Phía trước là 1 cô gái đi qua, dáng người thả thướt, vòng eo
như rắn nước, ngực mông đều vêu ra đập vào mắt nam nhân, thật
là đủ lực sát thương hộc máu đương trường.
Tuổi cỡ 20 làn da trắng tinh như tuyết, môi trái tim đỏ mọng,
mũi cao, mắt sáng, lúm đồng tiền mọc trên gò má tròn mịn
màng. Như trái đào mọng nước nhìn mà muốn cắn cho 1 phát.
Tóc dài buộc đuôi ngựa đơn giản, quần áo trắng tinh đơn giản. Tôn lên nét đẹp như thiên nga.
Thiên ngơ ngác chùi nước miếng ở mép, rồi gạt bỏ đám ruồi bu xung quanh tiến tới bên cô gái.
Dù sao, thân thể này cũng mới 16 tuổi huyết khí phương cương. Linh hồn
vị chí tôn này có mạnh đến đâu thì cũng không thể từ thân thể là 1 gốc
cây đại thụ chuyển tới 1 thân thể nhân loại nhỏ bé mà trong 1 ngày đã
hoàn toàn khống chế được
Là con người hay cây cối, chỉ cần có sinh mạng là sẽ có thất tình, có lục dục
May mắn cô gái này dường như không hề khó tính, quay mặt lại
nhẹ nhàng nói nhỏ.."..tôi không mua đâu..." rồi định đi tiếp
Tất nhiên con mồi di dễ như vậy sao thiên có thể cam tâm, đặc biệt lại là 1 con mồi xinh đẹp nữa chứ.
Máu sắc lang như giá mọc sau mưa trong tâm hồn sử nam của hắn,
nam nhân mà, cần phải dê..không biết dê cũng phải có gan làm
dê...kaka. dê già không được thì làm dê non,...nói chung là phải
..dê
Không biết ở đâu lại sinh ra loại suy nghĩ lạ lẫm này. Nhưng Thiên lại không hề phản cảm và cảm thấy không quen với nó.
Dù sao có dục tính, nhân thế sẽ càng thú vị hơn mà
"Ta có thể hỏi cô 3 câu hỏi được không.."
"..xin lỗi..tôi không rảnh...tôi.." bỗng nhiên nàng nhìn thấy
khuôn mặt hắn, tim nàng liền nhẩy mạnh lên 1 cái, mặt bỗng
chốc đỏ lên rồi xấu hổ quay mặt đi thật nhanh.
"..xin lỗi tôi rất bận.." con tim nhắc nhở, nàng không thể nghĩ
chuyện khác ngoài bệnh tình của mẹ mình được. Cảm giác nơi
trái tim này lập tức bị nàng chôn sâu vào trong.
"..mắt cô hơi thâm đen, trán nhăn, tim loạn nhịp, mắt thất
thần...lại tới nơi bệnh viện này có phải...mẹ cô đang bệnh"
Câu hỏi như sét đánh phá vỡ lỗ thủng nơi bể sầu của nàng, nước mắt liền từ nơi đó trực trào ra.
Nhẹ đặt bàn tay bẩn thỉu lên vai cô, truyền cho cô chút ấm áp
rồi lại nhẹ nhàng dẫn con cừu non tiếp tục vào miệng sói.
"Bệnh trên đời này, mà bệnh viện này không chữa được ngoài
trừ ung thư, bẩm sinh và tai nạn ra thì còn gì khác nữa"
"Gia cảnh cô không khó, ung thư chắc sẽ không, tai nạn chắc cũng không vậy chỉ có thể là..."
"Cậu nói đúng một nửa rồi.. mẹ tôi là bị bẩm sinh và tai nạn.."
"Uhm,..có thể cô sẽ không tin tôi, nhưng...cầm lấy cái này đi...dán lên trán mẹ cô...sẽ có tác dụng"
Đưa lá "trì dũ thông kinh phù" vào tay cô, thiên liền như sói
già răng nanh lóe sáng. Ah không là 1 nụ cười tươi rói chứ, ít
ra thì vẫn có 1 người ngây thơ tin điều đó mà.
" không nhiều tiền đâu...chỉ 500 ngàn thôi..hi.." quả nhiên đuôi sói lòi ra
Trước sắc đẹp nghiêng thành này, thiên vô cùng cao thượng hi sinh sự galăng của mình để mặt dầy kiếm tiền.
Đáng tiếc mặt đủ dầy nhưng..xui xẻo
"...híc..nhưng..tôi...không có tiền...không mang..." cô gái lau đi giọt lệ sắp tràn mi nói ra.
Cơ mặt thiên giật giật, bi ai thảm thiết nói ra 1 câu trái lương tâm
" uhm vậy em cứ cầm đi...nhớ dán lên trán mẹ..đừng quên.."
Sau đó hắn như cọng bún thiu lê thân xác vô lực trở về chỗ ngồi.
Đám ruồi muỗi nhìn thấy bản mặt thật của hắn khi thấy mỹ nữ liền vừa ganh tỵ vừa khinh bỉ bỏ đi hết trơn. Chỉ để lại
thiên cô đơn trơ trọi
Cô gái như nhận ra điều gì đó, lưỡng lự rồi lại đi, cuối cùng nắm chặt lá phù, hơi ấm còn sót lại từ đó như trợ lực cho
nàng làm gì đó và rồi..
"Cậu..cậu tên gì.."
"Ah...tôi tên thiên..còn cô.."
Đâu phải chỉ có con gái là biết ngại, con trai cũng biết chứ bộ.
Đâu phải chỉ có da mặt mỏng biết mắc cỡ, da mặt dầy cũng biết mà.
Thiên như 1 thiếu nữ ấp úng, lại như 1 nam nhân nhút nhát hỏi lại.
Vừa đi qua liền thấy bóng ông lão, hắn lập tức thu lại vẻ bỡn cợt. Lách xe 1 vòng đến gần ông lão.
Trong xe 1 người đàn ông mặc comple hàng hiệu, tóc chải gen đắt
tiền sang trọng như con cháu hoàng gia, và phía sau là 1 người
phụ nữ trung niên sang trọng mặc váy hoa trắng, mặt trang điểm
nhẹ làm nét đẹp cao quý đến tận chân lông.
Cả 2 ông bà như phát hiện ra xe chạy khác đường liền ngoái đầu.nhìn ra hướng xe tới, mắt liền trợn lên.
Phía trước là ai...chủ tịch tập đoàn thiên lâm đang đuổi theo 1
thiếu niên mặt trắng, làm như hắn mới là ông chủ vậy.
Hắn rốt cuộc là ai, quần áo cũ kỹ lỗi mốt không đáng 1 đồng, trên người không chút trang sức, không giầy, không áo, không xe.
Không tất cả đều không. Tất cả những thứ liên quan đến từ "đáng tiền" đều không.