Giáng Trần: Vận Khí Mạnh Phải Làm Sao

Chương 53: Dã chiến đầy kích thích



Giáng Trần vội bay lên đỡ lấy Khang Vỹ thi triển chữa trị, lúc này hắn xài ma pháp mọi người thấy rõ ràng. Dị năng không thể nào có sức lan tỏa như thế được, ít ra trừ khi đạt cấp SR nếu không chẳng thể đạt hiệu quả như thế.

Giao người cho Kha Lang thì Giáng Trần đành phải cúi đầu xin lỗi:

“Dạo này ta tiến bộ nhanh quá nên lực đạo không khống chế được, đợi Khang Vỹ bạn học tỉnh lại thì Kha Lang lão sư giúp ta xin lỗi. “

Kha Lang cũng nghiêm túc phê bình:

“Trong chiến đấu không nắm giữ được lực đạo thì nguy hiểm thực sự, đôi khi không muốn nhưng có thể tạo ra án mạng. Nếu có thể thì ngươi nên ngừng tu luyện rồi tranh thủ tập luyện để củng cố lại tu vi của mình, như thế sẽ ổn hơn.”

Giáng Trần ma pháp tinh thông vô cùng, thế nhưng về khoản tu luyện nguyên khí thì vẫn chỉ là một cái người mới thôi. Thế nên kinh nghiệm này nên học hỏi, có lẽ đi tới Tứ Hồn học viện là một sự lựa chọn đúng đắn.

Dù sao cũng có những người bỏ ra một vạn năm nghiên cứu giúp hắn, bây giờ nghĩ lại thì hình như cũng hơn tháng rồi hắn chưa kiểm tra bảng chỉ số. Hắn nên nắm rõ tình hình của bản thân rồi nhờ Thiên Hồn lên kế hoạch giúp hắn rèn luyện khả năng nắm giữ lực đạo.

Thiên Hồn nhận được lệnh liền ngay lập tức đưa ra đánh giá của mình, bảng chỉ số hiện lên thì Giáng Trần liền rõ ràng nguyên do. Hóa ra hắn mạnh lên cả chục lần, chả sao một cước bình thường xém khiến đầu của Khang Vỹ vỡ tan.

Tính danh: Giáng Trần

Huyết mạch: Nhân Vương Thần Huyết (Thần cấp)(Chưa kích hoạt)

Thể chất: Vạn Pháp Thần Thể ( Chân Thần cấp)

Nguyên tố: Mộc

Tu luyện: Dị năng, Ma Pháp, Vũ đạo

Nguyên khí: 15000 - 50000 ( Vũ Sư Cửu Trọng Thiên)

Pháp Thuật: 82000 - 1.5 triệu ( Pháp Sư Cửu cấp)

Di năng: 1000 - 2000 ( B)

Lực chiến đấu: 12 vạn - 45 vạn

Sinh mệnh: 1000 năm

Công pháp: Bát Lang Hấp Nguyên Công, Đào Hoa Thần Điển, Thiên Mệnh Sở Quy, Ma Sư Hóa Pháp

Chiêu thức: Dậy Sóng, Thủy Thành Bất Bại, Thủy Long Tam Thức, Chân Thủy Hư Ảo.

Vũ khí: Vạn Biến ( Thần Cấp)

Đánh giá: Thiên phú rất mạnh, thực lực quá yếu.

Giáng Trần trong lòng trò chuyện với Thiên Hồn:

“ Đặt tên vũ khí của ta là Vạn Biến, Thiên Hồn ngươi giỏi thật đấy, có điều ngươi đã có kế hoạch nào để ta nhanh chóng nắm giữ khả năng điều tiết lực đạo chưa?”

Thiên Hồn nhẹ giọng bẩm báo:

“Thưa chủ nhân, theo ta thấy thì người cứ cầm cái gì mềm mại lại không thể tùy tiện phá vỡ thì là cách nhanh nhất để điều tiết lực đạo. Ví dụ như ngươi cầm một loại đan dược quý giá chẳng hạn, trong tâm trí của ngài có thể vì tiếc của mà tự động điều tiết lực đạo.”

Giáng Trần mỉm cười nói:

“Đan dược thì chưa đủ quý giá trong mắt ta, thế nhưng ngươi gợi ý như thế là được rồi, còn lại thì ta có thể lo.”

Sau đó một cảnh tượng khiến độc thân cẩu như Kha Long vô cùng ngứa mắt, Giáng Trần đi đường nhưng hai tay vẫn ôm chặt hai mỹ nhân. Minh Hà và Tần Oanh Oanh tuy xấu hổ nhưng không kháng cự lại hắn ta được.

Kha Long ban đầu muốn đi đằng sau để đảm bảo an toàn, thế nhưng cuối cùng lại tự động chuyển lên đằng trước. Trong lòng hắn thầm nghĩ rằng khi về học viện nhất định sẽ tìm bạn gái, đến đệ đệ của hắn cũng có người thương rồi.

Đi một ngày thì bọn họ ai cũng mệt rồi, tuy có chút nguy hiểm nhưng mọi người vẫn quyết định nghỉ lại trong rừng. Mọi người chia nhau ra làm vài nhóm để có thể chia ra thời gian nghỉ ngơi, những nhóm khác nghỉ ngơi thì phải có một nhóm thức canh.

Nhân lúc trời còn ánh sáng thì một nhóm bao gồm Giáng Trần, Cầm Thiên m, Minh Hà liền xung phong đi tìm kiếm đồ ăn. Đồng thời họ cũng muốn tìm tới nguồn nước để tắm rửa, những người khác thì tạo nơi trú ẩn cùng cảnh giới.

Giáng Trần đi ra ngoài tầm mắt của mọi người liền mang ra Tầm Bảo Thứ, nó thì chỉ cần hít một hơi liền biến được phạm vị trăm dặm có gì. Quả thật không làm Giáng Trần thất vọng, nó tìm được vô số thiên tài địa bảo, phạm vi cũng không xa xôi.

Đặc biệt nó tìm được một cái Linh Tuyền nằm sâu trong một hang động, phải biết muốn hình thành Linh Tuyền thì phía dưới tất nhiên phải có Long Mạch lớn.

Hắn không do dự liền nói:

“Ta phát hiện ra một chỗ tốt, các nàng đi theo ta, đảm bảo đi một lần lợi ích khổng lồ. “

Xoa nhẹ đầu Tầm Bảo Thử hắn khẽ giọng:

“Được rồi, lần này ngươi giỏi lắm, để khi nào có thời gian ta sẽ chế tạo cho ngươi một cái luyện thú túi lớn hơn bây giờ chục lần.”

Cầm Thiên Âm khẽ giọng hỏi:

“Chỗ tốt, là gì đâu?”

Giáng Trần cười thần bí:

“Nói trước không hay, thế nhưng ta đảm bảo một tiếng thôi thì tất cả chúng ta sẽ tăng ít nhất hai cái tiểu cảnh giới. Tu vi thấp như các ngươi thì có khi còn hiệu quả hơn gấp mấy lần, thế nào có hứng thú không mấy vị cô nương.”

Mấy nàng đều bị mê hoặc bởi sức mạnh do tu luyện Nguyên Lực mang lại, không chỉ là sức mạnh mà vẻ bề ngoài của các nàng cũng được cải thiện. Quan trọng nhất là tu luyện đến Vũ Hoàng thì nhan sắc sẽ không già đi, thế nên mấy cô nương tu luyện càng điên cuồng.

Nghe có cơ hội tăng cao tu vi nhanh chóng thì các nàng làm sao lại không thích cơ chứ, cả ba đều chẳng nghĩ gì. Bọn họ háo hức đi theo Giáng Trần tới cửa một cái hang đá nhỏ ở ngay chân núi đá, kẽ hở khá nhỏ đã thế bên trong còn tối đen như mực.

Giáng Trần nắm lấy tay của mấy nàng rồi nói:

“Hai nàng đứng im cho ta.”

Các nàng chớp mắt một cái, khi mở mắt ra thì đã thấy mình ở bên trong một chỗ tuyệt đẹp, chính giữa là một hồ nước sương mù lơ lửng bên trên mặt. Mặt nước rất trong chắc chỉ sâu khoảng một thước thôi, phía trên trần thì có những viên đá tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt như ánh trăng.

Giáng Trần mỉm cười nói:

“Đây là linh tuyền, hồ nước này chính là do nguyên khí quá đậm đặc hóa thành dạng lỏng. Nếu tắm bên trong để tu luyện thì hiệu quả không cần ta nói các nàng cũng có thể tưởng tượng ra đúng không.”

Cầm Thiên m hô hấp trở nên dồn dập, nơi này nếu có thể tu luyện thường xuyên thì giấc mơ Vũ Hoàng sẽ không còn xa nữa. Bỗng nhiên thân thể nàng ta mát lạnh, quay sang bên cạnh thì thấy cô nàng kia cũng không mảnh vải che thân.

Bọn họ e thẹn che lại thân thể của mình trừng mắt nhìn Giáng Trần, Minh Hà thì còn không biết quan hệ của Giáng Trần với hai người kia nên tương đối bất ngờ. Dù sao nàng cũng biết được Cầm Thiên Âm là mẹ của Tần Oanh Oanh.

Giáng Trần khẽ giọng nói:

“Khuyết điểm duy nhất là tu luyện ở trong đây sẽ dễ bị chìm đắm vào, một lần tu luyện có thể mất cả tuần đến cả tháng. Chúng ta lại không có nhiều thời gian như vậy thế nên ta có cách khác nhanh hơn, đảm bảo các nàng hưởng thụ song trọng sung sướng.”

Nói xong hắn liền đẩy ba nàng xuống nước, đôi bàn tay lướt qua ba cỗ thân thể mềm mại.

“Ưm”

Vùng cấm địa bị người ta xâm phạm khiến cho Cầm Thiên Âm và Minh Hà đồng thời ngâm lên.Đôi bàn tay kia lướt qua chỗ nào thì nơi ấy giống như bị điện giật vậy, làn khói mờ ảo càng khiến không khí trở nên hư ảo.

Miệng ngậm lấy một viên táo đỏ, tay thì lục lọi khắp cả thân thể trắng muốt của Cầm Thiên Âm.

“A”

Kiếm đã vào vỏ, Cầm Thiên Âm cảm thấy tất cả những trống vắng bao lâu nay liền được lấp đầy. Nụ hôn ngọt ngào của hắn khiến nàng càng như say như mê, làn da ánh hồng đầy quyến rũ, gương mặt thỏa mãn của hai nàng càng khiến hắn trở nên mạnh mẽ.

Trận chiến chính thức khai màn.

“A…..a….a…...a…..ta….. xong rồi.”

Tiếng rên rỉ vang vọng, hai tiếng sau thì rốt cục Cầm Thiên Âm đã cao trào rất nhiều lần, quan trọng là nàng đã bị thảo phạt tới ba lần. Minh Hà thì vốn thể chất yếu đuối hơn nên sớm gục ngã, nàng nằm ở một bên hai mắt mở ra không nổi.

Giáng Trần thảo mãn sau đó liền ôm hai nàng nàng ngồi trong Linh Tuyền nghỉ mệt. Không chỉ thỏa mãn bản thân hắn còn thông qua Đào Hoa Thần Quyết giúp hai nàng chuyển hóa Nguyên Khí vào thân thể, cả hai người tu vi đều tăng đến năm cái tiểu cảnh giới.

Quả nhiên Giáng Trần không nói dối, các nàng đều nhận được song trong sung sướng, cả hai hiện tại vô cùng thỏa mãn cả về thế xác lẫn tinh thần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.