Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 1128: Không bằng em



Anh hung ác bước tới, nói với Quan Minh Vũ và Nghiêm Mặc Hàn: “Hai người ra ngoài!”

Quan Minh Vũ túm Nghiêm Mặc Hàn nhanh chóng rời khỏi Chiến Hàn Quân bễ nghễ từ trên cao nhìn xuống Nghiêm Linh Trang, thẩm vấn: “Tối qua em đi bệnh viện à?”

Nghiêm Linh Trang đã hưởng qua cái giá phải trả khi nói dối, không dám lừa anh nữa, ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng”“

Lửa giận trong mắt Chiến Hàn Quân giảm xuống, thay bằng vẻ thân thiết.

“Bác sĩ nói thế nào?”

“Bác sĩ nói không sao, uống thuốc đúng giờ là được.” Nghiêm Linh Trang cố gắng ra vẻ nhẹ nhàng.

Chiến Hàn Quân lại cường thế ra lệnh: “Lập tức ngừng uống thuốc, không được uống loại thuốc tác dụng mạnh như thế!”

Đáy mắt Nghiêm Linh Trang sũng nước: “Nhưng không uống thuốc mắt em không thấy rõ. Thời gian này Á Châu lại cần em…”

Chiến Hàn Quân tức giận hét: ‘Á Châu so với sức khỏe của em thì chẳng đáng gì cả!”

Ý thức được mình có thể dọa cô sợ, lại vội dịu giọng: “Linh Trang, chỉ cần em tốt là đều tốt.”

Nghiêm Linh Trang cười gật đầu: “Vâng.”

Chiến Hàn Quân kéo cô vào lòng, chất vấn phẫn nộ hóa thành nỉ non dịu dàng: “Vì sao tối qua không chịu nói thật với anh?”

Nghiêm Linh Trang vuốt căm anh: “Nhân viên cao tầng ở Á Châu bị bệnh đều là tuyệt mật. Tối qua em còn hiểu lầm anh là gián điệp của bà cả nữa, cho nên không dám nói thật với anh”

Chiến Hàn Quân cau mày, ghen tị: “Á Châu quan trọng hơn anh à?”

“Đều quan trọng như nhau”

Nghiêm Linh Trang nói: “Anh Tước, đời này em chưa từng làm được gì cho anh. Á Châu là anh chính tay giao cho em, đối với em mà nói, Á Châu không tượng trưng cho tiền tài, mà là vinh quang của anh. Em trấn giữ Á Châu, tựa như trán giữ vinh quang của anh thời trẻ đoạt được. Em hi vọng khi anh về vẫn là thiếu niên sáng ngời như trước.”

Chiến Hàn Quân giật mình: “Ngốc ạ, tiền tài hay vinh quang với anh mà nói đều không sánh được với em.”

Nghiêm Linh Trang lã chã nước mắt.

Chiến Hàn Quân nói: “Sau này anh làm ánh mắt cho em.”

“Vâng”

Chiến Hàn Quân trân trọng nâng mặt cô lên, tặng cho cô một nụ hôn triền miên lưu luyến Hợp viện nhà họ Bạch.

Nghiêm Hiểu Như hưng phấn chạy vào.

phòng Bạch Thư Ốc báo cáo chiến tích của mình.

“Bố, tin tức tốt, lần này mẹ thành công thuyết phục Chiến Hàn Quân trộm con dấu của Nghiêm Linh Trang, thật đúng là kế hoạch vẹn toàn đôi bên. Nghiêm Linh Trang không chỉ bị thương nặng, còn tái phát bệnh cũ. Hơn nữa Bạch Thị cũng ký tên thoát khỏi hợp đồng với Á Châu.

Bạch Thư Ốc càng ngày càng hài lòng với cô con gái này: “Hiểu Như làm tốt lắm”

Đáy mắt Nghiêm Hiểu Như tràn đầy lạnh lẽo: “Cấm kị của Nghiêm Linh Trang chính là Chiến Hàn Quân, chỉ cần chúng ta tiếp tục ly gián quan hệ của bọn họ là hoàn toàn có thể biến Nghiêm Linh Trang trở thành kẻ tàn phế tê liệt toàn thân như ông cụ họ Nghiêm kia… “

Bạch Thư Ốc đắc. ý: “Nói với hacker của chúng ta, chuyển tài chính Á Châu về tài khoản của Bạch Thị đi. Phải làm cho thần không biết quỷ không hay. Như vậy Á Châu cũng chỉ còn lại một cái xác rỗng mà thôi.

Nghiêm Linh Trang đã đến hồi kết!”

Người làm nói: “Vâng.”

Bạch Thư Ốc cười sang sảng: “Ha ha, trước khác nay khác, cuối cùng Bạch Thị chắc chắn sẽ thay thể Hoàng Á, trở thành công ty huy hoàng nhất đế đô.”

“Chúc mừng bố.”

“Cũng chúc mừng con, con sắp trở thành nữ giám đốc quyền thế ngập trời của Đế Đô.”

Nghiêm Hiểu Như lộ ra vẻ mừng như điên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.