Khinh Nhu Bảo Thủy có trọng lượng cực nhẹ, nhẹ đến độ một cọng lông ngỗng vừa chạm vào cũng lập tức bị nhấn chìm.
Thứ bảo thủy này được sinh ra cùng chỗ với Trọng Kim Thạch, dưới lực áp kinh khủng của bảo thủy này mọi vật bên dưới sẽ bị mài mòn nghiền ép rồi tách lọc ra, sẽ chỉ có thứ cứng rắn nhất nặng nhất là ở lại đồng thời cũng không ngừng nén ép co nhỏ cho đến khi đến cực hạn, đó chính là Trọng Kim Thiết Thạch cứng rắn vô đối.
Nhân địa nhất tuyến Thiên là bảo thổ mang tính trọng lực, Khinh Nhu Thủy lại là cực nhẹ, lấy nhẹ sinh trọng chính là tuyệt phối. Một đôi bảo vật này trong Thiên Phù Giới chính là bảo vật mà vạn người mơ ước.
Độc Mễ gia dĩ nhiên lại cho tên này đầy đủ cả đôi lại cùng thêm 2 môn địa cấp thánh phẩm luyện thể thần công tương trợ, thật sự là hạ đủ vốn lớn.
Tuy cả 2 món bảo vật này Độc Mễ Thường đều chỉ có một lượng rất nhỏ nhưng chờ đến khi hắn ngộ ra "địa thế" "thủy thế" sẽ lập tức có được uy lực gấp nhiều lần, lúc đó mới thật sự là vô địch bảo thể trong truyền thuyết.
Chỉ đáng tiếc, hôm nay hắn gặp Thiên...
Bảo vật này rất vừa vặn là thứ Thiên vô cùng cần thiết, chỉ cần tiến vào Thất Diệu Phù Giới, chỉ cần một lượng ít bảo thổ, bảo thủy này thôi cũng có thể được bồi dưỡng không ngừng mà tăng lên số lượng.
Không những vậy, thiên địa bảo thổ, bảo thủy còn có tác dụng giống như thiên địa bảo mộc, có thể khắc phù dưỡng phù là thứ có thể giúp Thiên tăng lên thực lực một cách nhanh nhất.
Bước chân của Độc Mễ Thường vô cùng nặng, mỗi bước đều tự mang địa thế đè ép, hắn càng tiến tới gần lực áp lại càng to lớn.
Trên bầu trời màn nước lại như giao long cuộn mình vung vẩy bọt nước sinh ra lực trấn áp kinh người ép xuống, nguyên cả tòa lôi đài lập tức liền bị ép lún sau đó từng lớp vỡ vụn bị tróc ra.
Mặt đất dần lún sâu biến mất để lại Thiên tại đó tựa như đang bị ngàn vạn sợi dây thừng trói chặt
Loại năng lực trói chặt nén ép này vô cùng đáng sợ nhưng cũng có giới hạn của mình và dĩ nhiên là nó vẫn chưa thể cường đại đến độ có thể khống chế được Thiên.
Nhìn thấy Thiên bất động đứng đó Độc Mễ Thường nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn
"Bất động sao...có phải sợ rồi phải không, đáng tiếc bây giờ ngươi chạy cũng đã trễ....quỳ xuống đi..."
"Quỳ xuống cầu xin ta tha thứ đi...." giọng Độc Mễ Thường lạnh buốt
Trong cái mỉa mai khinh thường đó là sự tàn nhẫn của sát đạo.
Độc Mễ Thường còn đang tự sướng vì sắp đưa tiện nhân kia vào địa ngục nhưng mà hắn lại không hề biết rằng lúc này vô số sợi tinh thần đang phong tỏa hết mọi ngóc ngách trên lôi đài kiêm luôn cả phạm vi thổ thủy lực lượng của hắn.
Trong vô tình một loại quy tắc vận hành hoàn toàn tự nhiên lại khó phát giác đang diễn ra mà chính 2 loại đại thế thổ thủy đang dần bị thay đổi lộ tuyến của mình.
"Tiện nhân...nhớ kỹ tên ta...Độc Mễ Thường..." giọng hắn ken két vang lên cùng với khủng bố lực áp đè xuống.
"Rầm...bành..." mặt đất lập tức bị cự lực nén cho vỡ nát bấy, vị trí ngay chỗ Thiên bị quấy vỡ tung thành phấn mạt và một cái lòng chảo sâu hoắm.
Nhưng cũng ngay lúc này, Thiên động...chỉ thấy trong màn nước xiết kinh khủng đó, hắn chợt nở một nụ cười kỳ lạ.
Lúc này đây mọi người mới phát hiện ra một điều, Thiên vẫn không hề hấn gì hết, và hắn động
Chỉ thấy tay hắn nhẹ vạch một cái, khắp bầu trời liền như chấn động, màn nước khủng bố tựa như gặp quỷ bắt đầu tách ra, để lộ ra một mảnh không khí trong suốt kỳ dị nối từ tầng không tới thẳng mặt đất tạo thành một khối hình trụ bao vây chính hắn vào trong
Một loại lực từ kỳ dị khó hiểu chợt sinh ra khiến màn nước bên trên bị quyển động đến xoay quanh.
Mặt đất dưới chân tựa như sinh ra chấn động gì đó.
"Tạch...tạch..." một đạo khe hở trên mặt đất bị tách ra, khe hở này chậm rãi tách mặt đất bên dưới ra thành 2 khiến chân Thiên mỗi chân một bên.
Cái khe hở này vừa vặn kéo liền một mạch tới chỗ Độc Mễ Thường, tốc độ không nhanh nhưng lại dễ dàng bổ dọc luồng kinh khủng khí áp kia ra làm đôi.
Siêu cấp trọng áp liền vì thế mà bị dẫn tới khe hở đè lên đáy lòng đất, dần dần giải phóng cho bầu không gian bên trên, đồng dạng là trọng áp từ Khinh Nhu Bảo Thủy cũng bị cái khe hở này dẫn đi mất.
Sóng to gió lớn cứ như vậy liền biến mất không còn sót lại chút nào.
Nhưng mà giờ khắc này, kinh khủng lực áp của cả 2 loại bảo vật lại hoàn toàn nhập vào cái khe nhỏ này, gom một lực khủng bố khắp trời đất lại thành một tuyến, vạn lực tụ nhất điểm.
10 vạn tinh lực áp sinh ra, uy lực to lớn đó, chỉ có một người cảm nhận được.
Đối diện đó, Độc Mễ Thường tựa như bị cái gì ép ra, miệng không ngừng há há nghẹn ngào, cả người căng cứng sau đó run lên lẩy bẩy.
Cũng ngay lúc này
"Tạch....tạch...."cái khe hở trên đất lại chậm rãi khép lại chắp vá mặt đất lại như cũ hoàn hảo như cũ, đá vụn từ trên trời rơi xuống lộc cộc
Và...
Một giọt nước tròn xoe chậm rãi phiêu phù bay lên.
Bên trong cái bóng nước nhỏ này là bao lại một viên đá nhỏ bằng viên sỏi chỉ khoảng ngón cái
"Pặp...." Thiên đưa tay thu nó vào Thất Diệu Phù Giới rồi quay mặt nhìn mấy tên công tử cùng phe Độc Mễ Thường nói một câu khiến người giận sôi
"Còn con chó con mèo nào dám lên nữa không?...."
Ở bên dưới lập tức dậy lên một trận cáu cưởi tiếng chửi rủa hỗn độn và vô số cặp mắt khinh bỉ.
Ai cũng đều không tiếc lời mắng chửi, chỉ riêng có 1 người là không.
Thanh niên bệnh yếu Độc Mễ Thiên
Tại vì ngay lúc này,...
Ngay tại chỗ lôi đài một âm thanh vang dội sinh ra kèm theo một bức họa đồ mầu đỏ tuyệt đẹp của nước giang hà và gió núi non đã sinh ra.