Đột nhiên chàng trai trẻ nắm lấy tay Linh Trang, dịu dàng nói: “Dì yên tâm, thù của dì, cháu sẽ báo cho dì.”
Tay của cậu ta không lớn cũng không nhỏ, nhưng mà ngón tay lại thon dài, vô cùng có lực.
Trong phút chốc, Linh Trang cũng muốn có một bàn tay như vậy.
Trong nháy mắt, Linh Trang không kìm được lòng mà thấy cậu ta giống với bé Tùng.
Suy nghĩ của chàng trai trẻ chợt động, cậu ta nhớ ra người đàn ông của Linh Trang – thượng tướng Mạt Thế.
Mạt Thết Hai chứ này giống như là bóng ma vậy, vướng víu lấy người chàng trai trẻ, như hình với bóng.
Trong đầu, liền nhớ đến ba năm trước, hình ảnh bố bị ép mà đưa cậu ta đi, cậu ta còn không kịp nói lời tạm biệt với mẹ, cứ như thế mà cô độc cất bước nơi đất khách quê người.
Còn có bố của cậu ta, chết vô cùng thê thảm, người đàn ông phong lưu tuấn tú như vậy, lại bị một mồi lửa đốt cháy rụi. Bỏ lại người mami yêu thương cậu ta, cậu ta căn bản không thể tưởng tượng được mami mất đi bố và con trai, rốt cuộc còn có thể tiếp tục sống hay không.
Nghĩ đến những chuyện này, trong lòng người chàng trai trẻ liền nổi lê sự thù hận.
Nắm chặt quả đấm, đáy mắt toàn tơ máu, ngay cả giọng nói cũng mang theo sự lạnh lùng.
“Người đàn ông của dì phải chết.”
Linh Trang tức giận đến mức cơ thể run lên – nhưng mà cô mà tức giận, thì sức khỏe của cô sẽ gay go.
Chàng trai trẻ hừ lạnh một tiếng rồ Nhưng mà lúc đi đến trước cửa, cậu ta bỗng quay đầu lại, đôi mắt hoa đào đẹp đẽ đó hiện lên ý cười độc ác: “Đợi cháu trói chặt hắn ta rồi lôi đến trước mặt dì, bắt hắn ta chuộc tội với dì.”
Linh Trang thở gấp, cô bị đứa nhỏ này chọc tức đến mất lý trí rồi.
Nếu như cô còn có chút sức lực, chắc chẵn cô sẽ dạy dỗ tên nhóc này tử tế.
Khuôn mặt đẹp đề mà hung giữ đó liền thay đổi, khôi phục lại bộ dạng ngang ngược, đôi mắt hoa đào khẽ giơ lên, cong thành một ý cười lạnh.
Sau đó đi xuống tầng.
Đường phố Quận Đào Hoa, không sầm uất như ngã tư ở Thủ đô. Toàn thành phố Thủ đô đầy bê tông cốt thép, nhìn rất lạnh lẽo, nhưng khắp nơi đều là người, tràn ngập sức sống.
Toàn bộ Quận Đào Hoa, đều là vũng lầy, đặc biệt là sau khi bị băng tuyết bao phủ, màu vàng của bùn lầy thấm lên mặt đường, nhuộm vàng cả một đoạn đường trắng tinh.
€ó lẽ là vì lạnh, mà quần Đào Hoa nhỏ bé này, trở nên hiu quạnh, không khí yên ảng.
Chàng trai trẻ vô định mà bước trên đường phố, lại bị một tiệm bánh ngọt hấp dẫn, bên trong tủ kính, có bánh ngọt vị socola, trên bánh ngọt, còn có cảm ba con thần thú.
Chàng trai trẻ dừng bước lại, nhìn thần thú trên bánh ngọt mà ngẩn người ra. . Truyện Khác
Sinh nhật lúc nhỏ của cậu ta, lúc nào mami cũng làm đủ loại bánh ngọt cho bọn họ. Nhưng mà trên bánh ngọt, luôn cảm ba con thần thú.
Lúc đó cậu ta không rõ là vì sao mẹ chỉ có hai đứa con là cậu ta và em gái, mà lại làm ba con thần thú Sau này cậu ta mới biết được, thân thú mà cậu ta không biết tên chính là anh trai của cậu ta – Chiến Quốc Việt.
Đáy mắt chàng trai trẻ hiện ra vẻ cười dịu dàng, cậu ta đi về hướng nhà bán bánh ngọt.
Lúc đẩy cánh cửa thủy tinh ra, một hơi ấm xộc vào mũi. Nhân viên cửa hàng nhìn thấy có khách đến, lập tức tiến lên chào hỏi: “Anh trai, muốn đặt bánh ngọt sao?”
Ánh mắt chàng trai trẻ nhìn vào bánh ngọt có mấy con thần thú kia, gật đầu, nói: “Tôi có thể tự làm không?”
Nhân viên cửa hàng ngây người…
Gần đây làm ăn vắng khách, khó lắm mới có khách đến, nhân viên cảm thấy không thể bỏ lỡ đơn hàng này.
Ngay lúc anh ta đang chần chừ, đột nhiên chàng trai trẻ lấy túi tiền từ trong lòng ra, đưa thẻ đen cho anh ta: “Tôi có thể thêm tiền”