Giao Dịch Hào Môn: Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần

Chương 4: 4: Dấu Vết Ái Muội Dưới Quần Áo





Lời nói của anh ta khiến mọi người xôn xao bàn tán!
Nghe ý của dối phương, là Thương Trăn quyến rũ bọn họ, kết quả là có người đi qua, cô sợ bại lộ, mới cố ý biến mình chật vật như vậy, muốn khiến gian phu vào tù sao? Còn là hai người?
Đối mặt với ánh mắt nghi ngờ của mọi người, trong lòng Thương Thanh Thanh sảng khoái, sau đó khóc nói.

“Chị, chẳng trách chị tức giận như vậy, em tin chị không phải tự nguyện, nhất định là bọn họ ép buộc chị!”
Bởi vậy, cho dù bị ép hay cố ý, đều ngồi vững chuyện Thương Trăn mất đi trong sạch!
Thương Bách Tề nghe vậy giận dữ, cũng bất chấp có mất mặt hay không, vội vàng chất vấn, “Trăn Trăn! Chuyện này là sao đây?”
Lâm Tuyết Hàm nhân cơ hội bôi đen, “Trăn Trăn, lscu con uống một ly rượu trái cây đã nói là say, mẹ tốt bụng bảo người ta đưa con đến biệt thự phụ nghỉ ngơi, không ngờ con lại làm ra chuyện như vậy…”
Bọn họ bà một câu tôi một lời, khiến Thương Trăn giống như quay về đời trước, bị Thương Thanh Thanh dẫn người tới thấy cô áo không đủ che thân, ở chung phòng với hai người đàn ông này.

Đời trước hai người đàn ông này cũng như vậy, luôn chắc chắn đã xảy ra quan hệ với cô, khiến tất cả mọi người biết mợ chủ tương lau nhà họ Phong phóng đãng cỡ nào, ở nahf vị hôn phu liền quyến rũ hai người đàn ông xa lạ lên giường, quả thực là không biết xấu hổ tới cực hạn!
Khi đó cô mới mười tám, tính cách lại yếu đuối, đối mặt với trào phúng, chỉ trích của mọi người, cô hết đường chối cãi, cuối cùng chỉ biết khóc!
Kết quả lời đồn càng ngày càng nghiêm trọng, thanh danh của cô bị hủy, hôn ước bị hủy!
Mà cô trùng sinh, nhưng lại trùng sinh vào tối nay, rõ ràng là ý trời!
Hiện giờ cô không thể yếu đuối… Càng không thể nhu nhược!
Quản gia thấy thế vô cùng khí xử, âm thầm gọi điện cho bà chủ.


Thấy tiếng bàn tán càng lúc càng to, Thương trăn hít sâu một hơi, chắn toàn bộ những âm thanh này! Sau đó cô nhìn hai kẻ thù đời trước hận thấu xương, bình tĩnh mở miệng.

“Hai người muốn giết tôi, là vì muốn diệt khẩu, bởi vì tôi nghe trộm được hành vi phạm tội cảu hai người!”
Giọng nói của cô lạnh như băng khiến tất cả mọi người im lặng.

Hứa Triết sửng sốt, sau đó cười dâm đãng nói, “Cô Thương, đừng cố nói sang chuyện khác, vừa rồi cô không như vậy mà, nhiệt tình tới mức như chưa từng thấy đàn ông bao giờ, nhưng mà da thịt thật đúng là…”
Bỗng nhiên Thương Trăn nở nụ cười.

Tất cả mọi người cảm thấy cô điên rồi, lúc này còn cười được?
Nhưng tươi cười này của cô, tự dưng khiến người ta cảm thấy lạnh.

Cuối cùng, đôi mắt cô nheo lại.

“Cuối cùng là ai nói sang chuyện khác? Ba tháng trước, vũ hội ở vùng ngoại ô, các anh uống quá nhiều rượu, đùa giỡn con gái út nhà họ Lưu ở thành phối Hải Trung trong vườn hoa, kết quả là đối phương không chịu nổi nhục nhã, đâm đầu vào tảng đá chết!
Các anh sợ chuyện này bị lộ sẽ gặp phải phiền phức, liền giấu thi thể cảu cô ấy trong vườn hoa biệt thự ở bùng ngoauj ô của Chu Diệu Văn….



“Cô nói linh tinh!”
Bỗng nhiên vẻ mặt Hứa Triết dữ tợn ngắt lời cô!
“Không phải là chúng tôi chỉ thịt cô thôi ư? Sao cô lại vu khống chúng tôi như vậy?” Anh ta rất hoảng hốt, nhưng cố gắng trấn định!
“Vui không?”
Bỗng nhiên Thương Trăn nhìn về phía Chu Diệu Văn, “Anh nhìn dáng vẻ của anh ta xem, xem giống tôi vu khống không?”
Nghịch chuyển xảy ra đột ngột khiến cả đại sảnh yên tĩnh có thể nghe thấy tiếng kim rơi!
Chuyện giết người chấn động hơn lên giường nhiều! Mọi người nhìn về phía Chu Diệu Văn theo bản năng, thì thấy một người đàn ông cao 1m8 như anh ta, lúc này đang run rẩy si ngốc, hơn nữa trong góc tối đột nhiên vang lên tiếng khóc to!
“Con gái của tôi!”
Hóa ra người nhà họ Lưu cũng đến đây, bởi vì luôn không tùm được on gái, bà Lưu lao lực quá độ, ông Lưu muốn bà giải sầu cố chấp đưa bà ra khỏi cửa, không ngờ nghe được tin tức này!
“Không… Con tiện nhân này! Cô đừng vu khống chúng tôi!”
Hứa Triết vừa nói vừa đẩy Chu Diệu Văn, muốn anh ta gọi điện thoại hủy thi diệt tích, nhưng người nhà họ Lưu nắm chặt lấy quần áo Chu Diệu Văn không buông, mở miệng chất vấn.

“Có phải các cậu giết con gái tôi hay không? Có phải không?”
Cục diện hỗn loạn lên, trong ồn ào, Thương Trăn nói với ông Lưu, “Ông Lưu, nếu ông không gọi điện thoại bảo người tìm thi thể, bọn họ sẽ hủy thi diệt tích đấy.



Ông Lưu không khỏi liếc Thương Trăn một cái, nhưng chuyện này liên quan tới sống chết của con gái ông ta, ông ta không có thời gian nghĩ nhiều, nhanh chóng gọi điện thoại.

Mà bên kia, Chu Diệu Văn bị bà Lưu chất vấn sụp đổ hoàn toàn!
Anh ta ngồi xổm xuống ôm đầu “Tôi… tôi không cố ý! Cô ta tự mình đập đầu chết!”
“A! Tôi giết các cậu!”
Bà Lưu nghe thấy vậy, không để ý hình tượng quyền đấm cước đá!
Lúc này cuối cùng Hứa Triết cũng luống cuống, sao Thương Trăn lại biết chuyện này? Cô không thể biết được!
Thương Trăn hơi nhếch miệng, bởi vì đời trước hai nười này tiêu dao mười năm sau mới bị bắt vào tù, là bởi vì chuyện này.

Lúc ấy cô đang thất vọng, nhưng nghe thấy tin này thì chỉ cảm thấy hả giận! Một đời này, cô muốn tự tay bắt bọn họ đền tội!
Trong lòng mọi người ở đây đều hoảng sợ, quản gia vội vàng bắt hai người đàn ông kia!
Thấy di động bị lấy đi, bây giờ hay ngay cả cơ hội báo tin cũng không có, cuối cùng Hứa Triết cũng sụp đổ!
Bỗng nhiên anh ta tránh thoát khỏi bảo vệ nhào tới trước mặt Thương Trăn, giơ tay muốn bóp cổ cô, nhưng cách Thương Trăn một mét thì bị bảo vệ bắt được!
“Con tiện nhân này, cô vu khống cho tôi! Tôi sẽ không bỏ qua cho cô! Cô giả bộ gì chứ, dưới quần áo cô đều là dấu vết chúng tôi yêu thương cô! Cho dù cô nói thế nào, đều bị hai chúng tôi thịt rồi!”
Tay anh ta rất dài, đầu ngón tay chỉ cách cổ Thương Trăn mấy cemtimet! Thương Trăn lui về sau nửa bước, trái tim bắt đầu đập thình thịch! Sợ hãi, khẩn trương, sảng khoái, kích thích khiến trái tim cô càng đập nhanh!
Cô giống như thay đổi hoàn toàn, hóa ra đây là khoái cảm khi trả thù? Cô nghe thấy giọng nói bình tĩnh của mình…
Anh sẽ bị tố cáo tội danh cưỡng bức phụ nữ, còn có ý định giết người, súc sinh, xuống địa ngục đi!”

“Tiện nhân”
Hứa Triết muốn đạp cô, lại bị bảo vệ kéo mạnh đi! Đôi tay muốn bóp cổ cô ngày càng xa, Thương Trăn nhìn chăm chú rất lâu, bỗng nhiên cười, nhìn về phía Thương Thanh Thanh.

Tươi cười đó khiến Thương Thanh Thanh cảm thấy phát run! Bỗng nhiên cô ta có cảm giác, Thương Trăn đã khác rồi! Thương Trăn khiến cô ta thấy sợ hãi!
Thương Thanh Thanh âm thầm nghiến răng, nhân lúc mọi người còn chưa ai lấy lại tinh thần, cô ta vỗ ngực mình, trong lòng sợ hãi nói.

“Chị… Anh ta nói thật sao? Chẳng lẽ chị thật sự bị bọn họ….


Một câu, lại kéo lực chú ý của mọi người tới, quả nhiên, không làm nhục được cô, Thương Thanh Thanh sẽ không bỏ qua.

“Cô nói linh tinh gì đấy?”
Bà chủ nhà họ phong vội vàng chạy tới, ở phía xa nghe thấy lời Thương Thanh Thanh nói, tức giận tới mức lông mày nhíu chặt lại! Lý Uyển Oánh thầm hận mình đi không đúng lúc, vậy mà đã xảy ra chuyện như vậy, bà nói xin lỗi mọi người, “ Chuyện tối nay đều là trách nhiệm của nhà họ Phong, không ngờ lại để cầm thú như vậ trà trộn vào, nhà họ phong nhất định sẽ cho mọi người một công đạo!”
Nói xong, bà ấy bảo quản gia mang người nhà họ Lưu thất hồn lạc phách tới cục cảnh sát trước.

Vẻ mặt mọi người khác nhau, vốn cho rằng là bát quái hương diễm, không ngờ lại kéo ra vụ án giết người! Đúng là ngoài ý muốn! Thương Thanh Thanh thấy Lý Uyển Oánh đến, véo mạnh mình một cái, khóc lóc chạy tới nói.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.