Từ lúc sáng cô cho anh câu trả lời thích đáng thì Giang Dụ vui như trúng số. Cứ tươi cười như một thằng ngốc, thư kí Đường còn nghĩ anh ấm đầu sáng sớm.
Lạc Linh Lung thì chỉ thở dài. Cô đành pha cho anh một li cà phê để giúp anh tỉnh táo lại.
Cứ đà này người ta tưởng cô làm gì anh mất.
" Cà phê của anh đây ".
Linh Lung đặt xuống bàn nói.
" Cảm ơn em ".
Giang Dụ tươi cười nói.
" Vui đến vậy sao?".
" Phải ".
" Tại sao? " Lạc Linh Lung nghiêng đầu hỏi.
Giang Dụ đứng lên, anh đi đến cạnh cô, đưa tay vén tóc Lạc Linh Lung.
" Bởi vì...".
" Được em thích, tôi thật sự rất vui!".
...
Khách sạn.
Đàm Quý Lương ngồi trên ghế sofa, cô hút thuốc rồi nhìn ra cửa sổ.
Anh vội chạy ra khỏi phòng, nhanh chóng đuổi theo Đàm Quý Lương.
...
Mộc thị.
Mộc Vũ đứng nhìn ngó Lý Tiểu Nhã ở phòng làm việc. Cả hai gần đây cũng thân thiết hơn trước, nhưng mà cô gái này đôi phần lạnh nhạt với anh quá.
Cô nhóc đó...trong lòng còn nhớ đến Cảnh Thiên kia sao?
" Mộc...Mộc tổng ".
Lý Tiểu Nhã đi ra, thấy Mộc Vũ đứng trước cửa phòng làm việc của mình mà giật mình. Khi không anh đứng đây làm gì vậy chứ?
" Anh...anh đứng đây làm gì vậy?" Cô tò mò hỏi.
" À...à ừm ".
" Tan làm cô rảnh chứ? Tôi muốn hẹn cô ăn tối " Mộc Vũ hỏi.
Anh cũng không biết làm sao, đành nói đại thôi chứ biết sao.
Lý Tiểu Nhã bật cười. Đúng là bạn thân của Giang Dụ, có đôi phần cứng nhắc như nhau mà.
" Được chứ, hôm nay tôi rảnh ".
" Cùng Mộc tổng dùng bữa tối thì đúng là vinh hạnh của tôi rồi ".
Mộc Vũ nghe vậy liền vui vẻ đến lạ. Cuối cùng Lý Tiểu Nhã cũng chú ý đến anh một chút rồi sao?
Thấy vẻ mặt anh hớn hở như đứa con nít, cô bật cười.
" Mộc tổng, vui lắm sao?".
" Vui, vui chứ ".
" Hửm?".
" Vui vì được ăn tối cùng cô ".
...
Buổi tối.
Giang Dụ và Lạc Linh Lung cùng nhau ăn tối ở một nhà hàng sang trọng. Nhà hàng này ở trang trí rất đẹp, nhìn ra cửa sổ có thể thấy màn đêm của thành phố này.
" Cụng li nào " Lạc Linh Lung nói.
Giang Dụ liền làm theo, cả hai cùng nhau ăn bữa tối và dùng chút rượu vang.
" Giang Dụ này ".
" Hử?".
" Nếu tôi nói rằng khi lần đầu nhìn thấy anh đi cùng Hiểu Đồng Đồng là tôi rất ghen, lúc đó trái tim tôi đau lắm, thật sự rất khó chịu ".
" Anh có tin không?".
Giang Dụ nắm lấy tay cô, dịu dàng nói.
" Tin chứ, em nói gì tôi đều tin ".
" Thật ra khi thấy em gần Cảnh Thiên đó, tôi thật sự chỉ muốn băm tên nhóc đó ra mà thôi!".