Phía sau hắn một góc trời bỗng nổ tung sau đó hóa thành bụi bay, mặt đất để lại một vệt kiếm chọc trời đâm ra 1 lỗ sâu đen ngòm.
Hỗn độn diệt sát kiếm ý để lại đây, chấn rung một góc trời, vạn dặm mây xanh bị chấn nát vụn, ánh sáng bị bẻ gãy, không gian sinh loạn lưu.
Một vệt kiếm này phóng tận tầng không, lưu lại một loại kinh khủng kiếm lực tựa như diệt sạch thương khung, nhân loại bên dưới...hèn mạt như kiến cỏ
Thiên dùng một kiếm này, khẳng định bản thân, răn đe thiên hạ, đạp vỡ hết thảy âm mưu thủ đoạn
Âu Chánh Nam phải không, ngươi không phải được xưng thần toán thư sinh, tính toán không bỏ sót.
Ta cho ngươi tính toán, người trong thiên hạ bị ngươi xoay như tốt thí trên bàn cờ.
Vậy ta giết cho thiên hạ này kinh sợ.
Ngươi có trí, nhưng không người dám vì ngươi hiệu lực
Lúc này hư không một đạo tinh linh thân ảnh phóng tới
Thiên quay mặt nhìn lại, lĩnh vực thu hồi
"Thiên ca...huynh đã về" Thượng Quan Hồng vừa tới liền ồm chầm lấy hắn dụi vào ngực, nàng như một cô nương mới lớn không quan tâm cái gì nam nữ hữu biệt
"Vù...."
"Thiên ca...muội nhớ huynh chết mất" Thượng Quan Tuyết cũng tới
"Sưu..."
Sau đó Trình Tú Anh, Lam Y Nhược cũng tới
"Thịch..thịch..." Trương Đại Không cũng tới.
Một đám người vui vẻ gặp mặt
Lúc này bầu trời một đạo kiếm quang bạo thiểm.
Một bóng hình cô gái nhan sắc bình thường nhưng khí chất lại cao quý rơi xuống
"Thiên ca...Nhan nhi rốt cuộc được gặp huynh rồi, mấy ngày không gặp Nhan nhi rất nhớ huynh"
Nhan nhi có chút ganh tị nhìn Thượng Quan Hồng, Thượng Quan Tuyết đang nằm trong ngực Thiên, lời lẽ vì đó mà không chút kiêng kỵ tứ như cũng muốn giành 1 chỗ nơi đó.
"Uhm...1 tháng luyện tập không tồi, tiến bộ rất lớn" Thiên không tiếc lời khen ngợi nàng làm cho nàng vểnh lên khuôn mặt kiêu ngạo
"Vù...vù...vù..." lại thêm 4 đạo kiếm quang bay tới
Sương nhi dẫn đầu lao tới sau đó bất chấp tất cả nhào vào người Thiên ôm lấy hắn, mặt khóc thành mèo mướp, trút hết oán hận trong thời gian vừa qua
Vu Tiểu Sài, Tiểu Xá Bình, Thiết Vô Danh đứng trước mặt Thiên, mặt lộ vui mừng lẫn sùng bái, khí chất trên thân kiên nghị vững vàng, kiếm ý nhập thân, mọi động tác trên thân đều tuân theo vận luật đặc thù của kiếm đạo.
"Uhm....nửa chân phách cảnh, sơ ngộ đại thế. Không tệ.."
Thiên không nhịn được khen ngợi mấy tên này, bọn chúng bình thường kiên nhẫn cố gắng, Thiên cho chúng cái búa, chúng liền biết đập đá đãi vàng.
Đã thành tựu một thân kiếm đạo tông sư không nhỏ, sau này đã không còn lo phàm tục bần hàn thân phận, không phụ công tài bồi của hắn.
"Chủ nhân...ngài đã về"
Có được thành tựu này, cả 3 người họ đều biết ơn vô hạn đối với Thiên 2 từ "ân công" trước kia bây giờ đã đổi thành 2 chữ "chủ nhân"