Ngay tại thời điểm đầu tiên chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào bị trúng tập
kích, Hứa Nhạc đã ngay lập tức nhận được tin tức này rồi. Tin tức cảnh
báo mà cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia đã ngay lập tức truyền
vào bên trong đồng tử mắt trái của hắn. Ngay tại trong một nháy mắt đó,
tựa hồ liền biến thành một mảnh đỏ rực, khiến cho kẻ khác phải phiền
muộn rét lạnh một trận.
Hắn rất nhanh đẩy mạnh cửa khoang thuyền
cá nhân của mình, hướng về đại sảnh điều hiển của chiếc Chiến hạm Vận
tải mà chạy đến, lo lắng lớn tiếng hô lên:
- Mau liên hệ với phi thuyền Cổ Chung Hào!
Đám quân nhân sĩ quan Liên Bang ở bên trong khoang điều khiển Chiến hạm Vận tải kia cũng không biết đã xảy chuyện gì, không ngờ lại có thể khiến
Trung Tá Hứa Nhạc phải lo âu thất thố đến như thế. Bọn họ kinh nghi bất
định liếc nhìn hắn, thế nhưng những động tác trên tay bọn họ cũng vẫn
thong thả như bình thường.
- Còn đứng thất thần con mẹ nó ở đó làm gì nữa?
Hứa Nhạc phẫn nộ gầm rú một trận:
- Mau mau tìm lộ trình di chuyển của Cổ Chung Hào, đuổi theo nó mau lên!
Trên chiến Chiến hạm Vận tải Trầm Thiết Bàn này, ngoại trừ vị Hạm trưởng ra, thì bản thân Hứa Nhạc mang quân hàm Phó Sư Đoàn trưởng, chính là quân
hàm cao nhất. Nhưng mà không có bất cứ nguyên do gì, lại thay đổi lộ
trình di chuyển của Chiến hạm, đám quân nhân sĩ quan tiến hành điều
khiển Chiến hạm kia, cũng không có ai dám lập tức dựa theo yêu cầu không lý do của hắn mà tiến hành cả. Tất cả mọi người cũng đều đem ánh mắt
hướng đến trên người vị Hạm trưởng đại nhân đang đứng bên cạnh cửa sổ
mạn tàu gần đó.
Vị Hạm trưởng đại nhân có mái tóc quăn màu đen khẽ nhíu mày, hỏi:
- Trung Tá Hứa Nhạc, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Bản thân Hứa Nhạc lúc này, vốn cũng không có thời gian cùng với tâm trí để
mà giải thích tình huống phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích. Mà hắn
cũng không định sẽ công bố cái bí mật mối liên hệ thần bí giữa mình cùng với cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia, chỉ là rất nhanh trầm
giọng nói:
- Phi thuyền Cổ Chung Hào…
Tích tích tích!
Đúng lúc này, một thanh âm tín hiệu điện tử chợt vang lên, cắt ngang lời nói của hắn. Gã sĩ quan thông tin liên lạc của Chiến hạm cực kỳ khiếp sợ
đứng phắt dậy, hét lên thất thanh, nói:
- Thu được tín hiệu cấp cứu khẩn cấp thuộc Cấp độ I… Phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích!
Cái tin tức này khiến cho tất cả các quân nhân sĩ quan bên trong gian đại
sảnh chỉ huy Chiến hạm đồng loạt vô cùng khiếp sợ đứng phắt người dậy.
Vị Hạm trưởng tóc đen không dám tin tưởng nhìn chằm chằm về phía gã sĩ
quan thông tin liên lạc, thanh âm cũng đã có chút méo mó, nói:
- Lập tức xác minh tình huống!
Cũng không cần bọn họ tiến hành xác minh tình huống. Bởi vì bên kia đầu hệ
thống thông tin liên lạc vũ trụ từ xa đã rõ ràng truyền đến thanh âm có
chút lo âu thống khổ của gã quân nhân sĩ quan liên lạc trên phi thuyền
Cổ Chung Hào. Mơ hồ còn có thể nghe được những thanh âm nổ vang nặng nề
truyền đến.
Toàn thể đám quân nhân sĩ quan bên trong chiếc Chiến
hạm Vận tải Trầm Thiết Bàn trong khoảnh khắc ngắn ngủi đã cứng ngắc một
trận. Sau đó bọn họ nhất thời bừng tỉnh lại, tản ra xung quanh, dựa theo những quy trình kỹ thuật đã được định sẵn, rất nhanh hướng về phía khu
căn cứ vũ trụ phía sau mà truyền tải lại tin tức, đồng thời cố gắng xác
định vị trí hiện tại của phi thuyền Cổ Chung Hào.
Đám quân nhân
sĩ quan binh lính Liên Bang mạnh mẽ áp chế sự khiếp sợ dâng lên trong
lòng mình, chăm chú tiến hành công tác của chính mình, thế nhưng bên tai vẫn vô cùng khẩn trương lắng nghe những thanh âm từ phi thuyền Cổ Chung Hào phía trước truyền đến.
Phục kích phi thuyền Cổ Chung Hào
chính là Hạm đội của đám người Đế Quốc? Hạm đội của đám người Đế Quốc
không ngờ có thể lặng lẽ không một tiếng động thông qua thông đạo không
gian? Bên trong Liên Bang cùng với Tây Lâm có gian tế của đám người Đế
Quốc hay sao?
Bên trong khoang điều khiển của chiếc Chiến hạm Vận tải vô cùng đông đúc, thế nhưng bởi vì cái tin tức chính xác về tràng
chiến đấu kịch liệt từ phía phi thuyền Cổ Chung Hào truyền về, khiến cho trở thành một mảnh tĩnh mịch vô cùng.
- Hứa Nhạc có ở đó hay không?
Bên trong hệ thống thông tin liên lạc chợt truyền đến thanh âm của một
trung niên nhân hùng hậu mà vô cùng lạnh nhạt. Vị Hạm trưởng tóc đen
cùng với một vài quân nhân sĩ quan cũng nghe ra được thanh âm này thuộc
về người nào, nghĩ rằng hắn lúc này đang bị một chi Hạm đội vây công,
không khỏi khẩn trương bối rối một trận.
Biết được rằng người đó
còn sống, ít nhất là giờ phút này vẫn còn sống, Hứa Nhạc nhẹ nhàng nắm
chặt hai nắm tay lại, sau đó tiến về phía trước hai bước, hướng về phía
hệ thống thông tin liên lạc, khẽ run giọng nói:
- Tư lệnh, tôi ở đây!
- Giúp ta chiếu cố Tiểu Yên Hoa…
Nghe thấy câu nói mang theo giọng điệu giống như là giao phó hậu sự nồng đậm kia, hai nắm tay vốn dĩ đang ép bên hông của mình lại càng nắm chặt
mạnh một chút, cảm giác được một loại dấu hiệu điềm xấu bô cùng mãnh
liệt. Trong lòng hắn phi thường không muốn đáp ứng những lời giao phó
này, thế nhưng mà sau khi hai lần hít thở thật sâu, chung quy cũng chỉ
là hơi tạm dừng lại một lát, sau đó liền nghiêm túc mà vô cùng đơn giản
trả lời:
- Vâng!
Hệ thống thông tin liên lạc từ chiếc phi
thuyền Cổ Chung Hào từ ngay sau câu trả lời của hắn liền đoạn tuyệt. Đám quân nhân sĩ quan cùng với binh lính trên chiếc Chiến hạm Vận tại Trầm
Thiết Bàn khẩn trương mà chờ đợi thật lâu sau đó, cũng không còn nghe
được bất cứ thanh âm nào từ phía trước truyền trở lại nữa.
Hứa
Nhạc rốt cuộc cũng xác nhận được vừa rồi đại khái chính là lần cuối cùng có thể nghe được thanh âm của vị lão đầu hổ Tây Lâm kia, sau một khoảng thời gian trầm mặc, ánh mắt của hắn chợt nheo lại một chút, khẽ cúi
đầu, nói với vị Hạm trưởng tóc đen:
- Xin hỏi quá trình gia tốc gấp đôi đến lúc nào mới có thể hoàn thành được?
- Ít nhất còn phải đợi khoảng hai tiếng đồng hồ nữa mới được. Chiến hạm
Vận tải lần này tải trọng thật sự quá lớn… Điều quan trọng nhất chính
là, chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào hiện tại cách chúng ta quá xa, cho dù
dùng tốc độ cao nhất đuổi theo, ít nhất cũng cần phải có năm ngày thời
gian mới tới được.
Sắc mặt của vị Hạm trưởng tóc đen trầm trọng trả lời:
- Không kịp!
Hứa Nhạc nâng lên cổ tay mình, liếc mắt nhìn lên quyển sổ tay điện tử liệt
kê nhiệm vụ xuất hiện trên cái màn hình di động trên cổ tay, thấp giọng
rất nhanh ở bên trong hệ thống liên lạc thảo luận vài câu gì đó, sau đó
mới ngẩng đầu lên, nghiêm túc nói:
- Tôi biết ở trên Chiến hạm
này còn có một chiếc phi thuyền Ba cánh hạm, do Cục Hiến Chương chuyên
môn dùng để tiến hành công tác lắp đặt thiết bị thu phát tín hiệu. Nó
vốn dĩ được đưa đến khu căn cứ, tôi muốn tạm thời tiến hành trưng dụng
nó trước.
Vị Hạm trưởng tóc đen lập tức hiểu được ngay Hứa Nhạc
muốn làm chuyện gì, biểu tình nhất thời biến thành ác liệt một trận, nói nhanh:
- Phi thuyền Ba cánh hạm dùng để lắp đặt thiết bị quả
thật là loại dụng cụ phi hành có tốc độ nhanh nhất Liên Bang hiện tại.
Thế nhưng muốn đuổi kịp tới nơi chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập
kích kia, ít nhất cũng cần phải ba mươi mấy tiếng đồng hồ mới đủ… Cho dù là anh chạy đi… Cũng không có biện pháp thay đổi tình huống được gì
đâu.
Liền đúng vào lúc này, Bạch Ngọc Lan, Hùng Lâm Tuyền dẫn
theo một đám đội viên của Tiểu đội 7 cũ đã chạy đến bên ngoài phòng điều khiển Chiến hạm. Bọn họ nhận được thông tin liên lạc tiểu tổ của Hứa
Nhạc lúc trước, liền không một chút do dự rời khỏi đơn vị chiến đấu hiện tại của chính mình, tiến đến tập hợp.
Vị Hạm trưởng tóc đen liếc mắt nhìn về phía đám quân nhân sĩ quan bên ngoài đại sảnh điều khiển
đang tất bật chuẩn bị vũ khí, lại chú ý đến vẻ mặt ngơ ngẩn của đám quân nhân sĩ quan thuộc hạ của mình trong gian điều khiển, vẻ mặt có chút
đau đớn kịch liệt, nói:
- Trung Tá Hứa Nhạc, cậu phải biết rõ
ràng rằng cậu đang chuẩn bị làm cái gì… Mau tỉnh táo lại một chút đi,
không kịp đâu! Ở đây tôi là người phụ trách sự an toàn của cậu cùng với
các quân nhân sĩ quan ở đây.
Hứa Nhạc chậm rãi hướng về phía bên
ngoài đại sảnh chỉ huy mà đi đến, tiếp nhận cái hòm máy tính xách tay
màu đen mà Bạch Ngọc Lan đưa qua, đầu cũng không thèm quay lại nhìn,
nói:
- Thế nhưng cuối cùng cũng phải có người phụ trách sự an toàn của phi thuyền Cổ Chung Hào.
Chiếc phi thuyền Ba cánh hạm tốc độ cao chuyên dùng để lắp đặt thiết bị kia
muốn khởi động hoàn toàn cần phải có thời gian bảy phút đồng hồ.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi tiến hành khởi động này, đám đội viên của
Tiểu đội 7 cũ kia đã biết phía trước đang xảy ra chuyện gì. Rất nhiều
sắc mặt đang khiếp sợ cũng trở nên vô cùng trầm tĩnh cùng với lãnh lệ.
Bọn họ rất nhanh tiến hành công tác chuẩn bị chiến đấu, đem một đầu
Robot MX màu đen cùng với một đầu Robot MXT ở trong căn nhà kho của
chiếc Chiến hạm Vận tải Trầm Thiết Bàn vận chuyển vào trong chiếc phi
thuyền Ba cánh hạm.
Toàn thể đám đội viên Tiểu đội 7 đều di
chuyển vào bên trong phi thuyền Ba cánh hạm, người đi vào cuối cùng
chính là Hứa Nhạc dắt theo chiếc hòm màu đen quen thuộc kia.
-
Tin tức phi thuyền Cổ Chung Hào bị tập kích đang trong quá trình xác
minh. Đã thông báo về cho khu căn cứ rồi, cũng đã báo cho Bộ Quốc Phòng, chúng ta đang chờ đợi cấp trên ra chỉ thị tiếp theo.
Vị Hạm trưởng tóc đen nhìn chằm chằm theo bóng lưng của Hứa Nhạc, vẻ mặt mang theo một tia sầu thảm não, nói:
- Không kịp đâu. Chẳng lẽ lại chỉ muốn đi nhìn một lần cuối cùng sao?
- Không nhìn một lần cuối cùng, căn bản là không cam lòng.
Hứa Nhạc ấn hạ cái nút đóng cửa chiếc phi thuyền Ba cánh hạm.
Nhìn thấy cái cánh cửa phi thuyền Ba cánh hạm nặng nề dần dần đóng chặt lại, vị Hạm trưởng tóc đen mang theo biểu tình vô cùng phức tạp, hô lớn:
- Tôi sẽ không phái bất cứ người nào hỗ trợ các người đâu!
Loại phi thuyền Ba cánh hạm chính là loại phi thuyền có dung lượng chứa đựng nhỏ nhất trong các loại công cụ di chuyển vũ trụ của Liên Bang. Nó được thiết kế dựa theo yêu cầu của Cục Hiến Chương, đặc biệt nghiên cứu chế
tạo ra nhằm để lắp đặt thiết bị thu phát tín hiệu trong vũ trụ, có thể ở trạng thái di chuyển với tốc độ cao tiến hành nắm giữ tín hiệu với độ
chính xác cực kỳ cao. Năm đó khi tiến hành điều tra chuyên án Mạch Đức
Lâm, Lâm Bán Sơn có thể trong khoảng thời gian cực kỳ ngắn từ tinh cầu
S1 chạy đến Bách Mộ Đại, cái mà hắn dựa vào, chính là một chiếc phi
thuyền Ba cánh hạm được tiến hành cải trang thành loại phi thuyền dân
dụng thông thường.
Một chiếc Chiến hạm loại nhỏ có màu xám đơn
giản chậm rãi thoát ly khỏi chiếc Chiến hạm Vận tải Trầm Thiết Bàn vô
cùng khổng lồ. Hệ thống động cơ phía sau những cái đuôi phi thuyền đột
nhiên phun ra mấy đạo lưu quang. Chiếc phi thuyền trong khoảnh khắc gia
tốc lên đến cực điểm, đồng dạng hóa thành một đạo lưu quang cực nhanh,
biến mất bên trong một mảnh vũ trụ trầm mặc.
Một khi được khởi
động, loại phi thuyền Ba cánh hạm này liền tiến nhập vào trạng thái di
chuyển siêu tốc nhanh nhất. Bên trong Quân đội Liên Bang, nhưng người có thể lái được chiếc phi thuyền có tốc độ duy chuyển cực cao này cũng
không có nhiều. Những người có thể đem chiếc phi thuyền Ba cánh hạm phát huy ra tốc độ di chuyển nhanh nhất thì đã hiếm lại càng hiếm hơn nữa.
Lưu Giảo có lẽ có thể thao tác được loại phi thuyền vô cùng tiên tiến này.
Nhưng mà bản thân hắn sau khi trọng thương, cũng đã bị điều động đến Sư
Bộ của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, lúc này cũng không có ở trên phi
thuyền. Gã công tử con Châu trưởng Đạt Văn Tây tiếp nhận lại vị trí của
hắn trong Tiểu đội 7 cũng chỉ biết lái xe mà thôi, đối với loại công cụ
di chuyển vũ trụ này vốn cũng không có nghiên cứu sâu sắc.
Vị Hạm trưởng đại nhân của Chiến hạm Vận tải Trầm Thiết Bàn kia cũng không có
phái tiểu đội hỗ trợ tiến hành trợ giúp cho đám người Tiểu đội 7, thậm
chí ngay cả một gã sĩ quan lái phi thuyền cũng đều không có cấp cho bọn
hắn. Vốn dĩ vị Hạm trưởng đại nhân muốn đem chiếc phi thuyền Ba chiến
hạm này biến thành một viên tảng đá không thể di chuyển bên trong vũ
trụ. Thế nhưng thật sự may mắn chính là, Giản Thủy Nhi mãi vẫn đi theo
bên người của Hứa Nhạc…
Cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang dạo
gần đây đã mai danh ẩn tánh, theo học tại khoa Điều khiển Chiến hạm tại
Học viện Quân sự I, vào thời điểm cần thiết thế này rốt cuộc cũng đã
triển lộ ra một mặt bất đồng khác với dáng vẻ minh tinh thần tượng bình
thường của mình. Cô nàng trên người mặc một bộ nữ quân trang không có
quân hàm, im lặng ngồi trên ghế điều khiển phi thuyền, rõ ràng phát ra
từng đạo chỉ lệnh điều khiển, khống chế được chiếc phi thuyền Ba cánh
hạm di chuyển với tốc độ siêu cấp, càng không ngừng đạt được những trị
số tốc độ đột phát càng ngày càng cao hơn.
Hứa Nhạc nhìn chăm chú vào bóng dáng của nàng, cùng với mái tóc màu đen được vén cao trên đầu, sau đó lại cúi đầu trầm mặc không nói gì.
Lúc này sau khi chiếc
phi thuyền Ba cánh hạm đã dùng tốc độ nhanh nhất di chuyển hơn mười
tiếng đồng hồ. Hứa Nhạc cùng với đám đội viên Tiểu đội 7 mãi vẫn luôn
duy trì sự trầm mặc. Ngoại trừ sự trầm mặc ra, tựa hồ cũng không có loại phương thức nào khác có thể giải tỏa đi sự khẩn trương cùng với áp lực
đang không ngừng dâng lên trong đầu của mình.
Vào một thời khắc
nào đó, chiếc phi thuyền Ba cánh hạm hạng nhẹ có tốc độ cực cao kia,
dưới sự hiệp trợ âm thầm của cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang, đã bắt được một đoạn tín hiệu hình ảnh mà phi thuyền Cổ Chung Hào truyền tải
về tinh cầu S1. Mọi người lặng lẽ nhìn chằm chằm vào những hình ảnh Hạm
đội Đế Quốc giống hệt như một đám u linh màu đen, những hình ảnh chiến
đấu vô cùng thảm thiết, khiến cho cảm xúc trong lòng cũng càng ngày càng trở nên trầm trọng hơn.
Bàn tay phải thanh tú nhẹ nhàng tiến
hành thay đổi thanh điều khiển phi thuyền, những hình ảnh tinh đồ lập
thể ba chiều do những luồng quang mang tinh khiết bên trong khoang điều
khiển phi thuyền ngưng tụ mà thành chậm rãi xoay chuyển. Giản Thủy Nhi
đơn giản đem mái tóc màu đen hất ngược ra sau đầu, mạnh mẽ áp chế những
tia cảm xúc bi thương nhàn nhạt trong lòng dâng lên sau khi quan sát
những hình ảnh chiến đấu vừa rồi, chuyên chú tập trung tiếp tục điều
khiển phi thuyền.
Đám người Bạch Ngọc Lan thì lại một lần nữa bắt đầu kiểm tra lại Robot. Bọn họ rất rõ ràng bản thân mình căn bản không
thể nào kịp thời đi đến cứu viện cho phi thuyền Cổ Chung Hào. Khoảng
cách giữa song phương cách nhau vô cùng xa, thậm chí ngay cả một phần
vạn cơ hội cũng căn bản không có khả năng tồn tại. Nhưng mà tựa hồ giống hệt như suy nghĩ của vị Lão Đại trẻ tuổi kia vậy, bọn họ muốn tự mình
đi chính mắt chứng thực, trong lúc nhất thời muốn chứng thực cái tin tức vô cùng khiếp sợ kia.
Hứa Nhạc khẽ nheo chặt cặp mắt, nhìn chằm
chằm về phía cái hình ảnh tinh đồ ba chiều bằng ánh sáng ngưng tụ bên
người của Giản Thủy Nhi kia, đột nhiên xoay người quay trở về khoang
thuyền của chính mình, đối với không khí thấp giọng mà lại vô cùng kiên
quyết nói một câu:
- Tìm cho ra tông tích của chi Hạm đội đám người Đế Quốc kia, tôi không muốn để cho bọn chúng có thể trốn trở về!
- Căn cứ vào tin tức hình ảnh truyền về cùng với những tính toán tương
quan khác, chi Hạm đội kia ít nhất còn lại khoảng hơn ba mươi chiếc
Chiến hạm Chiến thuyền. Tốc độ di chuyển tuy rằng so với chiếc phi
thuyền Ba cánh hạm thì chậm hơn rất nhiều, nhưng mà anh căn bản không có khả năng tiêu diệt sạch bọn chúng được.
Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang ở trong mắt phải của hắn chợt hiện ra một hàng chữ viết màu trắng phiêu phù:
- Hơn nữa bọn chúng cách biên giới thông đạo không gian gần vô cùng. Bọn
chúng đã có năng lực đi tới, khẳng định cũng sẽ có năng lực bất cứ lúc
nào mà quay trở về, rất khó có thể đuổi theo. Điều quan trọng nhất chính là, Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương ở bên trong vũ trụ mãi vẫn có những
khu vực hắc ám nhỏ bé không thể nào chiếu rọi đến được. Chi hạm đội Đế
Quốc kia chính là đang trốn tránh bên trong những tuyến đường an toàn
vốn vô cùng hẹp hòi kia…
- Ông không nhìn thấy được những khu vực hắc ám đó, nhưng mà phương hướng di chuyển của bọn chúng hẳn là có thể
tính toán ra được, tôi chỉ cần một khu vực đại khái là được…
Hứa
Nhạc giống như là không thèm để ý đến những phân tích của cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia, hai nắm tay dùng sức nắm chặt lại, nói:
- Nhất định phải tìm ra bọn chúng!
Ở bên trong không gian vũ trụ màu đen im lặng tĩnh mịch, bập bềnh trôi
nổi những mảnh hài cốt kim loại sáng bóng. Xa xa mơ hồ có thể nhìn thấy
được những di thể của các binh lính chiến sĩ Liên Bang đã bị biến hình
cùng với những cấu kiện tan nát của chiếc Chiến hạm, hướng về phía sâu
trong vũ trụ không ngừng trôi nổi đi mất. Chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào
sau khi nổ mạnh kịch liệt, đã biến thành vô số những mảnh kết cấu rãi
rác trôi nổi khắp nơi. Những mảnh cháy đen vỡ tan cùng với dấu vết kim
loại bị nung chảy ra cô đặc lại, đã chứng minh rõ ràng sự thảm thiết của tràng chiến đấu xảy ra mấy ngày hôm trước.
Chiếc phi thuyền hạng nhẹ Ba cánh hạm lần đầu tiên giảm chậm lại tốc độ, thong thả mà cẩn cẩn thận thận theo những mảnh vỡ kim loại dày đặc khắp nơi trong không
trung mà bay qua. Hứa Nhạc cùng với đám đội viên Tiểu đội 7 đứng ở phía
sau cửa sổ bên mạn tàu nhìn những hình ảnh thảm thiết này, ai nấy cũng
không thể nào nói nên lời được.
Bên trong không gian tràn ngập một loại hương vị bi thương cùng với bi tráng thảm liệt.