[Giới Showbiz Hệ Liệt – Quyển 3] - Đại Hồ Tiểu Muội

Chương 164: Hạnh phúc (Trung)



Dịch: Phong Bụi

Diễn đàn Biển rộng trời cao chính thức treo lên một tổ hợp CP mới.

Viên Lâm. (Viên đồng âm với Nguyên)

Chỉ có Viên Lâm, không có Lâm Viên. Trách chỉ trách khi treo CP Viên Lâm lên, chủ thớt có up lên một tấm ảnh chụp trong đoàn làm phim. Trong tấm ảnh Lâm Tử Khiếu nằm nghiêng trong túi ngủ, khóe miệng chảy ra chất lỏng khả nghi.

Các thành viên trên diễn đàn luôn duy trì nguyên tắc công không thể mất mặt như vậy, công không thể dễ thương như vậy, công không thể không cảnh giác như vậy v.v, nhất trí cho rằng Thẩm Thận Nguyên mới là người ở phía trên. Mặc dù có một bộ phân nhỏ thành viên đưa ra bộ dạng thụ của Thẩm Thận Nguyên ở trước mặt đám người Phong Á Luân, Kiều Dĩ Hàng làm căn cứ, nhưng hòn đá nho nhỏ vào nước lập tức chìm, chung quy không thể ngăn cơn sóng dữ.

Vì thế, CP này cứ như vậy ngã ngũ.

Lại nói, diễn đàn Biển Rộng Trời Cao hàng năm đều có rất nhiều rất nhiều hoạt động, trong đó có một hoạt động chính là giải thưởng lớn bình chọn CP hàng năm. Giải thưởng không giới hạn giới tính, không giới hạn tuổi tác, không giới hạn quốc tịch, thậm chí không giới hạn chủng tộc.

Trương Giai Giai cũng từng bị ghép đôi cùng một con chim đóng phim cùng. Lý do là, bọn họ không thể thừa nhận tên đàn ông đáng khinh trong phim kia. Chim so với hắn còn đầy khí khái anh hùng hơn!

Thi Đại Minh cũng từng lên bảng xếp hạng, nửa kia là một người nước ngoài chính bản thân của hắn còn chưa từng nghe qua. Lý do là bọn họ ngoại trừ màu da và màu tóc ra, thì gần như giống nhau như đúc, là tướng khuôn mặt vợ chồng vượt qua chủng tộc và biên giới.

Vì thế, Thi Đại Minh khóc suốt một tháng trên tiết mục, ngày ngày đều kêu phải phẫu thuật chỉnh sửa lại khuôn mặt. Lý do không ngoài gì khác, là do CP của hắn là một bà béo nước ngoài tuổi ngoài 70.

Tóm lại, sự kiện có tính chất bao dung cực cao như vậy đương nhiên sẽ không thể bỏ qua Thẩm Thận Nguyên và Lâm Tử Khiếu cặp đôi mới này. Trên thực tế, Nhan Túc Ngang và Phong Á Luân làm vương vương đã được đề danh năm năm, giật được một lần giải Bạc một lần giải Đồng, nếu như không có gì ngoài ý muốn, lần này nhất định sẽ tiếp tục xung kích về phía giải Vàng. Phong Á Luân cùng Kiều Dĩ Hàng năm trước được vào danh sách bình chọn một lần, nhưng thi rớt.

Vì chuyện này, Trương Tri rất nghiêm túc quan sát Kiều Dĩ Hàng và Phong Á Luân một tuần lễ, cố gắng tìm ra nguyên nhân bọn họ bị ngộ nhận là CP. Thẩm Thận Nguyên lúc ấy còn vui sướng khi người gặp họa, tám chuyện, không ngờ, nợ tháng sáu, trả thật mau, năm nay liền đến phiên cậu.

Cái gọi là núi không dời nước dời.

Thẩm Thận Nguyên về nhà, La Thiếu Thần cùng về theo, thuận tiện hỏi một câu CP trên diễn đàn là chuyện như thế nào.

Thẩm Thận Nguyên kinh ngạc hỏi: “Anh cũng biết sao?”

La Thiếu Thần rất bình tĩnh hỏi han: “Anh không nên biết sao?”

“Chuyện này chỉ là hiểu lầm!”

“Bởi vì hắn ngủ túi ngủ của em.”

“Hơ, mọi người đều là đồng nghiệp…”

“Gián tiếp chung giường rồi.”

“… Không nghiêm trọng như vậy đi?”

La Thiếu Thần nói: “Ngày mai em quay cảnh gì?”

“Cảnh đánh nhau!”

“Đạo diễn của em đã từng nói xin nghỉ phép phải báo sớm phải không.”

Thẩm Thận Nguyên căng thẳng nắm thắt lưng, “Không được! Mấy ngày nay chúng em đang đuổi tiến độ!”

“Yên tâm đi, sau ngày mai tiến độ liền không gấp như vậy nữa đâu.”

“Vì sao?”

“Tổng giám đốc mới đến rồi.”

“Là ai?”

Ánh mắt La Thiếu Thần quét lên thắt lưng cậu, “Xem biểu hiện của em.”

“… Em không muốn biết.”

“Muộn rồi.”

Đánh nhau kịch liệt tới nửa đêm.

La Thiếu Thần trong lúc Thẩm Thận Nguyên mơ mơ màng màng ghé vào tai cậu nói một câu.

Con sâu ngủ của Thẩm Thận Nguyên lập tức bị thổi bay.

“Anh nói ai Anh nói ai? Anh là nói…”

“Ừ.”

Thẩm Thận Nguyên hưng phấn mặt đỏ rần, đẩy La Thiếu Thần ra, kéo chăn qua trùm kín mình, “Em muốn ngủ thật ngon, nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai đến công ty cho sớm!”

La Thiếu Thần bị đẩy ra: “…”

Thẩm Thận Nguyên thuận tay tắt đèn, “Anh cũng đi ngủ sớm một chút đi.”



“Xem ra, tinh thần của em còn rất tốt.”

“Hơ…”

“Chúng ta có thể trực tiếp làm đến hừng đông, tránh cho ngày mai em không kịp đến công ty.”

“…”

Tin tức Nhan Túc Ngang gia nhập vào ban lãnh đạo Giải trí LB tựa như một viên bom nặng cân, làm cho cả giới giải trí đều nổ tung!

Gia thế Nhan Túc Ngang người hơi để tâm một chút đều biết. Lúc trước Duệ Trí Trùng Thiên của Nhan Duệ làm ăn rất kém, ký hợp đồng đều là những nghệ sĩ mới ra nghề, không tiền tài không danh tiếng, nhận được đều là những công việc có liên quan đến Nhan thị, vất vả lắm mới đào được từ Giải trí LB một người đại diện qua, không bao lâu liền cùng Củng Văn Hiểu bọn họ dính líu đến vụ án dùng ma túy. Cho nên giới giải trí đại đa số mọi người đều đoán Duệ Trí Trùng Thiên này cuối cùng sẽ giao cho Nhan Túc Ngang đến ngăn cơn sóng dữ, không những người ngoài nghĩ như vậy, ngay cả Nhan gia cũng từng lộ ra ý định như vậy. Mẹ kế Nhan Túc Ngang càng nhiều lần gọi điện thoại cho Nhan Túc Ngang tỏ vẻ hi vọng hai anh em bọn họ có thể cùng nhau tạo dựng sự nghiệp. Ai ngờ cuối cùng Nhan Túc Ngang thế nhưng lại muốn đến Giải trí LB vốn đã thối không ngửi nổi!

Nhất thời, toàn bộ truyền thông đều chen chúc đến cổng Giải trí LB giành tư liệu nóng hổi.

Nhan Túc Ngang tổ chức một buổi họp báo nhỏ trong phòng họp, buổi họp chủ yếu biểu đạt một điều rằng, anh rất xem trọng Giải trí LB, tin tưởng sâu sắc đối với sự phát triển của nó.

Thế nhưng đáp án qua loa kiểu này không thể nào thỏa mãn sự hiếu kỳ của các phóng viên, câu hỏi liên tiếp bay về phía Nhan Túc Ngang.

“Nghe nói anh ở Mĩ phát triển rất tốt, vì sao lại đột nhiên chạy về đây? Có phải muốn ổn định lại hay không?”

“Vì sao anh không đến Duệ Trí Trùng Thiên? Nghe nói Nhan Duệ là em trai của anh, nếu như anh gia nhập Duệ Trí Trùng Thiên cũng đều có thể làm Tổng giám đốc mà?”

“Giải trí LB trước đây truyền ra rất nhiều tin tức tiêu cực, anh đối với lần này thấy thế nào?”

Nhan Túc Ngang khoát tay nói: “Đáp án chỉ có một, tôi coi trọng Giải trí LB.”

Những lời này nhìn như không đầu không đuôi, nhưng tỉ mỉ suy nghĩ, dường như trả lời cả ba câu hỏi phía trên, vì thế phóng viên vui mừng, các loại đầu đề mới mẻ xuất hiện ——

《 Bước về bầu trời của đỉnh cao sự nghiệp》

《 Đại thần không coi trọng Duệ Trí Trùng Thiên 》

《 Thần tích làm cho Giải trí LB khởi tử hồi sinh? 》



Lâm Tử Khiếu hỏi phó đạo diễn: “Anh có cảm thấy gần đây Thẩm Thận Nguyên quay phim rất nhập tâm hay không?”

Phó đạo diễn nói: “Cậu ấy ngày ngày đều rất nhập tâm.”

“Gần đây đặc biệt nhập tâm!”

“Có sao?”

“Có! Tôi lúc trước thuộc sai lời thoại, cậu ta thế nhưng trừng tôi!”

“Đó là cậu ta trước kia đối với cậu quá ôn nhu.”

“…”

Sự thật chứng minh, biện pháp đề cao hiệu suất không phải chỉ có duy nhất một con đường tạo áp lực, uy lực của ãnh tụ tinh thần cũng có thể điều động tính tích cực của công nhân. Dưới ánh quang chói lọi của Đại thần, đoàn làm phim ngoài dự liệu đóng máy trước nửa tháng!

Sau đó Thẩm Thận Nguyên và Lâm Tử Khiếu bắt đầu đi khắp thế giới làm tuyên truyền, nữ diễn viên chính Lâu Văn Văn ngược lại bị bỏ mặc một bên. Hiện tượng này góp phần làm tăng thêm khả năng giành giải thưởng lớn CP của Viên Lâm.

Có một ngày, Lâm Tử Khiếu hết sức nghiêm túc hỏi Thẩm Thận Nguyên: “Cậu muốn lấy giải thưởng sao?”

“Muốn chứ.” Thẩm Thận Nguyên trả lời xong mới hỏi, “Giải thưởng gì?”

“Giải thưởng lớn CP!”

“… Không muốn.”

“Vì sao? Điều đó chứng minh chúng ta nhân khí vượng đấy!”

Thẩm Thận Nguyên nghi ngờ hỏi: “Điều đó không phải chứng minh hai chúng ta quan hệ không thuần khiết sao?”

“…”

Từ đó về sau, Lâm Tử Khiếu không còn đề cập đến vấn đề này nữa.

Suy xét đến sức cạnh tranh tự thân của bộ phim điện ảnh, nội bộ  công ty chủ trương tránh ra mắt vào thời gian đỉnh điểm của thời kỳ phát sóng, nhưng như vậy, giải thưởng Kim Hoa năm nay xác định chắc chắn là không kịp. Khổng Sâm Học vẫn luôn không có gì hứng thú với giải thưởng, không biết chạm phải dây thần kinh nào, thái độ khác thường chạy đến văn phòng Nhan Túc Ngang, hai người mật đàm suốt một buổi chiều, cuối cùng, bộ phim điện ảnh này được chiếu sớm.

Bộ điện ảnh này đúng như dự đoán, thế bắt đầu rất mãnh liệt, dần dần bình ổn, sau đó vô lực tiếp tục… Số lượng vé bán không cao không thấp, không tốt không xấu, không lỗ không lãi, nói chung cũng coi như tàm tạm. Nhưng danh tiếng phân hóa thành hai cực.

Nội dung vở kịch bị chê bai không ngớt, nhất là việc dùng chỉnh sửa dung nhan để che giấu việc thay diễn viên lập tức trở thành trò cười. Còn người mới kia thì càng thê thảm hơn, từ lúc hắn ra nghề đến lúc đóng phim từng ly từng tý đều bị thăm dò rõ ràng. Cuối cùng khán giả nhất trí cho rằng, bộ phim điện ảnh này có điểm gây cười lớn như vậy hoàn toàn là nhờ công hắn ta, bởi vì hắn diễn thật sự quá giống diễn.

Còn về Thẩm Thận Nguyên thì trước sau như một đều nhận được khen ngợi. Hơn nữa có người mới làm so sánh, kỹ thuật diễn của cậu càng tỏa ra hào quang vạn trượng.

Lâm Tử Khiếu bị đáng giá là diễn xuất bình thường, khuôn sáo, nhưng nhờ bộ điện ảnh này mà cuối cùng khiến cho Lâm Tử Khiếu cùng Thẩm Thận Nguyên đoạt được giải Đồng CP, vô số “kỹ sư” Viên Lâm đều bày tỏ rằng điều không hợp lý nhất trong bộ điện ảnh này chính là —— nó có nữ diễn viên chính.

Đoàn làm phim giúp Thẩm Thận Nguyên đăng ký tranh giải nam diễn viên chính xuất sắc nhất. Đây không phải lần đầu tiên cậu được đăng ký, cho nên không để ý, khi danh sách có triển vọng được nêu ra, cậu có tên, đây cũng không phải là lần đầu tiên cậu có tên, cũng không để ý. Trên thực tế, sau khi cậu ra nghề chính là khách quen được nêu tên nhiều lần của giải Kim Hoa, có truyền thông thậm chí đoán mấy năm tiếp theo, cậu có thể sẽ trở thành Ông Vua không ngai của giới Điện ảnh. Nghĩa là toàn bộ thế giới đều biết anh có kỹ thuật diễn tốt, anh diễn được đấy, nhưng mà, anh chính là không may mắn, không giành được giải thưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.