Ngôn Trăn hoàn toàn không biết sau khi tham gia trận đấu này, thế mà có thể thu hoạch được một đám fan CP.
Cô nhàn rỗi không có chuyện gì làm nên bấm ngón tay tính một chút.
Sau khi tính xong cô phát hiện Triệu Bảo Thương đang ở gần đây, cô liền hưng phấn chạy đi tìm Triệu Bảo Thương.
Không nghĩ tới mới ra khỏi chỗ này đã nhìn thấy Triệu Bảo Thương.
Triệu Bảo Thương đang ngồi ở bồn hoa gần đó.
Trên bồn hoa còn có một con mèo hoang, mèo hoang kêu một lát, lại bị Triệu Bảo Thương ghét bỏ xua tay đuổi đi, mèo hoang không cam lòng tiếp tục kêu.
Triệu Bảo Thương lại từ trong túi xách lấy ra một túi thức ăn, sau đó mở ra đổ không ít xuống đất.
Một màn này thật là ấm áp đến cực độ.
Trong mắt Ngôn Trăn tràn ngập sung sướng, bước nhanh qua gọi: "Triệu Bảo Thương."
Sau khi Triệu Bảo Thương nghe thấy mới đứng lên.
Trên quần áo của nàng dính một ít thức ăn của mèo, Ngôn Trăn duỗi tay bắt lấy ném tới cho mèo hoang.
Mèo hoang chấn kinh chạy mất.
"A Lâm bị đuổi đi, cô có biết không?" Ngôn Trăn hỏi.
Triệu Bảo Thương gật đầu.
"Quả nhiên là vậy." Ngôn Trăn nở nụ cười, "Khẳng định là cô đã bắt được nhân viên công tác kia đi."
Triệu Bảo Thương không thèm để ý tới Ngôn Trăn.
Nàng cảm thấy việc này không phải đã rất rõ ràng sao.
Trừ mình ra, còn ai có thể nỗ lực giúp tiểu fan như vậy.
Ngôn Trăn hỏi Triệu Bảo Thương: "Cô vì sao lại không nói lời nào?"
Cô đến cạnh Triệu Bảo Thương, ngồi xuống bồn hoa.
Khi ở cạnh trưởng công chúa, cô giống như đặc biệt thích lảm nhảm.
Ngôn Trăn nghĩ tới thật lâu trước kia, mình cùng trưởng công chúa ở chung cũng đồng dạng như thế.
Trưởng công chúa không thích nói chuyện, chỉ có mình là không ngừng lải nhải.
Về sau công chúa thấy phiền, sẽ gọi người tới đem mình kéo đi.
Qua thật nhiều lần, Ngôn Trăn mới không dám nói chuyện lung tung.
......!Nhưng đối diện với người trước mặt, cô vẫn nhịn không được.
"Hôm nay không cần đóng phim sao?" Ngôn Trăn hỏi.
Triệu Bảo Thương hừ lạnh: "Không cần."
Ngôn Trăn nghi hoặc: "Tại sao vậy?"
Triệu Bảo Thương đang muốn nói, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, lại sửa lời nói: "......!Đạo diễn nói muốn diễn tình cảm mãnh liệt, tôi không thể diễn."
Đây là sự thật, chẳng qua là nàng lại đem chuyện kế tiếp giấu đi.
" Diễn tình cảm mãnh liệt?" Ngôn Trăn không hiểu, "Là dạng gì?"
"Chính là như vậy."
Triệu Bảo Thương duỗi tay sờ soạng tay Ngôn Trăn một phen, sau đó nhanh chóng rút lại.
Ngôn Trăn: "......??"
Diễn tình cảm mãnh liệt?
Ngôn Trăn cảm thấy cái này không có gì khó.
Trong cung thường có bài trí cho nhóm nữ quan ở yến hội.
Ngôn Trăn có thấy qua vài lần, đám vũ nữ nhảy múa, sau khi múa xong, còn sẽ nhu tình như nước mà dựa vào trên người nhóm nữ quan, dùng đôi tay nõn nà vuốt ve nữ quan.
Nhóm nữ quan đi lên, tất nhiên sẽ được nhìn diễn tình cảm mãnh liệt.
Ngôn Trăn tuy rằng không có thực hiện, nhưng nhìn thấy cũng rất nhiều.
Cô ngồi xuống sau lưng Triệu Bảo Thương, duỗi tay ôm lấy bả vai của Triệu Bảo Thương, sau đó tay chậm rãi hướng xuống dưới, giống như lụa mỏng đụng vào, mãi cho đến bên hông......!
Triệu Bảo Thương đột nhiên bắt lấy tay Ngôn Trăn: "Cô đang làm gì vậy?"
Ngôn Trăn nói: "Nói đến diễn tình cảm mãnh liệt, thì phải xây dựng một ít không khí, ví dụ như vuốt ve, hôn môi, đút rượu cho --"
Những cái cô nói đều được tổng kết ra từ biểu hiện của đám vũ nữ trong cung.
Triệu Bảo Thương không quá lý giải: "Hôn môi cũng có thể xây dựng không khí sao?"
"Đương nhiên." Ngôn Trăn hỏi," Trên TV đều chiếu những cái này."
Cô nhìn khuôn mặt quá mức diễm lệ kia của Triệu Bảo Thương, nâng tay lên nhẹ nhàng vuốt ve một chút, lại coi như trân bảo mà buông tay ra, đem tay chuyển tới sau lưng
"Như thế nào để hôn?" Triệu Bảo Thương hỏi.
" Cái gì mà như thế nào để hôn?" Ngôn Trăn mờ mịt.
" Là cô nói cái kia......!Xây dựng không khí hôn môi." Triệu Bảo Thương biết hôn môi chỉ có thể phát sinh giữa hai người có quan hệ cực tốt.
Nhưng nếu dùng cho phương diện diễn kịch, thì nàng hoàn toàn không biết, trước kia đều là tìm thế thân, khi tìm thế thân sẽ lại bị nhóm người kia mắng.
Triệu Bảo Thương rất muốn trở thành một diễn viên chân chính, toàn tâm toàn ý nhập vai vào bộ phim, chứ không phải là một diễn viên không chuyên nghiệp ở thời điểm mấu chốt lại đi tìm thế thân.
Nàng cũng sớm đã nghĩ tới luyện tập những phần mình không am hiểu.
Chính là một khi gặp tiếp xúc quá mức, sẽ cảm thấy ghê tởm, đừng nói là đóng phim, nếu tính luyện tập cũng đều không làm được.
Triệu Bảo Thương vì thế mà phiền não thật lâu.
Hiện tại gặp được Ngôn Trăn, nàng lại cảm thấy trong lòng mình cũng không mâu thuẫn như vậy.
"Chẳng lẽ cô chưa từng hôn qua người khác sao?" Ngôn Trăn hỏi.
"Đương nhiên có hôn!" Triệu Bảo Thương không muốn yếu thế.
" Chính là cùng bình thường giống nhau, chỉ cần thả chậm động tác chút là được."
Triệu Bảo Thương bắt lấy tay Ngôn Trăn nói: "Động tác muốn thả chậm như thế nào? tôi không biết."
Thái độ của nàng rất bá đạo, trong mắt đều là chờ mong.
Ngôn Trăn sửng sốt, sau đó kê sát vào.
"Công chúa, thần chỉ làm mẫu một lần." Khi cô nói chuyện, khí nóng thổi vào tai Triệu Bảo Thương, sau đó nhẹ nhàng đến gần gương mặt của Triệu Bảo Thương
Công chúa cái gì......!
Triệu Bảo Thương không kịp nghĩ nhiều, nàng khẩn trương nhắm mắt lại.
Trong chốc lát, nàng cảm nhận được có thứ gì đó mềm mại chạm vào mặt mình, tiếp đó di chuyển đến môi.
Thật non mềm, còn có chút ấm áp, rất giống thạch trái cây được nung ở lò vi sóng trong năm phút.
Triệu Bảo Thương liếm môi, lại hôn hướng lên trên.
Thì ra của tư vị của hôn môi là vị ngọt.
Nàng thật thích.
Mở mắt ra thì có thể nhìn đến hàng lông mi rung động của Ngôn Trăn.
Triệu Bảo Thương chợt cảm thấy trong lòng như có pháo hoa nổ tung, cả người được thỏa mãn xưa nay chưa từng có, giống như muốn lên tới mây xanh vậy.
Vì sao lại thích loại cảm giác này?
Triệu Bảo Thương hơi thở dốc, nàng cảm thấy nhất định là tiểu fans đã câu dẫn chính mình.
Như vậy mình cần phải đòi lại chút lợi tức, hẳn là như thế.
Vì thế trong toàn bộ buổi tối, Triệu Bảo Thương lôi kéo Ngôn Trăn thử cảnh hôn rất nhiều lần, cảm thấy kỹ thuật diễn của mình hoàn toàn được nâng cao.
Nàng hí hửng trở lại chung cư.
Người đại diện Lý Bình nhìn thấy, hỏi: "Cô đi ra ngoài làm gì?"
"Không làm gì cả."
Lý Bình lại cẩn thận nhìn mặt Triệu Bảo Thương: "Cô đang cười cái gì?"
Triệu Bảo Thương hỏi: "Tôi có đang cười sao?"
"Đúng." Lý Bình nói.
" Cô nhìn lầm rồi." Triệu Bảo Thương trả lời.
"Chỉ mong là tôi nhìn lầm." Lý Bình đẩy đẩy mắt kính, "Tóm lại, nếu có yêu đương, nhất định phải nói cho tôi, rốt cuộc con gái thứ hai của Triệu gia yêu đương cũng không phải việc nhỏ, tôi trước tiên muốn chuẩn bị nói chuyện."
Triệu Bảo Thương thiếu chút nữa phát cáu: "Ai yêu đương?! Tôi sao?! Tôi sao có thể chứ!"
Nàng lại nghĩ tới tiểu fan của mình.
Trong lòng tràn đầy ngọt ngào, nàng vui vẻ rạo rực chạy lên trên lầu.
- -
Vào buổi sáng, khi còn chưa bắt đầu thi đấu.
Vu Liên đi tới, công bố một việc: "Bởi vì chúng ta có chút sơ sẩy, làm vị tuyển thủ kia biết hết đáp án, tuy rằng cô ta không giành được hạng nhất, nhưng đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính công bằng cuộc thi đấu.
Cho nên chúng tôi đã cưỡng chế đem vị tuyển thủ kia loại trừ, đồng thời cũng khai trừ nhân viên công tác gian lận kia.
Mọi người lập tức phản ứng, tuyển thủ bị loại trừ kia chính là A Lâm.
Có người lẩm bẩm tự nói: "Như thế nào sẽ thật sự bị loại trừ? Gia đình của A Lâm không phải rất có quyền thế sao?"
Vu Liên nghe thấy được: "Có quyền thế cùng có gian lận hay không là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau."
Đồng thời nàng lại cùng các vị tuyển thủ nói: "Hy vọng mọi người cạnh tranh công bằng, không cần làm ra những chuyện vi phạm quy chế."
Mọi người lên tiếng.
Nhưng nội tâm của từng người lại có suy nghĩ bất đồng.
Cái tương đồng duy nhất đó là, A Lâm bị loại trừ, cũng làm mọi người hiểu rõ Triệu Bảo Thương ỷ thế hiếp người, bởi vì chuyện này có lớn có nhỏ, chương trình tuyển chọn người tài cũng đã từng là tấm màn đen ùn ùn không dứt, hiếm khi có loại tình huống trực tiếp loại trừ này.
Nếu không phải là Triệu Bảo Thương làm, quả thực thì không thể nào nói nổi.
Vì vậy, trong cuộc đấu kế tiếp, mọi người vì sợ hãi Triệu Bảo Thương, mới không có người dám tới trêu chọc Ngôn Trăn.
Ngôn Trăn một người thắng rất vui vẻ.
.