Gian Khách

Quyển 4 - Chương 216: Liều chết không đầu hàng



Bên trong phiến núi rừng xa xa, những phiến lá rụng màu vàng đơn giản dần dần bị những luồng gió thu từ mặt đất thổi quét đi hết. Đám quân nhân sĩ quan bonh lính bên trong Bộ Chỉ Huy lâm thời của Sư đoàn Thiết giáp 7, khi nhìn thấy đầu Robot MXT màu ngân bạch xuất hiện trên màn hình theo dõi giống hệt như một làn gió thu quét sạch lá rụng, ở trong khu vực sơn dã không ngừng đánh bay đi những đầu Robot MX màu đen của Sư đoàn mình, khuôn mặt dần dần trở nên nghiêm túc cùng với trầm mặc hơn.

Đầu Robot MXT màu ngân bạch kia lúc trước đã có thể tránh thoát khỏi sự tập kích đã được tính toán phi thường tinh chuẩn từ Chủ pháo Chiến hạm cùng với ba khỏa đạn đạo Liệt Hỏa, đã là chuyện tình phi thường không thể nào tưởng tượng nổi rồi, thế nhưng lại vẫn như cũ gặp phải những đả kịch cực kỳ nặng nề. Đám sĩ quan tham mưu của Sư đoàn Thiết giáp 7 hoàn toàn không có tính toán đến chuyện, đầu Robot MXT kia nhìn qua đã rác rưởi đến mức không chịu nổi, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ mạnh ngã xuống, thế nhưng lại có thể dưới sự vây công của gần bảy mươi đầu Robot MX của Sư đoàn còn có thể chống đỡ trong khoảng thời gian dài đến như thế.

- Bản thân Hứa Nhạc đã là rất cường đại rồi, hơn nữa đầu Robot MXT mà Bộ Công Trình Công ty Cơ khí Quả Xác chế tạo riêng cho hắn lại càng thêm cường đại hơn nhiều. Bên trên đầu Robot này cũng không có bất cứ hệ thống vũ khí tấn công tầm xa nào cả, sức nặng của nó giảm bớt đến hơn 20% thể trọng. Hệ thống lò xo mini tăng áp cộng với những thao tác kinh người của hắn, đồng dạng cũng đều tiến vào trạng thái siêu tần, khiến cho tốc độ vượt hơn xa những đầu Robot MX bình thường. Hiện tại chiến tranh đã tiến nhập vào loại hình thức chiến tranh hoàn toàn mới, phương pháp cận chiến đã dần dần xưng vương, thì sự sai biệt về tốc độ, trên cơ bản chính là có thể quyết định sự sinh tử cho đến sự thắng bại của toàn bộ cuộc chiến tranh. Sau khi trở về thông báo cho bên phía Quả Xác, tất cả các hệ thống vũ khí tấn công tầm xa trên các đầu Robot MX của Sư đoàn chúng ta toàn bộ gỡ bỏ hết!

- Vâng, Sư Đoàn trưởng!

Bên trong Bộ Chỉ Huy lâm thời của Sư đoàn Thiết giáp 7 vang lên thanh âm nghiêm nghị trầm thấp của Đỗ Thiếu Khanh. Hắn nhìn về phía đầu Robot MXT màu ngân bạch đang giống như một khỏa viên đạn màu bạc không ngừng gào thét phóng ngang nhảy dọc trên màn hình trước mặt kia, thoáng tạm dừng lại một lát, sau đó mới lạnh giọng nói:

- Những thao tác điều khiển chính xác hoàn mỹ mà đơn giản đến cực điểm như thế kia, ở trên chiến trường ngoại trừ Thượng tá Lý Phong ra, căn bản không ai có thể là đối thủ của hắn cả. Thân là một gã Đế Quốc, hắn càng cường đại thì sẽ càng nguy hiểm hơn. Truyền mệnh lệnh của ta xuống, toàn thể Robot triệt thoát về phía sau, bao vây lại, bước vào hình thức tác chiến sóng gợn, tuyệt đối không cho phép hắn thoát vây!

Mãi cho đến thời khắc này, tất cả các quân nhân sĩ quan của Sư đoàn Thiết giáp 7 bên trong Bộ Chỉ Huy lâm thời vẫn như cũ hoàn toàn không tin rằng cái gã anh hùng chiến đấu Liên Bang đang ở bên trong đầu Robot MXT màu ngân bạch kia là người Đế Quốc. Nhưng mà cũng không có bất luận kẻ nào dám mở miệng cãi lại quân lệnh của Sư Đoàn trưởng.

Đỗ Thiếu Khanh cầm lấy cặp kính râm quen thuộc của chính mình, thế nhưng cũng không có đeo lên mũi. Ánh mắt của hắn cực kỳ sắc bén, giống hệt như cặp mắt của diều hâu nhìn chằm chằm vào màn hình trước mặt, qua sát mỗi một động tác, mỗi một cử động của đầu Robot MXT màu ngân bạch đang chiến đấu kịch liệt giữa vòng vây kia, dần dần hiểu ra được chút gì đó. Trong lòng hắn lặng lẽ thầm nghĩ, nếu như cậu đã buông tha ý định phá vây bỏ chạy, thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng tâm lý từ bỏ sinh mệnh của chính mình, như vậy thì ta sẽ thành toàn cho cậu!

- Toàn thể bộ đội, bắt đầu công kích!

o0o

Đám quân nhân sĩ quan binh lính của Sư đoàn Thiết giáp 7 có mặt dày đặc khắp nơi xung quanh khu vực sơn dã, ngày hôm nay đã có một cục diện cực kỳ hiếm thấy, ngay trước khi bắt đầu khai hỏa chiến đấu, tâm tình của bọn họ đều lâm vào một loại tinh thần trạng thái phi thường phức tạp cùng với khó hiểu. Nhưng mà ngay khi mệnh lệnh chiến đấu truyền xuống, chiến đấu chính thức khai hỏa, thì chi bộ đội tinh nhệ nhất Quân đội Liên Bang này, liền nhanh chóng đem tất cả những sự tạp niệm kia xua tan ra khỏi đại não, tiến nhập vào trạng thái chiến đấu chính thức.

Ngay khi mệnh lệnh toàn diện tiến công từ Bộ Chỉ Huy lâm thời truyền đạt xuống, ngay trong khoảnh khắc toàn bộ Sư đoàn Thiết giáp 7 ở trong khu vực sơn dã dưới ánh mặt trời mùa thu chiếu rọi đã nở rộ ra uy lực khủng bố không gì có thể ngăn cản nổi. Khắp các nơi từ những triền núi, dưới những khe rãnh nhất thời vang lên từng trận nổ súng mãnh liệt dày đặc mà lại cực kỳ có tiết tất. Đủ các loại trang bị hỏa lực hạng nặng khác loại nhau cũng đồng loạt tấu vang thanh âm mỹ diệu nhưng khủng bố của chính mình.

Những khỏa hỏa tiễn cơ động tự xác định mục tiêu men theo mặt đất bay xẹt qua liên hồi, những quả bom điện từ cảm ứng tự động chuyên chống Robot bắt đầu được phóng ra trong tầm gần, trận địa súng ống hỏa lực dày đặc thì nắm bắt lấy mỗi một khoảng cách tinh chuẩn nhất, hướng về phía đầu Robot MXT màu ngân bạch linh động như một đầu quỷ mỵ kia mà khởi xướng tập kích điên cuồng.

Tất các các loại vũ khí trọng trang hạng nặng bố trí khắp nơi xung quanh trận địa được tiến hành phối hợp hoàn mỹ không một tia khuyết điểm. Càng đáng sợ hơn là đám binh lính của Sư đoàn Thiết giáp 7 tiến hành điều khiển các loại vũ khí hạng nặng này, khi đối mặt với một gã địch nhân khủng bố là đầu Robot MXT kia, không ngờ lại còn có thể bình tĩnh đến như thế. Phảng phất như là mỗi một gã chiến sĩ đều có được những sợi dây thần kinh như sắt thép vậy, căn bản không hề có một chút khoảnh khắc phân vân hay chần chừ nào cả. Thậm chí khi bọn họ ra quyết định từ bỏ phiến trận địa dày đặc bố trí sẵn bên dưới chân núi kia, thì cũng vẫn là thong dong không chút bức bách như thế, không hề có chút do dự hay là tiếc nuối gì cả.

Khoảng hơn chín mươi đầu Robot MX còn khả năng chiến đấu còn lại, thì lại là gào thét phóng vọt ra bên ngoài, tiến hành phục kích theo hình thức tác chiến sóng gợn ở bên ngoài. Mỗi khi đầu Robot MXT màu ngân bạch kia có ý đồ dùng tốc độ cao của chính mình đột phá khỏi vòng vây, liền sẽ có ba đầu Robot MXT màu đen cường hãn không sợ chết lao ra ngăn cản, sẵn sàng chấp nhận hậu quả nổ tung cũng phải ngăn cản nó lại.

Đầu Robot MXT màu ngân bạch dưới sự điều khiển của Hứa Nhạc cực kỳ quỷ dị, toàn thân run rẩy lên một trận kịch liệt. Hệ thống song động cơ nặng nề nổ vang, ở bên trong phiến sơn dã vẽ ra những đường nét thẳng tắp cùng với những đường cong khó có thể nào tưởng tượng ra nổi. Nó không biết bao nhiêu lần trong khoảng khắc nguy hiểm đường tơ kẻ tóc mà tránh thoát khỏi công kích của đại bộ phận các loại vũ khí hỏa lực nặng. Mỗi lần đối mặt liền đánh bay bất cứ đầu Robot MX màu đen cản đường nào. Sau khi một đường tấn công khủng bố, đánh bay bảy đầu Robot MX màu đen nữa, rốt cuộc nó cũng có thể đột phá đến trận địa bố trí dày đặc ngay chỗ chân núi đằng kia.

Nhưng mà cái phiến trận địa dày đặc vốn dĩ mang đến sự uy hiếp lớn nhất của đầu Robot MXT kia, lúc này sớm đã trống rỗng không một bóng người. Các chiến sĩ của Sư đoàn Thiết giáp 7 bố trí ở nơi đó, lúc này sớm đã rút lui khỏi nơi đó. Nghênh đón đầu Robot MXT màu ngân bạch chính là một mảnh biển lửa đột nhiên nổ mạnh, còn có vô số những tia hồ quang màu lam nhạt không ngừng phun lên tung tóe bên trong biển lửa dâng cao tận trời kia nữa.

Đỗ Thiếu Khanh năm xưa vì để thay phụ thân sửa nhục, đã hao phí tinh lực cùng với tài hoa cả cuộc đời mình, mới có thể bồi dưỡng ra được một chi bộ đội tinh nhuệ cứng rắn như sắt thép như thế này. Ngày hôm nay dùng thực lực của toàn bộ một Sư đoàn Thiết giáp nhằm để oanh sát một đầu Robot, mặc dù kẻ đang ngồi bên trong đầu Robot kia tên là Hứa Nhạc, nhưng mà nếu như phải trả một cái giá quá mức thảm trọng mới hoàn thành được nhiệm vụ, không hề nghi ngờ gì chính là một sự nhục nhã phi thường lớn.

Cái chi bộ đội trưởng thành dưới những quân kỷ phi thường khắc nghiệt của Đỗ Thiếu Khanh cùng với sự huấn luyện cường độ cực kỳ cao này, giống hệt như là một cỗ máy móc chiến tranh vận hành phi thường hoàn mỹ mà lạnh như băng vậy. Hơn một vạn gã quân nhân sĩ quan binh lính chiến sĩ, các loại thiết bị trọng trang… kết hợp lại với nhau, giống hệt như là vô số những cấu kiện bên trong cỗ máy chiến tranh đó, hoặc là quan trọng hoặc là không quá hấp dẫn ánh mắt, nhưng mà đều là không cần suy nghĩ, chỉ cần phục tùng mệnh lệnh, dưới sự chỉ huy của Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh cùng với Bộ Tham Mưu Quân đoàn, dùng sự phối hợp khăng khít cùng với tốc độ đáng sợ, không cấp cho địch nhân bất cứ một lỗ hổng nào có thể tránh thoát cả.

Đây mới chính là thực lực chân chính của Sư đoàn Thiết giáp 7, chi bộ đội bất bại trong những tràng thao diễn quân sự suốt mười năm trời, bách chiến vô địch trên chiến trường!

Trận chiến đấu này từ ngay tại thời điểm bắt đầu, kỳ thật đã sớm biết trước được kết cuộc của nó rồi.

o0o

Khói thuốc súng dâng lên tràn ngập cả một vùng sơn dã, đầu Robot MXT màu ngân bạch bị một quả hỏa tiễn địa đối địa từ phía bên sườn dùng tốc độ cao phóng tới bắn trúng ngay vùng bụng chỗ thắt lưng. Phần hộ giáp hợp kim cực kỳ cứng rắn ở bên ngoài của nó sau khi trải qua nhiều lần đả kích nghiêm trọng, rốt cuộc cũng không thể thừa nhận nổi lực lượng công kích cuối cùng này nữa, cực kỳ thảm thiết bị chấn cho lộn tròn mấy vòng rồi rơi thẳng xuống đất, lộ ra phần khung xương hợp kim cùng với lớp kết cấu phi thường yếu ớt bên trong.

Đầu Robot MXT màu ngân bạch ầm ầm ngã xuống đất, sau đó liền ngay lập tức đứng lên, cánh tay phải đậm một cái thật mạnh lên mặt đất, đem phần đầu đạn điện từ chưa kịp nổ tung bên trong người chấn văng ra ngoài. Nhưng mà ngay sau đó, đầu Robot MXT lại bị một khỏa đạn chống tăng bắn trúng, phát ra một tiếng nổ nặng nề. Đầu Robot lại một lần nữa ngã xuống, sau đó lại ngay lập tức đứng lên.

Toàn thân con Robot Tiểu Bạch Hoa lúc này đã bị khói thuốc súng ám màu bám dính dày dặc, phần thân thể vốn một mảnh bóng loáng lúc này đã bị những vết đạn bắn khiến cho biến hình, nhiều chỗ nhô lên, lõm xuống cực kỳ chật vật. Trên chỗ thắt lưng là một cái lỗ hổng cực lớn, những dầu máy đen ngòm bắt đầu tươm ra. Phần ống dẫn dịch áp bố trí trên cánh tay phải máy móc đã bị oanh kích gãy lìa, không ngừng hướng mặt đất xốp bên dưới phun ra những luồng chất lỏng, nhìn qua giống hệt như là đang đổ máu vậy.

Mớ đạn được cùng với chất lỏng do trận địa dày đặc oanh kích lưu lại trên mặt đất, ở bên dưới phần thân thể của đầu Robot MXT không ngừng thiêu đốt phừng phực. Thế nhưng mà đầu Robot MXT cũng không hề dừng lại cước bộ, vẫn như cũ không ngừng gian nan chật vật tiến bước về phía trước trong những mảnh lửa đạn bay tán loạn. Phần chân trái máy móc sớm đã mất đi tác dụng chống đỡ, lúc này đang bị kéo lên ở phía sau, ở bên trên mặt đất sơn dã để lại những đạo dấu vết thật sâu.

Đầu Robot Tiểu Bạch Hoa đã cháy đen thành một mảnh, phảng phất giống như là một gã chiến sĩ đã bị trọng thương đang hành tẩu bên trong hỏa diễm. Chân trái hắn đã bị thương nặng, kéo lê cái thân hình nặng nề mà mỏi mệt kiên cường tiến về phía trước, không cần biết phương hướng, chỉ có tiến về phía trước!

Lại thêm một quả đạn phá giáp dùng tốc độ cực cao gào thét đánh úp lại. Đầu Robot Tiểu Bạch Hoa sau khi bị thương nặng đã sớm mất đi tuyệt đại bộ phận tính cơ động của mình, căn bản không có cách nào làm ra những động tác né tránh bình thường đơn giản đến cực điểm nữa. Phần hệ thống song động cơ bố trí phía sau thắt lưng gần như thét rống lên liên hồi, cũng chỉ đủ có thể giúp cho nó cực kỳ khó khăn tiến về phía trước từng bước một mà thôi.

Oanh!

Phần chân trái máy móc sớm đã bị phế đi, đang kéo lê ở phía sau kia lại một lần nữa bị một viên đạn phá giáp hung hăng đánh trúng, cùng với một tiếng vang rắc cực kỳ khủng bố, nhất thời gãy ngang làm đôi, nửa chân kể từ phần đầu gối đứt lìa rơi xuống.

Toàn thân đầu Robot Tiểu Bạch Hoa nặng nề chậm rãi ngã ngang về phía bên trái, thế nhưng mà ngay trong khoảnh khắc trước khi sắp sửa ngã rạp xuống mặt đất, cánh tay phải máy móc nhất thời chống mạng xuống dưới. Thanh đao hợp kim đã bị biến hình phi thường nghiêm trọng, không còn sự sắc bén như trước, đâm thật sâu xuống mặt đất tơi xốp bên dưới, mới miễn cưỡng chống đỡ được thân thể nặng nề không bị ngã xuống.

Cánh tay trái máy móc của đầu Robot Tiểu Bạch Hoa chậm rãi nâng cao lên, khẩu Cơ pháo Đạt Lâm bố trí ngay phía trước cánh tay máy móc bắt đầu xoay chuyển với tốc độ cực kỳ cao, trầm mặc chỉ về phía đàn Robot MX màu đeng đang chậm rãi tiến lại gần ở bốn phía xung quanh.

Nháy mắt lấy đầu Robot MXT Tiểu Bạch Hoa làm trung tâm, tại khu vực sơn dã trong khoảng cách một trăm mét, đã rơi rụng thêm mười đống hài cốt của những đầu Robot MX màu đen.

Những loại vũ khí hỏa lực cao chuyên chống Robot đang điên cuồng gào thét giữa núi rừng, vào lúc này đột nhiên đình chỉ động tác khạc ra lửa đạn của mình. Đám Robot MX màu đen đang dần dần xúm lại cũng không có ngay lập tức tiến hành những bước công kích tiếp theo.

Có lẽ là xuất phát từ sự kính sợ đối với đầu Robot MXT kia cùng với cái gã nam nhân đang ngồi bên trong khoang điều khiển của đầu Robot, cũng có lẽ là nhớ tới năm xưa, ở trên chiến trường tại Hoàng Sơn Lĩnh mọi người đã từng cùng nhau sóng vai tác chiến, cho nên toàn bộ chiến sĩ của Sư đoàn Thiết giáp 7 ở khắp nơi trong vùng sơn dã nhất thời lâm vào trầm mặc.

Trong toàn bộ thiên địa là một mảnh yên tĩnh, cũng chỉ có khẩu Cơ pháo Đạt Lâm gắn trên cánh tay trái máy móc đã bị tàn phá nặng nề của đầu Robot kia vẫn còn đang xoay chuyển với tốc độ cực cao mà phát ra thanh âm vù vù trầm thấp mà thôi.

o0o

Đỗ Thiếu Khanh lúc này đã đi xuống đến giữa chân núi, nhìn về phía đầu Robot giữa vùng sơn dã đã bị tàn phá không chịu nổi, đang thê thảm nữa quỳ xuống trên mặt đất nhưng lại vẫn như cũ không chấp nhận từ bỏ việc chống cự bên dưới kia, hai bàn tay đang nắm chặt cặp kính râm chắp sau lưng không nhịn được chợt nắm chặt lại một chutus. Thế nhưng trên mặt lại không hề lộ ra bất cứ một tia cảm xúc nào cả. Ông ta trầm giọng nói:

- Tự sát đi!

Thanh âm đơn giản trực tiếp mà cực kỳ có cảm giác áp bách, thông qua hệ thống thông tin liên lạc chiến địa ngoại vi mà nhanh chóng vang lên chỗ đầu Robot tàn phá khủng bố cách đó khoảng chừng hai km kia. Nhưng mà cái gã nam nhân bên trong đầu Robot kia thế nhưng lại không có bất cứ phản ứng nào cả. Khẩu Cơ pháo Đạt Lâm trang bị ngay phía trước cánh tay trái máy móc thì vẫn như cũ không ngừng xoay chuyển vù vù với tốc độ cao.

Đỗ Thiếu Khanh bình tĩnh trầm mặc nhìn về phía kia, căn cứ vào một tia tôn kính nhàn nhạt, có thể nói là cực nhạt ở sâu trong nội tâm chính mình, Đỗ Thiếu Khanh cũng không có bảo Hứa Nhạc đầu hàng, mà là bảo hắn lựa chọn chính mình tự sát. Bởi vì theo như suy nghĩ của hắn, bất luận là kẻ nào đi chăng nữa, cho dù là chính bản thân mình đi cũng vậy, nếu như gặp phải cục diện giống như là cục diện mà Hứa Nhạc đang phải đối diện kia, thì tự sát chính là phương pháp lựa chọn tốt nhất.

Khắp khu vực sơn dã là một mảnh tĩnh mịch, bầu không khí này kéo dài không biết bao nhiêu lâu sau, cặp mày của Đỗ Thiếu Khanh mới khẽ nhướng lên một chút, bàn tay phải giơ sang bên cạnh, từ trong tay của một gã quân nhân cần vụ hậu cần tiếp nhận lấu một khẩu súng trường bắn tỉa nặng nề. Sau đó hắn ta dùng một tư thể giương súng tiêu chuẩn đến mức không một chút khuyết điểm, nhắm thẳng về phía đầu Robot MXT xa xa đằng kia.

Trên thế giới này cũng chỉ có duy nhất một loại súng trường bắn tỉa là có thể đục thủng được lớp giáp ngoài của một đầu Robot, đó chính là khẩu ACW!

Trong toàn bộ Liên Bang từ trước cho đến giờ cũng chỉ từng sản xuất ra đúng hai khẩu ACW mà thôi. Mà một khẩu trong số đó nghe đồn là đang nằm trong tay một nhân vật nào đó có thế lực không nhỏ tại Nam Khoa Châu, cũng chẳng khác nào chính là nằm trong tay của Lâm Bán Sơn. Mà khẩu ACW đang được Đỗ Thiếu Khanh nắm chặt bằng cả hai tay này, vào thời điểm ban đầu chính là thuộc sợ hữu của Thi Thanh Hải. Đúng là tại thời điểm mùa xuân, khi mà Sư đoàn Thiết giáp 7 tiến hành xử lý sự kiện tại Tòa nhà Nghị Viện, đã ở bên cạnh phiến Quảng trường Hiến Chương rộng lớn thu hồi lại.

Cái khẩu ACW này đã từng oanh kích qua Mạch Đức Lâm, đã từng bắn chết Phó Tổng thống Liên Bang, ngày hôm nay có lẽ sẽ lại một lần nữa lấy đi tính mạng của một gã nam nhân cực kỳ nổi danh trong Liên Bang!

Đối với bản thân Hứa Nhạc đang ngồi bên trong đầu Robot MXT bị tổn hại nghiêm trọng kia mà nói, nếu như phải chết, như vậy thì chết bởi khẩu súng đã từng thuộc về gã bằng hữu Thi công tử thân thiết kia, đại khái cũng là một sự lựa chọn không tệ.

o0o

Nhưng rất rõ ràng chính là có người cũng không cho rằng như vậy là tốt. Một thân ảnh vô cùng khôi ngô hùng vĩ đã dùng một loại động tác nhẹ nhàng hoàn toàn tương phản với thân thể của mình, lặng lẽ không một tiếng động phóng xẹt qua đám người dày đặc kia, đánh thẳng về phía Đỗ Thiếu Khanh!

Không ai biết được hắn làm thế nào có thể trà trộn vào trong đám chiến sĩ vốn phi thường quen thuộc nhau của Sư đoàn Thiết giáp 7, lại càng không ai biết được cái thân hình cường tráng khôi ngôi hùng vĩ mà tràn ngập ý tứ hàm xúc thô bạo mạnh mẽ kia, đã như thế nào có thể giấu diếm được ánh mắt của vô số các quân nhân sĩ quan, giống như một đầu quỷ mỵ vậy, tiến lại gần được mảnh địa phương đang được tầng tầng bảo vệ xung quanh này.

Đám chiến sĩ cực kỳ tinh nhuệ của Cận Vệ Doanh đứng ngay bên cạnh Đỗ Thiếu Khanh, trong khoảnh khắc bất ngờ này, đã thể hiện ra tố chất quân sự cực kỳ vĩ đại cùng với tốc độ phản ứng cực nhanh của chính mình, phốc một tiếng đã đồng loạt nâng lên những khẩu súng ống trong tay mình, chỉ thẳng về phía đạo thân ảnh khô ngô hùng vĩ kia.

Nhưng mà vào lúc này, cái gã nam nhân khôi ngô hùng vĩ kia đã đứng cách thân thể Đỗ Thiếu Khanh không đầy hai thước khoảng cách! Trong tay gã nam nhân kia cầm theo một khẩu súng lục hỏa lực cao đã qua cải tiến, mà cái họng súng lạnh như băng của khẩu súng lúc đó đã phi thường ổn định nhắm thẳng vào phần gáy của Đỗ Thiếu Khanh!

- Mau buông khẩu súng xuống, bằng không tôi sẽ lập tức bắn chết ông!

Một đường từ Cảng Đô theo dõi đám Robot MX của Sư đoàn Thiết giáp 7 chạy đến cái phiến sơn dã xa xôi này, cho dù là cường hãn như hắn, nhưng mà lúc này thân thể hắn cũng cảm thấy một sự mỏi mệt phi thường mãnh liệt chiếm cứ toàn thân. Nhưng mà bàn tay phải đang nắm chặt khẩu súng lục của hắn vẫn phi thường ổn định như vậy. Dưới sự tập trung của hơn mười khẩu súng đen ngòm của đám chiến sĩ Cận Vệ Doanh xung quanh, thanh âm của hắn vẫn phi thường kiêu ngạo thế, hơn nữa lại còn tràn ngập một loại hương vị thô bạo khiến kẻ khác không thể không tin tưởng vào lời hắn nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.