Giáo Hoàng Phản Nghịch

Chương 83



Trong lòng có người? Nam Cung Việt chớp chớp đôi mắt, sau đó lặng lẽ cười một tiếng, “Cậu chừng nào thì có người trong lòng vậy hả? Nói nghe một chút nào.” Nam Cung Việt hoàn toàn không tin, bởi vì chưa từng thấy Hiên Viên Kiệt đối xử đặc biệt với nữ nhân nào mà, gã sẽ tin tưởng trong lòng Trưởng Tôn Kỳ có người, nhưng còn Hiên Viên Kiệt, gã tuyệt đối sẽ không tin. Quen biết Hiên Viên Kiệt đã quá lâu, từng chứng kiến không ít chuyện phong lưu của Hiên Viên Kiệt, nhưng cho dù động tình, trái tim kia của Hiên Viên Kiệt vẫn phi thường lãnh ngạnh, từ trước tới nay gã vẫn luôn không thể tưởng tượng nổi, có ai đó có thể hòa tan trái tim Hiên Viên Kiệt được. Cho nên, lời của Hiên Viên Kiệt, chỉ khiến Nam Cung Việt tưởng là vui đùa giữa đồng bọn.

“Mới phát hiện ra, tớ đã quyết định, nhất định phải có được, cho nên tớ sẽ không cho người đó bất cứ một cái cớ nào để cự tuyệt tớ.” Thực lực, xác thật là hắn còn kém, hắn sẽ nỗ lực đuổi theo, nhưng nếu đã phát hiện ra cảm tình của mình đối với Trác Cẩn Khác rồi, mà hắn còn câu kết làm bậy với kẻ khác, thì làm sao Trác Cẩn Khác có thể tin tưởng tình cảm của hắn được chứ, tuyệt đối là vết nhơ mà, Trác Cẩn Khác tuyệt đối sẽ dùng điểm này để cự tuyệt mình. Hắn mới sẽ không cho Trác Cẩn Khác cơ hội đâu, từ nay về sau, sẽ thủ thân như ngọc vì Trác Cẩn Khác, ngoài trừ Trác Cẩn Khác ra, nhất định sẽ thanh tâm quả dục với bất cứ  người nào.

“Quyết tâm lớn vậy!” Nam Cung Việt vẫn còn không tin, “Mau nói đi, là ai hả, tên nhóc cậu giấu lâu rồi đúng không.” Nghĩ hết một lượt những người khác phái chung quanh, Nam Cung Việt vẫn không thể phát hiện ra ai phù hợp cả, gã mới không tin, Hiên Viên Kiệt có thể giấu được bọn họ đâu, chưa từng thấy qua Hiên Viên Kiệt động tâm, nhưng vẫn biết, một khi Hiên Viên Kiệt động tâm, vậy tuyệt đối sẽ không bỏ qua đối phương, sẽ theo đuổi phi thường tích cực, tuyệt đối không có khả năng im hơi lặng tiếng được.

“Trác Cẩn Khác.” Hiên Viên Kiệt phun ra một cái tên, Nam Cung Việt chưa kịp phản ứng lại, Trưởng Tôn Kỳ không có nói chen vào cũng chẳng kịp phản ứng giống như gã, cùng Nam Cung Việt đồng thời dừng bước chân lại.

“Hai người các cậu đang làm gì thế?” Hiên Viên Kiệt đi về phía trước được mấy bước, mới phát hiện Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt không đuổi kịp, xoay người lại nhìn hai người đang ngốc lăng tại chỗ, liền hô một tiếng.

“A Kỳ, vừa rồi tớ và A Kiệt đang nói về vấn đề người trong lòng, đúng không?” Nam Cung Việt có chút không xác định được mà quay đầu nhìn về phía Trưởng Tôn Kỳ, vẻ mặt thấp thỏm hỏi.

“Không sai.” Trưởng Tôn Kỳ gật đầu, xác minh lời của Nam Cung Việt, mới vừa rồi bọn họ thảo luận đích xác là đề tài đó.

“Vậy thì tại sao, tới lại nghe được tên của tên đó vậy nà? Là tớ nghe lầm, hay là nội dung mà tớ và A Kiệt nói kỳ thật không phải là một cái?” Nam Cung Việt ngây ngốc hỏi.

“Hẳn là cách hiểu của A Kiệt không giống chúng ta, có người trong lòng, đối với A Kiệt mà nói, hẳn là chỉ đối thủ, đối thủ duy nhất.” Trưởng Tôn Kỳ hiểu biết phi thường sâu sắc nói, hẳn là Hiên Viên Kiệt đang chơi bọn họ, không sai, nhất định là như vậy.

“Thì ra là thế, là tớ hiểu sai rồi.” Nam Cung Việt cười, một bộ bừng tỉnh đại ngộ, đúng không, giải thích như vậy mới đúng. Nam Cung Việt và Trưởng Tôn Kỳ nhất trí cho rằng, như vậy mới là đúng.

“Các cậu xác thật đã hiểu sai.” Hai người này nói chuyện, Hiên Viên Kiệt đều nghe vào trong tai toàn bộ, đợi bọn họ nói xong, Hiên Viên Kiệt lại nói thêm, một câu này của Hiên Viên Kiệt làm hai người lộ ra biểu tình quả nhiên là thế, nhưng rất nhanh, Hiên Viên Kiệt lại bỏ thêm câu tiếp theo, “Người trong lòng của tớ, chính là tên kia, tớ yêu Trác Cẩn Khác.” Thật đúng là chẳng có một chút kiêng dè nào cả.

Nam Cung Việt lập tức tiến lên, chuẩn bị lấp kín miệng Hiên Viên Kiệt, “A Kiệt, đừng nói nữa, y nghe được đó, cậu muốn làm y chỉnh chết cậu à.” Trò đùa này vậy mà đã chạy đến trên đầu tên kia rồi, Nam Cung Việt rất khó có thể tưởng tượng nổi, tên kia sẽ đối phó Hiên Viên Kiệt như thế nào.

“Có làm sao chứ, tớ đã thổ lộ với y rồi, y đã biết.” Lời của Hiên Viên Kiệt làm cho Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt tức khắc dùng ánh mắt phi thường không thể tưởng tượng nổi mà nhìn hắn, Hiên Viên Kiệt thật đúng là không sợ chết, “Em nghe thấy được thì càng tốt, tôi sẽ không từ bỏ đâu.” Hiên Viên Kiệt nói với hư không.

Hừ. Trong đầu Hiên Viên Kiệt có phòng ngự, không nghe được, nhưng Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt đều nghe được tiếng khinh thường hừ lạnh kia. Đầu óc Trưởng Tôn Kỳ thông minh, từ trong tiếng khinh thường hừ lạnh của Trác Cẩn Khác, liền suy đoán được, Hiên Viên Kiệt nói là thật sự, hắn thật sự đã giáp mặt thổ lộ với Trác Cẩn Khác rồi. Mồ hôi lạnh, chảy ra từ cái trán, đây là chuyện khi nào thế?

“A Kiệt, chúng ta tìm một chỗ an tĩnh, ngồi chút đã, tớ cần phải hảo hảo chải vuốt lại cả chuyện này.” Trưởng Tôn Kỳ chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn một mảnh, cũng đã bắt đầu phát đau.

Tìm được chỗ, Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt cùng rót một ly nước đá cho bản thân, bọn họ cần thứ gì đó đủ lạnh, để bình tĩnh suy nghĩ một chút, uống nước, chẳng ai nói chuyện cả, một chén nước uống xong, hai người lại đồng thời nhìn về phía Hiên Viên Kiệt vẻ mặt bình an vô sự, lúc này, Nam Cung Việt luôn luôn thích xông pha tiền tuyến lại tự động thoái vị, để Trưởng Tôn Kỳ chủ đạo, bản thân có cơ hội mới tới bát quái vài câu.

“Cậu nói cậu yêu tên kia?” Trưởng Tôn Kỳ cần xác định lại một chút, lỡ như là bọn họ hiểu sai rồi thì sao, “Cậu xác định tình cảm của mình không có sai lầm chứ? Hay là nói cậu có kế hoạch gì đó?” Một câu cuối cùng đã biểu hiện tâm tình phức tạp của Trưởng Tôn Kỳ, y trực tiếp liên tưởng tình cảm của Hiên Viên Kiệt với một âm mưu nào đó.

“Trưởng Tôn Kỳ, tớ mặc kệ cậu có ý tưởng gì, nhưng đừng có nghi ngờ cảm tình của tớ, dù tớ có tệ đi mấy, thì cũng sẽ không lợi dụng chuyện tình cảm.” Hiên Viên Kiệt thật sự tức giận rồi, tình cảm của hắn đối với Trác Cẩn Khác là nghiêm túc, không có nửa điểm hỗn loạn nào, hắn không cho phép nó bị bôi nhọ.

“Cậu có tư cách nói lời này sao? Hiên Viên Kiệt, trước kia cậu lợi dụng tình cảm còn ít sao?” Bởi vì Hiên Viên Kiệt đột nhiên phun ra chuyện này, Trưởng Tôn Kỳ rất là đau đầu, Hiên Viên Kiệt tức giận, y cũng tức giận. Cái gì gọi là sẽ không lợi dụng tình cảm chứ, thật là buồn cười, chuyện này trước kia Hiên Viên Kiệt đã làm cũng không ít, Trưởng Tôn Kỳ cười lạnh nhắc nhở Hiên Viên Kiệt, đừng quên công tích vĩ đại của hắn.

Hiên Viên Kiệt cũng nghĩ tới, hắn thật đúng là không có tư cách để nói những lời này, trước kia bởi vì hoàn thành nhiệm vụ, loại chuyện câu kết làm bậy với một ít nữ tính, lợi dụng các cô để đạt thành mục đích, hắn thật đúng là đã làm không ít. “Đó là trước kia, tớ còn trẻ không hiểu chuyện, hơn nữa bọn họ khác với y, tớ đang nghiêm túc.” Bị đâm không còn lời nào để nói Hiên Viên Kiệt vội vàng đổ thừa cho tuổi trẻ ngu dại. Đột nhiên nghĩ đến, hình như Trác Cẩn Khác cũng đã xem không ít công tích vĩ đại của hắn, đây không phải là lịch sử đen sao? Thế này biết tẩy trắng kiểu gì đây. Lập tức, cả người liền phi thường không khỏe, hắn nên kiếm lý do cùng lấy cớ, hay là nên thành thật nhận sai đây. Hiên Viên Kiệt phi thường hối hận vì trước kia tùy hứng làm bậy, tùy tâm sở dục, hiện tại quả nhiên gặp báo ứng rồi.

“Cậu thật đúng là dám nói.” Trưởng Tôn Kỳ đã hết chỗ nói với Hiên Viên Kiệt rồi, Nam Cung Việt cũng đã không còn sức lực phun tào nữa, Hiên Viên Kiệt quăng nồi thật đúng là nát bét.

“Tớ đối với y là nghiêm túc, cũng không phải muốn lợi dụng tình cảm để làm cái gì.” Hiên Viên Kiệt hạ tâm xuống, thực nghiêm túc mà nói với hai người.

“A Kiệt, các cậu đều là nam.” Nam Cung Việt nói một câu, gã cảm nhận được Hiên Viên Kiệt thiệt tình, nhưng đây là không đúng.

“Vậy thì sao chứ?” Hiên Viên Kiệt không sao cả nói, “Đừng nói với tớ, các cậu không phát hiện được, dấu hiệu bạn lữ đồng tính đã càng ngày càng quang minh chính đại.” Đồng tính ở bên nhau, khiến cho người ta bắt bẻ chính là vấn đề con cái, hiện tại, cho dù khác phái có ở bên nhau, cũng chưa chắc sẽ có được con cái, như vậy thì còn có cái gì để bắt bẻ nữa chứ. Mấy năm nay, giữa những trận chiến, cùng sống cùng chết, đồng tính cùng chung hoạn nạn với nhau, đã thúc đẩy nhiều mối tình cảm biến chất.

Trưởng Tôn Kỳ và Nam Cung Việt trầm mặc, chuyện lấy đồng tính làm lý do, mà không thích hợp ở bên nhau, đã càng ngày càng không đứng được chân nữa, hơn nữa từ sau tai biến bởi vì nhân tố đặc thù, tỉ lệ đồng tính ở bên nhau xác thật đã gia tăng hơn trước khi tai biến rất nhiều. Hơn nữa, không có ai công khai ngăn cản điểm này cả, đều ngầm đồng ý tình huống này tràn lan rồi.

“Sao cậu lại đột nhiên yêu y?” Trưởng Tôn Kỳ xoa xoa thái dương của mình, nếu như là những đồng tính khác, Hiên Viên Kiệt dù nghiêm túc, y cũng sẽ không nói Hiên Viên Kiệt thế nào cả, chỉ là cố tình đó lại là Trác Cẩn Khác. Nói y lo lắng vấn đề tình cảm của Hiên Viên Kiệt, kỳ thật y càng lo lắng hơn chính là, Hiên Viên Kiệt sẽ bị Trác Cẩn Khác xử lý, Trác Cẩn Khác kia chính là người có được lực lượng có thể giết chết Hiên Viên Kiệt đó. Nói thật, y không tin Hiên Viên Kiệt có thể kéo dài tình cảm của mình được bao lâu, nếu Hiên Viên Kiệt có nửa điểm lùi bước đối với đoạn cảm tình này, chán ghét, từ bỏ, vậy Trác Cẩn Khác sẽ làm gì Hiên Viên Kiệt đây?

“Tớ cũng không biết. Tựa như cậu đã nói, y lừa gạt tớ, đùa bỡn tớ, tàn phá kiêu ngạo của tớ, đả kích tự tin của tớ, tớ chẳng có lý do gì để động tâm với y cả. Chỉ là một khắc khi sắp chết kia, trong đầu tớ tất cả đều là y.” Hiên Viên Kiệt vẻ mặt chua xót, ngay cả hắn cũng không thể hiểu nổi, bản thân rốt cuộc đã bị đầu độc kiểu gì, mà lại động tâm với Trác Cẩn Khác.

“Biến thái, cuồng bị ngược.” Nam Cung Việt thực trực tiếp nói ra những lời trong lòng, sau đó lập tức che miệng mình lại. Suy nghĩ cặn cẽ một chút, Hiên Viên Kiệt thật đúng là không có lý do để động tâm với Trác Cẩn Khác, trừ phi Hiên Viên Kiệt hưởng thụ những chuyện mà Trác Cẩn Khác đã làm đối với hắn. Loại ý tưởng này, lập tức làm Nam Cung Việt phát lạnh, theo bản năng mà rời xa Hiên Viên Kiệt một khoảng cách. Gã mới không cần bị Hiên Viên Kiệt lây bệnh đâu, gần đèn thì sáng gần mực thì đen, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, gã mới không cần có khuynh hướng như vậy.

“Cậu, câm miệng, cút sang một bên đi.” Trác Cẩn Khác nói hắn như vậy, hắn không tức giận, nhưng Nam Cung Việt nói ra những lời này, lại thật khiến người ta không thoải mái nổi, Hiên Viên Kiệt lạnh lùng uy hiếp Nam Cung Việt.

Trưởng Tôn Kỳ cũng vẻ mặt rối rắm mà nhìn Hiên Viên Kiệt, y kỳ thật cũng có ý tưởng giống như Nam Cung Việt. Hoàn toàn nghĩ không ra, rốt cuộc là Hiên Viên Kiệt thích Trác Cẩn Khác ở chỗ nào?

“A Kiệt, từ bỏ đi, thiên nhai chỗ nào mà không có cỏ chứ, cậu sẽ gặp được người thích hợp hơn.” Trưởng Tôn Kỳ khuyên như vậy, nghĩ kiểu gì cũng thấy Trác Cẩn Khác chẳng thích hợp tí nào.

“Không có khả năng, ngoại trừ y ra không có ai có thể làm tớ động tâm cả.” Hiên Viên Kiệt phi thường tin tưởng vững chắc điểm này.

“Chưa thử qua, sao cậu biết được chứ?” Trưởng Tôn Kỳ phản bác.

“Như vậy cậu tìm ra một người lợi hại giống như y ra đây đi.” Hiên Viên Kiệt cũng phản bác Trưởng Tôn Kỳ, Trưởng Tôn Kỳ đương nhiên không có khả năng tìm được rồi, “Y là độc nhất vô nhị, không ai có thể tốt hơn y được cả.” Trên đời này sẽ không có người nào đặc thù, đặc biệt hơn Trác Cẩn Khác cả, chỉ có người kia mới có thể đả động lòng hắn, không bao giờ sẽ có những người khác nữa.

Nam Cung Việt run run, Trác Cẩn Khác từng đối tốt với Hiên Viên Kiệt sao? Hiên Viên Kiệt tuyệt đối là cuồng bị ngược rồi, đã xác định.

“Được, cậu yêu y, như vậy, A Kiệt, y sẽ yêu cậu sao?” Trưởng Tôn Kỳ sắc bén nhận thấy được điểm mấu chốt nhất của đoạn tình cảm này, y làm gì phải nghĩ nhiều như vậy chứ, Trác Cẩn Khác căn bản là chẳng có tình cảm gì với Hiên Viên Kiệt nha, đoạn cảm tình này, chỉ có Hiên Viên Kiệt yêu đơn phương thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.