Bên kia đầu dây điện thoại truyền đến thanh âm ôn hòa của vị Tổng Giám
đốc tiên sinh của Công ty Cơ khí Quả Xác. Hứa Nhạc im lặng lắng nghe,
trả lời trở lại cũng không nhiều lắm, thế nhưng cũng giống như bản tính
từ trước đến giờ của hắn, luôn luôn rõ ràng rành mạch, không có chút do
dự nào cả.
Từ khi được đặc xá khỏi nhà giam quân sự
Khuynh Thành, ở bên trong Dinh thự Tổng Thống làm trò trước mặt của
Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư ký lên một đống văn kiện pháp luật phức tạp
nhiêu khê. Kể từ một khắc đó, cuộc đời của hắn cùng với con người của
hắn cũng không cách nào tách rời khỏi Quân đội Liên Bang nữa rồi. Thân
là một quân nhân thì cần phải chấp hành mệnh lệnh một cách vô điều kiện.
Trải qua một khoảng thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, sau đó Bộ Quốc Phòng sẽ an bày một nhiệm vụ mới cho bọn hắn. Hứa Nhạc sẽ cùng với một Doanh
đoàn nào đó của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới trọng tổ đi đến khu vực bên
cạnh Hành lang Gia Lý, tiến vào một khu căn cứ bí mật nào đó, phụ trách
công tác bảo an cho khu căn cứ đó.
Khu căn cứ bí mật
này chính là do bên phía Công ty Cơ khí Quả Xác phối hợp với Bộ Quốc
Phòng tiến hành xây dựng, gánh vác một ý nghĩa vô cùng quan trọng đối
với chiến lược tương lai của Liên Bang. Công tác bảo vệ cho nó thập phần quan trọng. Sư đoàn Thiết giáp 17 mới trọng tổ thừa kế được vòng quang
hoàn của Quân Thần đại nhân, hơn nữa cũng mang theo hơi thở nồng đậm của Tiểu đội 7 Công ty Cơ khí Quả Xác, cho nên Bộ Quốc Phòng cùng với Công
ty Cơ khí Quả Xác mới đồng thời tuyển chọn chi bộ đội này bọn họ, theo
lẽ thường là chuyện vô cùng đương nhiên.
Đây cũng chỉ
là một lần điều động vô cùng bình thường mà thôi, chỉ cần từ bên phía Bộ Quốc Phòng hoặc là bên phía Quân khu I kia phát ra mệnh lệnh là được.
Nhưng mà đại khái là bởi vì suy nghĩ đến sự tồn tại của Hứa Nhạc, cho
nên vị Tổng Giám đốc tiên sinh của Quả Xác mới tự mình gọi một cú điện
thoại đến để tiến hành thuyết minh, hơn nữa lại muốn trưng cầu ý kiến
của hắn.
- Chỉ cần bên phía Sư Đoàn trưởng không có ý
kiến, vậy thì tôi cũng không có ý kiến. Quá trình hành trình cùng với
công tác chuẩn bị tương quan gì đó, để cho bên phía Bộ trực tiếp liên hệ với Hách Lôi tương đối thích hợp hơn một chút. Dù sao hắn cũng mới là
Đội trưởng.
- Vâng, Tổng Giám đốc tiên sinh, tôi thật sự chờ mong lần sau trở về sẽ tham dự bữa tối mà ngài đã hứa hẹn.
Hứa Nhạc cắt đứt điện thoại, ngước nhìn lên bầu trời màu trạm lam trên
đầu của mình, sớm nhìn không thấy được hình bóng của chiếc phi thuyền
vận chuyển kia nữa rồi. Nơi này là Thủ Đô Tinh Quyển, cũng không phải là tinh cầu 5460, cho nên cũng không có khả năng nhìn thấy chiếc phi
thuyền Cổ Chung Hào đang đậu lơ lửng trên tầng khí quyển. Hắn im lặng
lắng nhìn một lúc lâu sau, mới quay lại, nắm lấy bàn tay mềm nhũng của
Tiểu Dưa Hấu, hướng về phía bên ngoài căn cứ mà đi đến.
Vội vã rời đi, đó là bởi vì hắn cũng không muốn cùng với vị Thượng Tá
Lai Khắc của Quân khu Tây Lâm kia cùng ở chung với nhau một khoảng thời
gian quá dài. Bởi vì cái vị Thượng Tá Lai Khắc này tuy rằng trên mặt có
đeo một cặp kính râm, nhưng mà hắn vẫn như cũ đối với người này có một
ấn tượng vô cùng sâu sắc. Mà hắn hôm nay lại cũng không có đeo kính râm, quả thật lo lắng sẽ bị đối phương nhận ra được manh mối gì đó.
Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, mấy năm trước đây, Thượng Tá Lai Khắc ở tại Phố Chung Lâu Đại khu Đông Lâm chấp hành nhiệm vụ bí mật của Cục
Hiến Chương, đã cải biến hoàn toàn cuộc đời của Hứa Nhạc. Những gã quân
nhân đặc chủng vô cùng thô bạo, những nòng súng lạnh lùng mà cứng rắn,
cùng với những nắm tay phẫn nộ, chính là những hình ảnh không thể nào
sung sướng, đã được khắc vô cùng sâu đậm vào trong trí nhớ của Hứa Nhạc.
Dựa theo những thuyết pháp của lão già kia, Hứa Nhạc chính là có được
quyền hạn bảo mật thuộc danh sách cấp độ I, hắn cũng không cần tiếp tục
lo lắng sẽ bị người khác chỉ chứng bản thân mình từng là một gã đào phạm Liên Bang. Chỉ là bất luận nói như thế nào đi nữa, hắn cũng không muốn
bị vị Thượng Tá Lai Khắc này nhận dạng ra.
Nhưng mà hắn thật sự không biết rằng, sau khi cái tràng sự kiện ám sát xảy ra tại
Lạc Nhật Châu Đại khu Tây Lâm, Thượng Tá Lai Khắc xung đã bắt đầu chú ý
đến hắn.
Cũng không phải là mỗi ngày hôm nay, cũng không phải là vào lúc này.
Thượng Tá Lai Khắc trên mặt đeo kính râm, lúc này đang đứng thẳng người trong những luồng gió xoáy rền vang, vẫn duy trì một loại tư thái đứng
thẳng quan sát, nhìn lên phía bầu trời, tựa hồ như đang nhắm nhìn về
phía vị thượng cấp mà bản thân mình bội phục nhất trong suốt cả cuộc đời này. Biểu tình trên mặt hắn cũng có chút cảm khái cùng với phức tạp,
vốn dĩ cũng không hề chú ý đến sự rời đi của Hứa Nhạc.
Mùa xuân năm 70 Hiến Lịch 37 của Liên Bang, ngày mười lăm tháng tư.
Vị lão đầu hổ Tây Lâm cùng với phu nhân rời khỏi tinh cầu S1 của Thủ Đô Tinh Quyển, cưỡi trên chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào, ở dưới sự hộ tống
của bốn chiếc phi thuyền chiến hạm hạng nhẹ, bước trên chuyến lữ trình
phản hồi về gia hương Tây Lâm của mình.
Cùng buổi chiều ngày hôm đó, sau khi đưa tiễn hai vợ chồng Chung Tư lệnh, Hứa Nhạc đem
Tiểu Dưa Hấu giao lại cho Điền Đại Bổng, sau đó mới chạy về Đặc khu Thủ
Đô, chuẩn bị sẵn sàng cho nhiệm vụ mới sắp đến.
Cơ hồ
là đồng thời lúc đó, chi Hạm đội U Linh do năm mươi bảy chiếc chiến
thuyền hạng nhẹ tạo thành, lặng lẽ không một tiếng động di chuyển đến
một phiến Tinh vực rộng lớn tại mảnh đất biên thùy Đế Quốc, đến một
phiến địa phương vô cùng hoang vu.
Một khoảng tinh hệ
vô cùng xa xôi này, bốn phía xung quanh một mảnh không gian hắc ám tĩnh
mịch với một vòng khoảng cách mười tám năm ánh sáng, ngoại trừ dấu vết
lưu lại của các động cơ Hạm đội di chuyển qua, cùng với những lớp bụi
bặm vũ trụ tịch mịch bồng bềnh hàng trăm triệu năm mà thôi, cũng không
có bất cứ thiên thể dung tích lớn mà mắt thường có thể nhìn thấy được.
Toàn bộ bối cảnh cũng chỉ là một khoảng không lãng đãng cùng với im lặng mà thôi.
Ai cũng không có cách nào tưởng tượng ra
được, nơi này chính là một cánh cửa ra vào tự nhiên của một phiến vũ trụ rộng lớn. Xuyên qua được phiến cánh cửa tự nhiên khổng lồ này, liền có
thể nhìn thấy được một thế giới hoàn toàn khác của một cái tinh vực vô
cùng xa xôi.
Mùa xuân năm 70 Hiến Lịch 37, ngày mười chín tháng tư.
Ngay hôm sau phải đi lên Chiến hạm xuất phát ra biên giới Hàng lang Gia Lý, Hứa Nhạc sau khi trải qua một khoảng thời gian thật lâu tự ngẫm
nghĩ, mới gọi một cú điện thoại cho Thương Thu. Thương Thu ở bên kia đầu dây diện thoại nói rằng mình bề bộn nhiều việc, vì thế cũng không có
gặp mặt. Sau đó hắn rốt cuộc cũng gọi một cú điện thoại cho Nam Tương
Mỹ, hai người hẹn nhau cùng ra ngoài ăn cơm một bữa. Tối ngày hôm đó,
hắn nhìn chằm chằm vào số điện thoại của Trương Tiểu Manh, mà hắn mãi
vẫn còn lưu giữ lại, rất lâu cũng chưa có chính thức liên lạc, thoáng
lắc lắc đầu một chút. Cuối cùng, hắn cũng không có gọi điện thoại cho
Giản Thủy Nhi.
Rạng sáng hôm sau, đúng ba giờ ba mươi
bảy phút, Bộ Quốc Phòng cùng với Công ty Cơ khí Quả Xác đem tư liệu cụ
thể của lần nhiệm vụ này gửi vào trong địa chỉ email quân sự tuyệt mật
của hắn. Đồng thời cũng có thêm một phần điều khoản kèm theo khác cũng
được gửi đính kèm. Ngay sau đó, cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang cũng đặc biệt cung cấp riêng cho hắn thêm những tư liệu càng tường tận hơn
nhiều.
Bên trong những hình ảnh tư liệu được gửi đến,
cái khu căn cứ bí mật ở bên ngoài Tinh vực Hành lang Gia Lý kia thật sự
cực kỳ to lớn, giống hệt như một cái tiểu hành tinh bằng kim loại khổng
lồ vậy, lạnh lùng mà trầm mặc huyền phù lặng lẽ trong không gian vũ trụ
tối đen muôn đời không bao giờ thay đổi kia.
Cái khu
căn cứ bí mật này sau khi được xây dựng xong, liền biến thành đại bản
doanh cho Quân đội Liên Bang tập trung tiến công về phía bản thổ của Đế
Quốc, chính là khu căn cứ chiến lược quan trọng vào bậc nhất của toàn bộ Liên Bang.
Công ty Cơ khí Quả Xác chính là một công ty cơ khí sản xuất lớn nhất trong toàn bộ Liên Bang, ở thời điểm ba mươi
năm về trước liền nhận được đơn đặt hàng xây dựng khu căn cứ bí mật này
của Chính phủ Liên Bang. Lấy năng lực sản xuất chế tạo khủng bố như thế
của Công ty Cơ khí Quả Xác, vẫn như cũ cần phải đầu nhập một khoảng thời gian dài đến như thế, mới có thể đem khu căn cứ này cơ bản kiến tạo
thành công, nói như vậy có thể tưởng tượng ra được khu căn cứ vũ trụ bí
mật này to lớn đến mức nào.
Trên thực tế, trong tổng số tiền dự toán kinh bí quân sự bí mật mà Nghị Viên Liên Bang hằng năm
đóng cửa tiến hành thẩm duyệt, ít nhất cũng có đến sáu mươi phần trăm
đều được đưa lên trong khu căn cứ vũ trụ bí mật này. Thế cho nên sự
thiếu hụt về dự toán ngân sách bên phía Chính phủ, mấy năm gần đây cũng
đều gia tăng lên một cách kịch liệt. Bởi vậy có thể nhìn thấy được Chính phủ Liên Bang, nhất là Chính phủ Tổng thống Mạt Bố Nhĩ, ngay từ thời
Tổng thống Tịch Cách tiền nhiệm cho đến nay, vì muốn một mực gia tốc cái kế hoạch tấn công này, vì đó đã đầu nhập vào bao nhiêu công sức cùng
với tiền cược.
Nhiệm vụ lần này của Hứa Nhạc cùng với
Sư đoàn Thiết giáp 17 mới này, chính là phải bảo đảm sự an toàn tuyệt
đối cho khu căn cứ quân sự bí mật quan trọng này. Tuy rằng nói hai năm
gần đây bên phía Đế Quốc bên kia đã giảm bớt tỷ lệ tiến hành cho Robot
Đặc chủng Hoàng gia xuyên qua khu thông đạo, tiến hành công kích tự sát
liều mạng, khu vực vùng biên chỗ Hành lang Gia Lý cùng với Tinh vân Vãn
Hạt thật hòa bình trong một khoảng thời gian dài, thế nhưng tầm quan
trọng của khu căn cứ quân sự này, bất luận là như thế nào, thì cần phải
đặc biệt cẩn thận cũng là chuyện không bao giờ thừa cả.
Bên trong nhiệm vụ lần này đưa xuống, ngoại trừ việc bảo hộ căn cứ quân sự ra, còn có thêm một cái điều khoản kèm theo đặc biệt đến từ Cục Hiến Chương Liên Bang, Doanh đoàn I của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới cần phải
trải qua một khoảng thời gian bảy tháng để tiến hành học tập công tác
lắp đặt thiết bị cùng với các số liệu thông qua thông đạo không gian,
chuẩn bị sẵn sàng cho công tác khai hỏa chiến tranh toàn diện sắp sửa
được khởi xướng vào đầu mùa xuân năm sau, tiến hành hỗ trợ công tác ký
thuật cho tập thể bộ đội Liên Bang chuẩn bị xuyên qua thông đạo không
gian tiến công về phía Đế Quốc.
Đem những số liệu kia
ghi tạc rõ ràng trong đầu, Hứa Nhạc súc miệng rửa mặt, chuẩn bị đi ngủ.
Hắn liếc mắt nhìn xuống cảnh trí khu phố bên dưới khu nhà trọ Vọng Đô,
sau đó lên giường chuẩn bị nghỉ ngơi. Sắp sửa ngủ bất chợt nhớ đến Tiểu
Dưa Hấu, vì thế nên mới lấy điện thoại ra gọi cho cô bé một chút. Ở
trong điện thoại, hắn an ủi một chút cô bé con lần đầu tiên xa cả cha
lẫn mẹ kia, sau đó liền an tâm sung sướng nhẹ nhàng lâm vào giấc ngủ.
Vào lúc này, phi thuyền Cổ Chung Hào đang dùng tốc độ di chuyển vũ trụ
cấp độ II, ổn định mà vững vàng tiếp tục trên chuyến lữ trình xa xôi của mình, vòng quanh một khu vực không gian vùng cấp quân sự ở phía trước,
theo con đường thông đạo bên cạnh Tinh vân Vãn Hạt mà đi đến.
Mà cũng trong lúc này, ngoại trừ một số rất ít người đang ở trong vũ
trụ của cả hai phương ra, cũng không có bất luận kẻ nào biết được, Chi
hạm đội U Linh của quân đội Đế Quốc do Tướng quân Đồ Tể Tạp Đốn suất
lĩnh, lúc này đang gian nan ở bên trong khu vực thông đạo tràn ngập
những hạt loạn lưu cùng với gió lốc mạnh mẽ tựa hồ dài lâu vĩnh viễn vô
tận kia, không ngừng di chuyển về bên này.
Hệ thống lớp chắn phản xạ hình thức thế hệ thứ III bao bọc bên ngoài những chiếc
chiến thuyền của Chiến hạm Đế Quốc, cùng với những hạt loạn lưu vũ trụ
ẩn chứa một loại lực lượng mà không có bất cứ người nào có thể tưởng
tượng ra nổi, không ngừng va chạm ma sát với nhau, tựa hồ như bất cứ lúc nào cũng có thể bị đục thủng, sau đó hóa thành tro tàn…
Giữa mùa xuân năm 70 của Hiến Lịch 37 Liên Bang, ngày hai mươi bảy tháng tư.
Chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào vẫn như trước vững vàng di chuyển. Chiếc
phi thuyền xuất thân từ Chiến hạm cải trang mà thành này, căn bản không
thèm để ý đến sự quấy rầy của những tia phóng xạ vũ trụ. Hệ thống theo
dõi điện tử vẫn y theo cái trình tự nào đó, ở một cái tần suất góc
khoảng 360 độ vũ trụ tiến hành điều chỉnh phương hướng di chuyển vô cùng chuẩn xác. Bên trong khoang đại sảnh của Chiến hạm vang lên thanh âm
của âm nhạc dập dàng cùng với mùi hương cà phê thuần mỹ tinh khiết, dung hợp lại cùng một chỗ. Tất cả mọi người trên chuyến lữ hành vũ trụ này
vẫn như cũ cảm khái cuộc sống đơn độc buồn tẻ của chuyến lữ hành dài
ngày này, vô cùng thiếu kích thích.
Phía trước xa xa, tại một không gian bên cạnh Tinh vân Vãn Hạt, lúc này bất ngờ đã có phát sinh dị biến.
Bên trong không gian đang vô cùng bình tĩnh đột nhiên xuất hiện từng
đợt gợn sóng nhè nhẹ, tựa hồ như những luồng ánh sáng ảm đạm vậy. Những
cái cuộc sóng ánh sáng này xuất hiện trong khoảng thời gian thật sự quá
ngắn, chỉ trong khoảnh khắc cũng đã biến mất, giống hệt như là một lớp
màng kim loại mỏng vô cùng cứng rắn, đột nhiên bị những ngón tay mềm mại của một đứa trẻ tinh nghịch gõ vào vậy.
Một cái sừng
thú bằng kim loại thuần một màu đen vô cùng tinh khiết, lặng lẽ không
một tiếng động chợt xuyên thấu qua cái màng không khí kia, đi tới bên
trong phiến vũ trụ này. Ngay sau đó, cái vật thể khổng lồ ngay phía sau
cái sừng thú kim loại kia cũng dần dần xuyên thấu đi ra, dần dần hiển
thị thành hình dáng của một chiếc phi thuyền chiến hạm hạng nhẹ.
Ngay sau nó là chiếc phi thuyền thứ hai, phi thuyền thứ ba… Hơn mười
chiếc phi thuyền Chiến hạm Đế Quốc giống hệt như những đầu u linh vậy,
theo thứ tự xuyên thấu qua cái tầng màng không gian vốn dĩ không hề tồn
tại trong thực tế, mang theo một vẻ băng lãnh đen đủi dần dần xuất hiện
bên trong vũ trụ của Liên Bang, một cỗ hơi thở lãnh lệ cùng với hờ hững
không ngừng lan tràn mạnh mẽ ra khắp nơi trong không gian.
Những chiếc Chiến hạm Đế Quốc mạnh mẽ xuyên qua thông đạo không gian
nguy hiểm này, bởi vì đã thừa nhận áp lực không gian vô cùng khủng
khiếp, cho nên cũng không tự chủ được, không ngừng run rẩy kịch liệt,
giống như là bởi vì rốt cuộc cũng đã đi đến được vũ trụ của Liên Bang,
bởi vì ngửi được hơi thở của địch nhân truyền kiếp, cho nên mới có chút
hưng phấn cùng với khẩn trương, khó có thể bình tĩnh lại được.
Mà bên trong không gian của những chiếc Chiến hạm Đế Quốc kia, thì lại
là vang lên vô số những tiếng thét hưng phấn cùng với những tiếng kêu sợ hãi kích động. Những lớp chắn bảo vệ bên ngoài cửa sổ mạn tại đến bây
giờ cũng còn chưa có hạ xuống, đám quân nhân Đế Quốc cũng chỉ có thể
thông qua màn hình theo dõi, nhìn thấy cảnh tượng vũ trụ bên ngoài của
Chiến hạm, rõ ràng mà cảm nhận được một loại cảm thụ vĩ đại đang phát
sinh trong dòng lịch sử, phát hiện cái phiến vũ trụ lạ lẫm thuộc về đám
người Liên Bang kia, hóa ra cũng xinh đẹp khiến kẻ khác phải động dung
giống hệt như là gia hương Đế Quốc của mình vậy.
Hoàn
toàn bất đồng với đám binh lính bình thường, đang vô cùng rung động đến
mức không nói nên lời, các quân nhân sĩ quan bên trong Chiến hạm của Hạm đội U Linh của Đế Quốc, trong tiếng răn dạy vô cùng nghiêm khắc của cấp trên, mạnh mẽ đè nén lại sự kích động dâng trào lên trong nội tâm của
mình, khẩn trương đầu nhập vào trong công tác của mỗi người. Bọn họ biết rất rõ ràng, thành công xuyên qua thông đạo không gian là một chuyện,
còn không bị Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương của Liên Bang phát hiện ra,
lại là một công việc khác vô cùng gian khổ cùng với khó khăn.
Trong dĩ vãng, Đế Quốc cũng chỉ có thể đưa các vật thể cấp bậc thấp,
kích thước nhỏ xuyên qua khu vực này mà thôi. Ví dụ như là các phi
thuyền mini của các chiến sĩ phi công Robot chẳng hạn. Những chiếc phi
thuyền mini này ở trong không gian của thông đạo khả năng bị hủy diệt rõ ràng là cao hơn rất nhiều, nhưng mà một khi thành công bay xuyên qua
được thông đạo không gian, ở trong khu vực vũ trụ rộng lớn này, muốn
trốn tránh được sự theo dõi của cái bộ não Liên Bang, quang huy Đệ Nhất
Hiến Chương kia, tỷ lệ thành công cũng khá lớn. Hôm nay bên phía Đế Quốc rốt cuộc cũng khai sáng ra một hồi lịch sử, đưa cả một Hạm đội cỡ trung thành công xuyên qua, nhưng mà sự dao động không gian do nó tạo thành,
cũng rất dễ dàng có thể bị quang huy Đệ Nhất Hiến Chương kia soi rọi
trúng.
- Còn lại 37 giây… 35… 34…
Quận vương Tạp Đốn mang theo vẻ mặt thô bạo ngồi trên đài chỉ huy, lạnh lùng giương mắt quan sát quỹ tích vận hành cùng với hệ thống che chắn tín
hiệu đang được mở ra trên tất cả các Chiến hạm của Hạm đội, trên mặt là
một sự nghiêm túc vô cùng, từ trước đến giờ chưa từng nhìn thấy qua. Gã
sĩ quan tham mưu bên cạnh hắn thì lại là lớn tiến hướng các quân nhân sĩ quan chỉ huy của Chiến hạm tiến hành đếm ngược.
- 3… 2… 1! Thành công!
Gã sĩ quan tham mưu hưng phấn quay đầu nhìn lại, hướng Quận vương Tạp Đốn kích động lớn tiếng bẩm báo.
Biểu tình trên mặt Quận vương Tạp Đốn cũng không chút thay đổi, thế
nhưng thân thể cả người thì lại thoáng thả lỏng một trận, trên khuôn mặt đầy vẻ dữ tợn thì lại hiện lên một vẻ mặt vô cùng tàn nhẫn, trong lòng
thì lại yên lặng lẩm bẩm một mình:
- Đám người Liên
Bang kia, chuẩn bị chết một cách thống khổ đi. Thân vương Mạch Đức Lâm
chắc chắn là sẽ bất diệt, nhưng mà cái cừu hận này, các người cần phải
trả một cái giá thật đắt để đề bù.
Dựa vào con chíp vi
mạch quan trọng cùng với những số liệu có liên quan mà Thân vương Mạch
Đức Lâm vô cùng khó khăn mới chuyển về phía Đế Quốc, dựa vào tin tức
tình báo quan trọng mà cái mầm mống cuối cùng của Đế Quốc thành công cài vào trong Liên Bang, thời điểm mà bên phía Đế Quốc hoạch định ra cái kế hoạch Liệp sát hạng nhất này, đối với phạm vi mật độ lắp đặt vệ tinh
không gian trong khu thông đạo của Cục Hiến Chương Liên Bang tiến hành
tính toán một cách vô cùng tinh chuẩn, trong khoản thời gian vô cùng
ngắn ngủi, hơn mười chiếc Chiến hạm hạng nhẹ của Hạm đội Đế Quốc, tiến
hành khai hỏa toàn bộ hệ thống động cơ vũ trụ, mạnh mẽ thay đổi quỹ tích di chuyển, vô cùng mạo hiểm, tiến vào một khu vực không gian thuộc loại khe hở tối đen duy nhất của khu vực tinh vực này, nơi mà quang huy Đệ
Nhất Hiến Chương còn sơ sót chưa thế chiếu tới.
Trong
cái bối cảnh vũ trụ tối tăm không chút ánh sáng này, Hạm đội Đế Quốc
giống hệt như những đầu u linh, ở bên trong không gian vũ trụ Liên Bang, biến thành một đạo đường cong hẹp dài, giống hệt như một đầu độc xà di
chuyển về phía trước, tránh né những cái nguy hiểm không thể nào nhìn
thấy được kia, chuẩn bị hướng về phía mục tiêu sắp sửa xuất hiện trong
tầm ngắm tiến hành một hồi tập kích đột nhiên nhất, vô cùng tàn nhẫn…