Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 1137: Giống bố



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Giống bố!” Thanh An nói.

Chiến Hàn Quân nói: “Mẹ con mười tuổi đã biết yêu, con mười hai tuổi liền thích chú Diệp Phong. Rõ ràng là con đã kế thừa mẹ con”

Thanh An nói: “Bố, nếu bố không dụ dỗ mẹ thì mẹ mới không yêu sớm đâu”

Chiến Hàn Quân: “..”

Đây là đạo lý lệch lạc gì thế?

giup-ba-cua-lai-me-nhe-1137-0

Trên lầu, Quan Minh Vũ lấy hình ảnh được kẹp trong văn kiện ra. Đặt hết tất cả ở trước mặt Nghiêm Linh Trang, có hơi khiếp.

Tổng giám đốc, cô xem, nếu đem mấy tấm hình này giao cho Chiến Bá Kiên thì e là sẽ gây nên gió tanh mưa máu mất. Tôi chỉ sợ tổng giám đốc Quân sẽ không cho chúng ta làm vậy”

Nghiêm Linh Trang cầm ảnh lên, xem qua từng tấm một, khi cô nhìn thấy tấm hình bà cả và Bạch Thư Ốc ôm hôn thân mật thì đôi mắt đen của Nghiêm Linh Trang liền trầm xuống.

‘Vứt tấm hình lên bàn, cô âm trầm nói: “Bà cả này nhìn thì ôn nhu hiền thục, không tranh không giành, nhiều năm như vậy cũng không sinh cho Chiến Bá Kiên thêm đứa con nào, nhà họ Chiến cũng không hề có ý làm khó bà ta. Nhưng bà ta không những không có lòng biết ơn với mà còn làm ra loại chuyện sỉ nhục gia phòng nhà họ Chiến thế này. Thật đúng là đáng hận.”

Quan Minh Vũ nói: “Tổng giám đốc, bà cả và Bạch Thư Ốc vốn là thanh mai trúc mã, là người yêu của nhau. Chỉ là sau đó nhà bà cả phá sản, nhà họ Bạch liền cưỡng chế từ hôn, lúc đó Bạch Thư Ốc cũng chỉ là một tên còn non dại, không làm trái lại quyết định của gia tộc được nên chỉ có thể từ bỏ bà cả. Vì vậy.

Chiến Bá Kiên mới có cơ hội cưới được bà cả Nghiêm Linh Trang có điều hiểu ra mà nói: “Xem ra nhiều năm như vậy bà cả và Bạch Thư Ốc vẫn còn dây dưa với nhau. Tuy bọn họ là một đôi yêu nhau bị cưỡng ép chia cách, khiến người ta tiếc nuối thở dài, nhưng nếu bọn họ đã không nỡ buông bỏ phú quý lựa chọn ở cùng nhau, sau khi lập gia đình xong thì lại làm tổn thương đến bạn đời hiện tại của mình, cũng không đáng để đồng tình”

Nghiêm Linh Trang đứng dậy, trong mặt xẹt qua vẻ kiên định: “Về công về tư, tôi đều phải vạch trần âm mưu của bà cả”

Quan Minh Vũ lau mồ hôi lạnh trên trán: “Tổng giám đốc, cô có cần hỏi ý của tổng giám đốc Quân không?”

Nghiêm Linh Trang thổn thức thở dài: “Anh ấy mất trí nhớ rồi, tất cả quyết định đều phán đoán theo lẽ thường. Nhưng những ân oán tình thù tràn đầy máu chó của hào môn thế gia chúng ta sao có thể dùng lẽ thường là có thể phán đoán thật giả được chứ. Thôi đi, cần gì phải để anh ấy chống đối với tôi?”

Nghiêm Linh Trang thu dọn mấy tấm ảnh ói: “Theo tôi đến nhà họ Chiến một “Vâng”

Chiến Hàn Quân lái ferrari đưa Thanh An đến tiệm đồ trẻ em lớn nhất thủ đô.

Thanh An nhìn thấy ba chữ ‘đồ trẻ em thì nhăn mặt, thút thít nói: “Bố, con đã lớn tại sao còn đưa con đế đồ trẻ em?”

Chiến Hàn Quân kéo tay Thanh An đi vào trong: “Bởi vì trong lòng bố, con vĩnh viễn đều là một đứa trẻ.”

Thanh An kêu gào lên: “Thôi mà, bạn học cùng lớp con cứ luôn cười nhạo con ăn mặc như một đứa trẻ ba tuổi rồi. Bố, bố có thể suy nghĩ cho cảm nhận của con không?”

Chiến Hàn Quân nói: “Quần áo trong cửa hàng đồ trẻ em có bao gồm từ lúc mới sinh tới dưới mười tám tuổi. Con vừa lúc thích hợp”

giup-ba-cua-lai-me-nhe-1137-1

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.