Giới Thần

Chương 961: Thuần Âm Thần Thể - Âm Mưu



Mộng Khả Nhu mang theo một nụ cười như say đắm nhân tâm tiến đến.

Mái tóc không biết từ khi nào đã chuyển sang mầu xanh biếc như bầu trời, nhẹ xõa xuống tận eo thon làm tôn lên lên làn da trắng nõn mê người và đường cong như ma quỷ.

Chân dài tuyệt đẹp bước nhẹ từng bước tiến tới, mỗi bước chân đều tựa như gõ mạnh vào nhịp đập trong con tim người nghe.

Khuôn mặt xinh đẹp đến tuyệt mỹ, miệng nhỏ trái tim cong cong tựa như khiêu khích người khác, mắt đẹp câu hồn như mê muội

Váy ngắn nhẹ nhàng tương hợp với từng bước chân và những cái uốn éo đưa mông mà lộ ra những vùng khe hở tựa như tuyệt mỹ mà đến chết người không đền mạng.

Không có cái gì son phấn tục lệ, không có sa hoa trang sức lại càng không nhiều những động tác câu hồn khiêu khích

Nhan sắc như tuyệt mỹ vô khuyết này đẹp tựa như châu ngọc lấp lánh, hoàn mỹ đến tận cùng.

Mang theo một mùi thơm nhè nhẹ theo gió cuốn tới, mùi thơm này tựa như mùi thơm từ cơ thể mịn màng, tựa như dẫn dụ ong bướm, lại tựa như một mùi thơm khiến động vật giống đực đỏ mắt điên cuồng.

Nàng bước tới trước mặt Thiên, không có nhiều lắm động tác dư thừa chỉ nhẹ nhàng áp sát, động tác ngồi xuống tựa như bình thường nhưng lại khéo léo buông lộ ra khe hở mê người và một phần đôi bồng đảo tròn căng.

"Chủ nhân....nô tỳ...nguyện ý..." giọng nàng mềm mại mà thanh đạm vang lên kết hợp với thái độ e lệ rụt rè đầy nữ tính khiến người nghe như mềm nhũn cả xương cốt.

Thiên hơi nhếch miệng cười nhẹ, sâu trong sự thèm muốn trong mắt đó lại là một sự trêu cợt.

Không chút nào kiêng kỵ, tay phải Thiên vươn ra, trước sự mềm mỏng muốn tránh né của Mộng Khả Nhu hắn liền chụp vào ngực nàng rồi mạnh dạn xoa nắn.

Mộng Khả Nhu run lên, nàng thật quá bất ngờ trước loại chuyện này.

Ngũ Độc truyền thừa có một môn bí thuật gọi là Nhuyễn Xà Mị Cốt Biến có thể trong phạm vi nhỏ biến hóa như rắn nước mềm mại trơn trượt không những khiến mị lực phát tiết mà còn khiến nam nhân vô pháp khinh bạc.

Thần thông này khi tu luyện đến đỉnh có thể khiến thần thông nhập vào da thịt tự động vận hành người khác đều mơ tưởng chạm trúng được họ đặc biệt là nam nhân.

Thần thông này Mộng Khả Nhu vừa vặn đã luyện đến đại thành, mấy năm qua nàng qua lại hồng trần làm nhiệm vụ đều chưa sợ qua một ai cho dù là đại hoàng tử Hoàng Siêu lúc đó khi dùng toàn lực còn vô pháp chạm được vào tay nàng.

Nhưng bây giờ đây...

Cảm giác ngực bị bàn tay của Thiên xoa bóp mà kịch liệt biến dạng này, nàng thật không thể nào tin nổi vào mắt mình.

Trong cái lúc mà hắn vươn tay ra đó, rõ ràng là thần thông của nàng đã vận động nhưng tại sao vẫn vô lực kháng cự.

"Chủ...chủ nhân,....ngài đợi chút...đợi chút...ah..uhm" trong sự rung động lẫn bất ngờ nàng đã thật sự lâm vào hoàn cảnh lần đầu gặp trong đời, trong đầu phản ứng không kịp chỉ biết nói một câu tựa như cầu xin nhưng mà cũng ngay lúc đó cái miệng lại bị Thiên phong bế lại.

Một nụ hôn tựa như điên cuồng đã chiếm trọn lấy miệng nhỏ ngăn không cho bất kỳ lời nói nào thốt ra

Chỉ trong thoáng chốc bất ngờ này nàng dần trấn tĩnh lại, miệng liền vô thức đáp lại, đầu lưỡi cuốn lấy đầu lưỡi, tay phải vô thức thò tới một nơi nào đó khéo léo luồn vào trong rồi mềm mại như nước nắm lấy một căn đại bổng nóng hổi to lớn.

Hơi chút bất ngờ vì vật to lớn này còn hơn cả cổ tay này, tay nhỏ xoa nắn có chút run rẩy cầm không hết

"Xoạc..." áo ngoài bị bàn tay cuồng bạo của Thiên xé rách khiến bầu ngực tròn căng bật tung ra ngoài.

"Ah...uhm..." tay to nắm lấy liền không chút nương tình mà xoa bóp đùa nghịch, 2 đầu nhũ nhỏ nhỏ mầu hồng bị Thiên vân vê

Từ trên cơ thể hắn không biết từ khi nào đã tràn ra một mùi hương thơm nam tính khiến nàng ngây ngất khó nhịn.

Không hiểu sao tại thời điểm này tâm trí nàng lại dần trở nên mông lung mơ màng đến khó hiểu, mọi lý trí đều bị tước đoạt để nhường chỗ cho bản năng.

Từ cơ thể và bàn tay đang xoa nắn đó, một cảm giác dễ chịu truyền đến sau đó lấn át nàng, tại thời điểm này nàng cũng không biết là mình muốn gì chỉ biết là mình không muốn thoát ra nữa.

"Xoạc.....xoạc...."toàn bộ quần áo trên thân đã không còn, phòng tuyến cuối cùng không còn, năng lực kháng cự của nàng đã không còn và vách chắn tâm lý cũng không còn.

Bàn tay đó cứ như vậy liền dời tay từ ngực nàng xuống phía dưới sau đó....

"Ư...ah..."cảm giác kỳ lạ mà quen thuộc từ hạ thể truyền đến sau đó một cơn khoái cảm nhẹ nhàng mà mê hoặc sộc thẳng lên não.

Bàn tay đang nắm cự côn kia trong nhất thời cũng quên mất phải làm gì.

Nàng tựa như bị điện giật, tựa như mềm nhũn, tay chân giống như đã mất đi sức chống đỡ, kể cả những khoảng sâu nhất trong linh hồn cũng mất đi sức chống cự, đã hoàn toàn buông tay rơi vào tay giặc.

Từ bàn tay Thiên, những đạo phù văn thuần âm lấp láy từ những ngón tay sau đó dọc theo bờ mu mê người chạm vào Khe hẹp nhỏ bé căng mọng rung ring đến hạt đậu nhỏ hồng hồng rồi tiến vào trong.

Mỗi lần ngón tay hắn chuyển động là một đạo phù văn được kết thành sau đó kích động đến hạ thể tiến vào trong.

Âm nguyên lực trong cơ thể Mộng Khả Nhu cũng vì vậy mà không ngừng bị kích phát ra, hạ thể chẳng mấy chốc liền tràn ra ngọc dịch d*m thủy.

Hương thơm mang theo kịch độc mê tâm từ trong da thịt không những không thể ảnh hưởng đến Thiên mà ngược lại bây giờ còn trở lại mê hoặc về chủ nhân.

Dấu hiệu thất thủ cả về thể xác lẫn tâm hồn này chính là từ mê tâm độc và bây giờ, trong cơn mê man nàng đã hiểu được vì sao mình lại như thế này nhưng mà nàng không oán hận.

Từ khi tới đây nàng đã có sự chuẩn bị tâm lý rất kỹ, nàng có sự tự tin của mình nhưng lại không có một chút tự tin khi đối diện với Thiên.

Từ lúc nhìn hắn chiến đấu đến bây giờ nàng vẫn không thể đạt được mục đích của mình.

Dò xét.

Dò xét sự nông sâu của một Dương Tiêu thần bí khó lường đó.

Bất quá nàng không làm được, càng muốn thấu hiểu hắn thì nàng lại càng không tìm ra cực hạn của hắn.

Nhìn hắn giết một siêu cấp Thi Vương tựa như gẩy tay sau đó lại nhẹ nhàng như bẫng luyện một món thiên phẩm bảo khí.

Rốt cuộc cực hạn của hắn ở đâu, cũng từ đó nàng lại càng vô pháp tìm ra.

Hắn tựa như một thần linh không thể vật ngã, không thể chiến thắng, mọi âm mưu ti bỉ hay chiêu trò lặt vặt đối với hắn đều tựa như không đáng kể.

Nàng thất thủ, là chuyện đã có sẵn sự chuẩn bị.

Vốn dĩ nàng vô cùng sợ hãi khi dùng bện pháp này đối với hắn nhưng mà điều sợ hãi đó đến bây giờ....đã thật sự trở thành sự thật.

Buông mình cho trầm luân dần nhấn chìm đi tất cả, nàng rốt cuộc tìm được một chút cảm giác buông lỏng lần đầu tiên trong đời.

Dưới bàn tay thần sầu của Thiên, những bộ phận mẫn cảm của nàng đều bị kích thích, âm nguyên lực tựa như hãn hải phá núi không ngừng đột phá lần lượt từng đợt rào cản bình phong phá vỡ vô số chướng ngại phong ấn để tìm đến âm nguyên chi hải.

Tại thời điểm âm nguyên lực kịch liệt dâng lên này không ngờ từ trong kinh mạch của nàng lại bộc phát ra một loại âm lực thuần túy vô cùng dồi dào.

Âm nguyên lực vừa được kích phát liền nhận lấy sự kích phát này mà dồi dào đến khổng lồ, tinh khiết đến không tưởng.

Âm nguyên lực cỡ này, đây rõ ràng là dấu hiệu của Thuần Âm Thần Thể.

Hỏi vì sao Mộng Khả Nhu nàng tu luyện những thần thông âm hệ lại nhanh đến như vậy.

Hỏi vì sao độc chất trên thân nàng lại tự nhiên thiên thành đến như vậy.

Đây rõ ràng là ẩn dấu của Thuần Âm Thần Thể mà.

Cũng không phải, đây không phải là ẩn dấu mà là...rõ ràng là bị phong ấn...là bị ai đó rất tỉ mỉ kỹ lưỡng đã đưa âm nguyên lực của nàng giam giữ chia nhỏ, âm nguyên chi hải còn bị rất nhiều lớp phong ấn bít kín lại.

Người làm việc này nhất định phải có đầy đủ trí tuệ, sự kiên nhẫn, sự tàn nhẫn và cả tín nhiệm đối với Mộng Khả Nhu.

Dưới những lớp phong ấn này, thể chất của nàng đã gần như bị phong bế hoàn toàn đến cả tu vi cũng gần như vô pháp tiến cảnh, bất quá dưới những hành động tựa như cố ý tựa như vô tình của Thiên không ngờ nàng lại đang kích phát ra thể chất của mình.

Từ hạ thể, 2 nhũ tâm và đầu lưỡi, sự kích thích không thể hiểu này lại không ngừng kích phát ra âm nguyên cự đại trong cơ thể nàng sau đó lấy thế tựa như hồng hà phá đê mà trùng kích từng lớp phong ấn.

Nó xỏ xuyên qua kinh mạch đánh vỡ gẫy vụn hết mọi ngăn trở trên đường đi mà điên cuồng đổ về bụng dưới.

Những đạo phong ấn tựa như mạng nhện Trong khắp kinh mạch nhằm chia nhỏ ngăn cách âm nguyên lực hội tụ, bây giờ bị trùng kích liền như giấy mỏng vỡ tan.

"Uỳnh....uỳnh..."kình lực khủng khiếp tràn ra lập tức liền khiến một mảnh không gian bị ép đến nổ vỡ.

Lực lượng tràn ngập khắp cơ thể đẩy hết mọi tác dụng mặt trái ra khỏi người, một tia thanh minh hiện ra lý trí cũng dần trở lại.

Cũng ngay lúc này, Thiên dừng tay. Hắn nhẹ tách khỏi môi nàng, bàn tay cũng rời khỏi hạ thể và bầu ngực của nàng hoàn toàn dừng lại sự điên cuồng như trước kia.

Ngồi đó hắn lại một lần nữa xếp bằng tĩnh lặng ngồi đó tựa như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Mộng Khả Nhu tựa như hiểu ra vô số chuyện, trong cùng một khoảnh khắc ngắn ngủi này nàng đã hiểu ra vô số chuyện thật khiến nàng không cách nào tin nổi.

Trợn lớn mắt đẹp, nàng vừa khiếp sợ vừa sợ hãi nhìn tới Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.