Cuối tuần này tôi còn ba kỳ thi khảo hạch cuối cùng của môn Lịch sử
Liên Bang học. Lưu Hỏa còn hai mũi vắc xin phòng bệnh vẫn còn chưa có đi tiêm ngừa. Kết quả là tôi lúc này lại chạy đến đây cùng anh ăn cơm.
Trâu Úc buông bộ đồ ăn trong tay của mình xuống, trong ánh mắt xinh đẹp chợt hiện lên một tia buồn phiền nhàn nhạt, nói:
- Anh cho là tôi có nhiều thời gian giống như bọn Đế Quốc như vậy, cùng anh đến đây mà nói chuyện phiếm hay sao?
Trong khoảnh khắc khi mà Hứa Nhạc cảm giác được một cỗ hương vị vô cùng quen thuộc, khiến cho hắn cảm thấy run sợ mãnh liệt, chợt từ trên người của cô thiếu nữ mặc một bộ đồ màu đỏ tươi, giống hệt như một đóa hoa
hồng xinh đẹp mạnh mẽ xuất hiện ra, hắn rất nhanh cúi đầu xuống, giả vờ
như là đang cố gắng rất nhanh cắt khối thịt hợp thành mã số 2, mô phỏng
theo mùi vị của loại thịt trừu cao cấp, để tránh cho cơn giận của vị nữ
tử thiên kim tiểu thư Bộ Quốc Phòng này bộc phát ra ngoài.
- Anh đến tột cùng là có biết tự giác cùng với suy nghĩ hay không vậy?
Vì những hành động kiêu ngạo của anh cùng với đám bộ hạ kia của anh, đã
khiến cho đám thượng tầng Liên Bang trong suốt hai ngày nay biến thành
một mảnh hỗn loạn. Có không biết bao nhiêu đại nhân vật, không một tiếng động, ở phía sau tấm màn chính trị không ngừng đám phán cùng với đấu
trí, đấu sức.
Trâu Úc lúc này cũng chỉ có thể nhìn thấy được mỗi cái trán của hắn mà thôi, cũng không khỏi có chút nổi giận,
nhướng cặp mày lên, nhặt lên chiếc khăn ăn, lau lau nhẹ khóe môi, nói:
- Chỉ một đốm lửa nho nhỏ, có thể kích phát nổ tung toàn bộ một kho đạn của Liên Bang. Trong suy nghĩ của anh, đánh thẳng đến trang viên của
Lâm Bán Sơn, một phen đem thể diện của Lâm Gia dẫm mạnh xuống dưới chân, chính là một viện sự kiện nhỏ vô cùng đáng thích thú. Thế nhưng anh có
biết hay không? Lần hành động trả thù này của anh, suýt chút nữa đã làm
tình thế của Liên Bang không thể khống chế được.
- Tổng Thống tiên sinh cùng với các phe phái chủ chiến của Quân đội Liên Bang, cùng với đám gia tộc đã khống chế hoàn toàn Nghị Viện Liên Bang này,
khoảng cách với sự nguy hiểm chính diện xung đột với nhau, chỉ còn cách
nhau một đoạn khoảng cách vô cùng nhỏ bé mà thôi. Tuy rằng may mắn là
cuối cùng tình thế cũng không có trở nên quá mức gay gắt.
Trâu Úc vẫn nhìn chằm chằm vào cái trán của Hứa Nhạc, nghiêm khắc nói:
- Nhưng mà tôi có thể chính xác nói cho anh biết rằng, buổi sáng ngày
hôm nay, một cái dự luật quan trọng nào đó do Dinh thự Tổng Thống đích
thân đề xuất ra, đã ra ngoài dự kiến của tất cả mọi người, bị bên phía
Nghị Viện trực tiếp phủ quyết… Tất cả chính là bởi vì anh đó.
Hứa Nhạc ngẩng phắt đầu dậy, nhìn chằm chằm vào Trâu Úc.
Về những cái cuộc đấu đá chính trị phức tạp mà vô cùng quỷ quái này,
cùng với những màn đấu tranh và biểu hiện mà căn bản hắn không thể nào
nhìn ra được nguyên cớ phía sau kia, Hứa Nhạc vĩnh viễn cũng không thể ở trên phương diện nghiên cứu bảo dưỡng kỹ thuật hoặc là trên phương diện rèn luyện sử dụng cỗ lực lượng thần bí bên trong cơ thể, có thể cảm
thấy nhiệt tình mười phần. Hơn nữa hắn cũng thật sự khiếm khuyết đi khứu giác mẫn cảm cùng với thiên phú suy luận trên phương diện này.
Chẳng biết bắt đầu từ khi nào, Trâu Úc đã bắt đầu thay hắn phân tích
hết thảy tất cả những vấn đề liên quan đến chính trị, thay hắn xua tan
đi tất cả những luồng sương mù chính trị trên con đường mà hắn đi tới.
Hứa Nhạc cũng có thói quen với sự trợ giúp này. Cho nên hễ phàm là
chuyện tình gì mà hắn suy nghĩ không hiểu, liền đều có Trâu Úc giúp hắn
suy nghĩ dùm cho. Hết ngày này qua ngày khác, hắn ở trên phương diện này cũng càng ngày càng trở nên trì độn hơn nhiều, hơn nữa lại vô cùng vui
sướng mà hưởng thụ cái loại trì độn không cần uổng phí tâm lực để mà suy nghĩ như thế này.
Bởi vì cũng không cần phải suy nghĩ, cho nên những lời nói phân tích nghiêm túc mang theo sự tức giận cùng
với nghiêm túc của cô thiếu nữ ở đối diện bàn ăn kia, vô cùng tự nhiên
theo lỗ tai bên phải chui vào, sau đó ttheo lỗ tai bên trái của hắn chui ra hết luôn. Chỉ là nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp mỹ lệ của cô thiếu nữ
kia, suy nghĩ của hắn cũng sớm đã bay tới một cái địa phương xa lắc xa
lơ nào đó.
Theo bản năng hắn khẽ nhếch lên cái càm, khẽ nhăn lại cặp mày của mình, bắt đầu nhớ lại những tình cảnh lúc trước
khi mình quen biết vị nữ nhân đối diện. Hắn có chút nhớ nhung không rõ,
lúc trước cái cô thiên kim tiểu thư thích mặc áo đỏ, thói quen vô cùng
lãnh khốc khiến cho mình vô cùng chán ghét kia, là như thế nào mà dần
dần biến thành một người mẹ sinh con vô cùng bình tĩnh, sinh động như
thế này, hơn nữa lại cùng chính mình hình thành nên một loại quan hệ bạn bè sảng khoái vô cùng thân mật cùng với tin tưởng lẫn nhau như thế này.
- Này, anh rốt cuộc có đang nghe tôi nói gì hay không đó?
Cặp lông mày tinh tế, vô cùng xảo diệu giống như được kẽ sẵn của Trâu Úc nhất thời nhướng lên, lạnh giọng hỏi một câu.
Hứa Nhạc kinh ngạc bừng tĩnh lại, phát hiện bản thân mình dạo gần đây
giống như là rất dễ dàng có thói quen suy ngẫm lại những chuyện xa xưa.
Chẳng lẽ giống như là những lời mà Thi công tử đã đánh giá mình, tuổi
của chính mình còn nhỏ những lại đã có được loại khí tức cổ hủ như đám
lão nhân rồi hay sao?
- Đang nghe mà! Đang nghe mà!
Hứa Nhạc cầm lấy cái ly thủy tinh trước mặt, hớp nhẹ một ngụm nước lọc, có chút hàm hồ nói:
- Cô nói tiếp đi, nói tiếp đi!
- Lần trước chúng ta đã từng phân tích qua, hai lần nói chuyện giữa anh cùng với Chung Tư lệnh và bên phía Tổng Thống tiên sinh, có thể rõ ràng nhìn ra được, Chính phủ Liên Bang cùng với bên phía Quân đội đã dốc hết sức muốn chủ chiến, còn bên phía Nghị Viện cùng với các gia tộc đứng
sau lưng của bọn họ lại cố gắng nắm chắc cái nhìn hoàn toàn ngược lại.
Phía hậu sơn núi Mạc Sầu bên kia, lại bởi vì có quan hệ đồng bọn cùng
với Tổng Thống tiên sinh, cho nên tạm thời còn chưa có phát biểu ý kiến. Tây Lâm Chung Gia tuy rằng cũng không đồng ý với thái độ quá mức bảo
thủ của các gia tộc khác bên trong Thất Đại Gia Tộc Liên Bang, thế nhưng lại càng cũng không muốn Tây Lâm lại đảm đương vai trò vật hy sinh của
Liên Bang, cho nên Chung Gia mặc dù nắm trong tay Quân đội, cho nên lựa
chọn mắt lạnh bàng quan không can thiệp.
- Mâu thuẫn
xung đột gay gắt giữa hai bên kia, hiện tại lại bởi vì những thắng lợi
mạnh mẽ ở ngoài tiền tuyến, cùng với những cảm xúc cuồng nhiệt của đám
dân chúng Liên Bang kia hoàn toàn che khuất lại. Nhưng mà ai cũng không
thể nói chính xác được, tương lai vào lúc nào sẽ lại một lần nữa bộc
phát. Chính phủ cùng với Quân đội Liên Bang tuyệt đối cũng không hy vọng trong tương lai khi Quân viễn chinh Đế Quốc lại một lần nữa xâm nhập
vào bản thổ Liên Bang, đại bản doanh của chính mình vẫn còn chưa có ổn
định được. Cho nên bọn họ có thể hy vọng nương theo khí thế mạnh mẽ
trước mặt, trước tiên đem mấy cái ý kiến phản đối này mạnh mẽ áp chế
xuống.
- Trong buổi lễ trao Giải thưởng Tinh Vân tối
ngày hôm đó, chính là một loại hoạt động tạo thế, anh đã đồng ý tham dự, ở trong suy nghĩ của rất nhiều người, đó chính là đại biểu cho ý tứ của vị lão nhân gia của Phí Thành. Chỉ là cái loại tạo thế này chính là một loại hành động tích tiểu thành đại, như mưa dầm thấm sâu, tích suối
thành sông, một khi khí thế đã thành, cho dù là đám gia tộc kia có muốn
phản đối đi chăng nữa, bên phía Nghị Viện cũng không có khả năng mạo
hiểm với sự nguy hiểm bị đám cử tri cuồng nhiệt kia vứt bỏ đi, còn muốn
ra mặt phản đối làm sao được nữa?
- Đây là một loại phương thức đấu trí đấu lực tương đối ôn hòa mà song phương hai bên ai nấy cũng đều có thể chấp nhận được.
- Nhưng mà chuyện tình mà anh làm ra hôm trước, lại đột nhiên một phen
đem cái loại đấu trí đấu lực trong bóng tối kia một phen đem ra giữa
thanh thiên bạch nhật, hơn nữa lại còn nhanh chóng phát triển trở thành
vô cùng gay gắt.
- Bởi vì rất nhiều người cũng không rõ ràng anh vì cái gì lại muốn xuất đầu lộ diện một cách ồn ào đến như thế.
- Tôi đương nhiên là biết rõ ràng, loại người giống như anh, chỉ thuần
túy là muốn phát tiết sự bực tức trong lòng mình ra mà thôi, căn bản là
cũng không thèm quan tâm xem đối phương là người thừa kế của Thất Đại
Gia Tộc Liên Bang gì đó. Thế nhưng cũng không có bất cứ người nào tin
tưởng rằng, anh mạo hiểm chấp nhận nguy hiểm, đi chọc giận Thất Đại Gia
Tộc Liên Bang, chỉ là muốn tìn một chút tâm tình sảng khoái mà thôi.
Trâu Úc nói đến đây, nhịn không được thoáng lắc lắc đầu mấy cái, nói:
- Mọi người ai nấy cũng đều đang suy đoán, anh có thể điên cuồng khiêu
khích Lâm Gia đến như vậy, có phải là đang đại biểu cho thái độ của lão
nhân gia tại Phí Thành, hoặc là của bên phía Dinh thự Tổng Thống bên kia hay không.
- Đến lúc này đây, cấp bậc tình thế nhất
thời đã trở nên vô cùng nhanh chóng phóng lên. Các phương diện bên kia
đều cho rằng bên phía Chính phủ Liên Bang chính là muốn mượn hành động
trả thù của anh để mà cường thế tuyên cáo, ý đồ muốn bức bách bọn họ
thoái nhượng. Nếu chính xác là như thế, vậy thì cái loại thoái nhượng
này liền cũng không còn là vấn đề về sự tôn nghiêm của gia tộc nữa rồi,
mà đã liên quan tới một cái mâu thuẫn khổng lồ, liên quan đến tiến trình phát triển tương lai của Liên Bang trong sự quản lý của song phương
rồi.
- Cái loại xung đột cấp bậc như thế này, chính là
thứ mà mấy ngày nay, khiến cho rất nhiều người cảm thấy vô cùng khó lựa
chọn, cùng với một loại khí tức khủng bố nguy hiểm mà bọn họ không muốn
đối mặt.
- Cũng may là cuối cùng phía bên kia rốt cuộc cũng chấp nhận thoái nhượng.
- Không thể không nói, vận khí của anh lần này thật sự là tốt vô cùng.
Rõ ràng là đã châm lửa vào một cái kho đạn, thế nhưng bên trong Liên
Bang lại vẫn như trước là một mảnh thái bình. Cũng không có ai cố tình
đặt bom Dinh thự Tổng Thống hoặc là ám sát Tổng Thống tiên sinh, nội
chiến cũng không có bùng nổ, bên phía Tây Lâm cũng không có nổi dậy đòi
quyền độc lập.
Trâu Úc mang theo ngữ khí trào phúng,
nói ra một đoạn chê cười thủ đoạn chính trị vô cùng lãnh khốc cuối cùng, cặp lông mi thật dài thoáng cụp xuống, cầm cái ly thủy tinh trước mặt
lên hớp lấy một ngụm nước lọc để cho thông giọng, sau đó mới bắt đầu
tiếp tục dùng món ăn.
Hứa Nhạc nghe xong câu nói cuối
cùng, trên khuôn mặt phức tạp nhất thời trở nên quái dị hơn một trận.
Sau khi trầm mặc một lúc sau, mới dùng một loại ngữ khí vô cùng chân
thành, hơi chút khàn khàn giải thích:
- Tôi chỉ là muốn đe dọa một chút đám đại nhân vật kia mà thôi, hy vọng có thể thông qua
đó chấn trụ đối phương, khiến cho bọn họ cũng không tiếp tục làm ra
những sự kiện giống như tại Lạc Nhật Châu vậy, càng không ngừng ý đồ
muốn ám sát tôi, cũng chỉ để cho bản thân tôi sinh ra một chút phiền
toái mà thôi… Thật sự cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng suy nghĩ qua,
sự tình lại trở nên lớn đến như vậy, ảnh hưởng sâu xa đến như vậy.
Bạch Ngọc Lan đã từng cảm khái qua một trận, năng lực mà Hứa Nhạc giỏi
nhất, cũng không phải là năng lực sửa chữa điện tử, cũng không phải là
khả năng đánh nhau, mà chính là có thể một phen đem chuyện tình phức tạp nhất biến thành một chuyện tình vô cùng đơn giản. Nhưng mà hôm nay sau
khi nghe được những lời phân tích của Trâu Úc, hắn có chút lạnh người
phát hiện ra, cái loại suy nghĩ ăn khớp đơn giản mà hắn đã quán triệt
rất nhiều năm trời này, bởi vì sự biến hóa bởi thân phận địa vị cùng với bối cảnh, liền đã khiến cho hắn biến thành bất đắc dĩ, đau đầu cùng với vô cùng phức tạp.
- Không, anh thật sự không biết
được, chuyện tình thú vị nhất, cũng là chân chính nhất ở phía sau màn
của chuyện này là cái gì đâu. Theo như ý của tôi, đây mới chính là một
bộ phận đáng phân khích nhất của tấm màn hài kịch trong bóng tối này…
Trâu Úc ngẩng đầu nhìn lên, trên khuôn mặt xinh đẹp lại nở ra một nụ cười trào phúng:
- Ngay từ lúc bắt đầu, bên phía Phí Thành thì nghĩ rằng anh đang chấp
hành ý chí của bên phía Dinh thự Tổng Thống, còn bên phía phương diện
Chính phủ thì lại tưởng đây là ý tứ của vị lão nhân gia bên Phí Thành.
Cuối cùng sau khi song phương tiến hành điều tra cẩn thận lại, phát hiện ra, cùng với anh đi vào trang viên Biệt Hữu Giang Sơn dùng cơm hôm đó,
còn có… Thái Tử ca ca nữa… Cho nên ai nấy cũng đều tưởng, đây là ý tứ
của phu nhân…
- Ai cũng tuyệt đối không thể tưởng tượng ra được, đây… lại chỉ là ý tứ của riêng bản thân anh mà thôi.
Trâu Úc giương mắt nhìn về phía Hứa Nhạc, giống hệt như là đang nhìn một con quái vật vậy, lắc lắc đầu cảm khái nói:
- Một cái gã nam nhân đơn giản nào đó, vừa mới từ tiền tuyến quay trở
lại, lại còn dựa theo phong cách đơn giản, trực tiếp ở trên chiến trường kia mà hành động…
- Mãi cho đến khi mà mấy cái đại
nhân vật ở sau lưng của anh rốt cuộc cũng hiểu ra được rõ ràng chân
tướng của chuyện lần này, đến lúc đó thì mọi chuyện đã quá muộn rồi. Bọn họ cũng đành phải mạo hiểm thuận thế mà tiếp tục làm theo, kết quả là
ai lại có thể nghĩ đến, cuối cùng không ngờ cũng có một cái kết cuộc phi thường tốt đẹp.
- Trước kia trong những thời điểm cùng với phu nhân uống trà chiều ở Mạc Sầu, bà ấy có đôi khi giảng giải cho
tôi nghe một số chuyện tình đấu đá chính trị bên trong thời đại Hoàng
triều năm xưa, lúc đó tôi vô cùng ngạc nhiên, vì cái gì mà rất nhiều đại sự kiện bên trong dòng lịch sử kia, đều là từ những sự kiện nhỏ bé
không chút đáng để ý mà dẫn phát lên.
Trâu Úc nhìn hắn, bất đắc dĩ lắc lắc đầu, nói:
- Rất thú vị, không nghĩ tới hiện tại tôi không ngờ lại có thể nhìn
thấy một cái ví dụ vô cùng rõ ràng ở trước mắt mình. Liền bởi vì một tên gia hỏa nào đó kỳ diệu không rõ ràng, trong một lần thể hiện sự xúc
động của chính mình, cho nên những chuyện tình bên trong Chính phủ Liên
Bang, cần phải hao phí vô số thời gian cùng với tinh lực để đi làm,
không ngờ lại bởi vì kỳ diệu không rõ ràng mà liền chiến trước tiên cơ
như thế.
Hứa Nhạc cũng vô cùng nghiêm túc tự hỏi một lúc thật lâu, sau đó mới ngẩng đầu lên, chăm chú nói:
- Chuyện tình này tôi thật sự nghĩ mãi mà không hiểu nổi.
Trâu Úc khẽ mỉm cười, nghĩ thầm đại khái cũng đúng bởi vì cái loại suy
nghĩ không rõ ràng, hoặc nói chính xác là không thèm suy nghĩ của Hứa
Nhạc, mới chính là nguyên nhân khiến cho rất nhiều người bên trong Liên
Bang, thậm chí là ngay cả Tổng Thống tiên sinh cũng vô cùng thích cái gã nam nhân trước mặt này đi? Đương suy nghĩ như vậy, thế nhưng đột nhiên
nghe gã thanh niên đối diện kia rất nhanh chuyển tiếp sang một cái đề
tài kế tiếp, một tia cảm giác ấm áp vừa mới dâng lên trong lòng của Trâu Úc nhất thời hóa thành một mảnh hư ảo. Một chút tức giận cùng với một
tia vô vị nhất thời dâng lên, ngập tràn cặp mắt xinh đẹp của nàng ta.
- Thi công tử thật sự là một gã nam nhân cũng được lắm. Tuy rằng tôi
cũng biết thân phận của hắn xác thật là có vấn đề. Trâu Bộ trưởng rất
khó có thể chấp nhận hắn, chẳng qua là quyền yêu đương tự do, cái này
cho dù có đem ra kiện tụng đến tận Tòa án Pháp viện Tối cao đi chăng
nữa, tin tưởng rằng phụ thân của cô cũng không muốn bị vị Quan tòa Tử
Anh kia giáo huấn cho cẩu huyết lâm đầu đi.
Hứa Nhạc cười ha ha nói.
Trâu Úc thật sự cũng không muốn trả lời cái vấn đề này chút nào.
- Hắn nói hắn muốn cầu hôn cô làm vợ, chính là bởi vì cô thật sự xinh
đẹp, hơn nữa cô lại còn sinh cho hắn một đứa con trai nữa.
Hứa Nhạc nhìn thấy biểu tình có chút không ổn của Trâu Úc, vô cùng nghiêm túc nói.
Cặp lông mày thanh tú tinh xảo của Trâu Úc nhất thời nhướng lên một chút, lửa giận cũng đã bốc lên mãnh liệt.
- Từ điểm này mà nói, tôi biết được hắn là thật sự yêu thích cô đó. Hắn chính là nghĩ muốn có thể an cư lập nghiệp….
Hứa Nhạc cũng không thèm để ý đến biểu tình của nàng, tiếp tục nở nụ cười nhàn nhạt, nói:
- Có lẽ cô sẽ nghĩ cái lối suy nghĩ như thế này thật sự rất quái lại,
nhưng mà kỳ thật cái này chính là rơi vào kiểu lý luận của tình yêu,
cũng chính là do hắn dạy cho tôi đó.
- Hắn đã từng nói
qua với tôi, cũng chỉ có khi nào chân chính ở trước mặt người mình yêu
thích thật sự, nam nhân mới sẽ trở nên vô cùng xuẩn ngốc, mới có thể ở
trước mặt của bạn bè chính mình, dùng cái loại ngôn ngữ ngu xuẩn như các loại động vật giống đực đang trong thời kỳ phát dục mà che giấu đi cái
ngôn tình của tâm tình đã thật sự động tình của mình.
- Cô cũng nên biết rằng, hắn có thể nói chính là gã nam nhân đào hoa nhất trong toàn bộ Liên Bang này. Cho nên tôi tin tưởng rằng, hắn một khi há mồm ra, những lời nói ngon ngọt như mật ngọt chết ruồi của hắn có thể
nhiều đến hơn ba trăm vạn chữ cũng không có trùng lắp chút nào, có thể
làm mê đắm vô số những nữ nhân. Cho dù là những lời nói thề non hẹn biển chân thành tha thiết nhất thế gian, hắn ở trước mặt của một cô nữ nhân
mới vừa gặp mặt lần đầu, cũng liền có thể lặp đi lặp lại vô số lần không chán.
- Nhưng mã chỉ có mỗi khi nào nhắc nhở đến cô,
cũng sẽ không có những lời nói này mà thôi, mà chỉ là những loại che dấu vô cùng vụng về. Tại một khắc đó, tôi ngay lập tức biết được rằng, cái
tên gia hỏa này, cũng đã mở ra được cánh cửa cuộc đời cuối cùng của cái
tên đào hoa thánh thủ này rồi…
- Tôi trước kia khẳng
định là luôn luôn đứng về bên phía của hắn, nhưng mà hiện tại tôi chính
là đang muốn đứng trung gian ở giữa hai người. Nếu như hắn vẫn là hắn
giống như trước kia, tôi khẳng định cũng sẽ không khuyên bảo hai người
các ngươi ở cùng một chỗ. Thế nhưng mà nếu là hắn như hiện tại, tôi nghĩ cảm thấy bản thân mình nhất định nên hướng về phía cô, nghiêm túc giới
thiệu kỹ càng hắn một chút.
Trâu Úc cũng chỉ là im lặng lắng nghe, lâu thật lâu sau đó, cặp lông mày thanh tú tinh xảo vốn đã
dựng ngược lên từ trước, dần dần cũng trở nên bình phục trở lại. Cô nàng thoáng trầm mặc một lúc sau, mới bình tĩnh trả lời:
- Kỳ thật, tôi mãi vẫn có một nghi vấn không hiểu nổi.