giám sát ngầm mà thôi.
Thai phu nhân hờ hững lắc lắc đầu, nói:
- Mạch Đức Lâm sẽ không chịu đi ra đâu. Đây là canh bạc lớn nhất của lão ta. Tất cả những sức ảnh hưởng mà mấy chục năm nay lão ta đã tốn công tốn sức gầy dựng nên, lúc này liền đổ hết toàn bộ lên canh bạc lần này của ông ta. Lão ta thậm chí không tiếc tạo thành sự đấu tranh hỗn loạn trong giới chính trị, trong xã hội Liên Bang, phát sinh ra những náo động khắp nơi như thế, cũng muốn mưu cầu một lần chuyển bại thành thắng.
- Trong cuộc điều tra dân ý mới nhất, phe phái ủng hộ bộ đôi tranh cử La Tư, Mạch Đức Lâm đã vượt qua bên phía ngài Mạt Bố Nhĩ tiên sinh hơn năm phần trăm rồi.
Trầm thư ký nhẹ giọng báo lại.
- Mạch Đức Lâm vì cái gì lại muốn phá vỡ thế thắng lợi này cơ chứ. Lão ta nên hiểu rất rõ ràng, nếu sự tình cứ phát triển tiếp tục như vậy, những lợi ích căn bản nhất của Liên Bang sẽ bị tổn hại nghiêm trọng. Bản thân lão ta cũng không có khả năng có được chút lợi ích nào cả.
Thai phu nhân từ từ nhắm hai mắt lại, thoáng lẩm bẩm tự hỏi. Những người giống như bà ta, khẳng định là phi thường hiểu rõ ràng luồng sóng biểu tình kháng nghị của đám người ở Thủ đô Tinh Quyển kia, nhất định là có sự tác động ngầm của đám người bên phía văn phòng tranh cử của La Tư, Mạch Đức Lâm.