Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 1510: Anh nói chúng ta sẽ không chia cắt mà



Nghiêm Mạc Hàn ao ô kêu lên một tiếng, vô cùng bất mãn đối với sự sắp xếp của Chiến Hàn Quân, theo như anh ta thấy, vốn dĩ gia chủ nên phái người đích thân hộ tống nhóm đàn bà yếu đuối này đi vào thông đạo an toàn. Chiến trường thật sự là ở bên ngoài, anh ta là nam nhi, nam nhỉ thì phải ở trên chiến trường tùy ý giết địch.

Nghiêm Linh Trang vô cùng bất mãn đối với sự sắp xếp của Chiến Hàn Quân, cô kéo tay Chiến Hàn Quân nũng nịu nói: “Anh Quân, anh nói qua chúng ta không thể chia cắt ra mà.

Biết anh cứng rằn cứng miệng có tài ăn nói, Linh Trang lại cố ý nhấn mạnh: “Bất cứ lúc nào.”

Chiến Hàn Quân năm lấy đôi tay mềm mại của Linh Trang, đặt tay cô lên vị trí tim của anh. Nở nụ cười ấm áp mê cười: “Chúng ta đương nhiên sẽ không tách ta, chỉ là tạm thời thôi, Linh Trang.”

Linh Trang làm ra bộ dạng biểu cảm như muốn khóc: “Em không biết đâu, tạm thời cũng không được, lần này em nhất định phải đi cùng anh.”

Trái tìm của Chiến Hàn Quân như trở nên một màn hồ đồ khi nhìn thấy bộ dạng nũng nịu nức nở này của cô. Anh kéo cô vào trong lòng, an ủi nói: “Linh Trang, bên ngoài quá nguy hiểm, em ở trước mặt anh, anh thật sự không có cách nào tập trung làm việc được.”

Nước mắt Linh Trang ướt đẫm long mi.

Chỉ là cô cũng không phải là người vô cơ gây rối, câu nào của Chiến Hàn Quân cũng bộc bạch tình cảm sâu nặng, cô cũng cạn lời không biết trả lời sao.

Sức khỏe cô không tốt, ở bên cạnh Chiến Hàn Quân, có lẽ thật sự sẽ liên lụy anh.

Cô tủi thân thì thào nói: “Dạ được rồi.”

Chiến Hàn Quân kinh ngạc nhìn Linh Trang, đôi mắt của cô ngấn lệ. Trái tim anh bỗng chốc trở nên rất khó chịu Anh hy vọng Linh Trang hiểu, cô mãi mãi không phải là thứ liên lụy anh Chu Mã bỗng như gió như lửa xông vào bên trong, hét lên nói: “Các người sao còn chưa đi? Nhanh đi, không thể ở lại lâu được, thông đạo an toàn sắp đóng rồi.

Linh Trang không nghĩ đến giây phút chia ly lại đến nhanh như thế, cô không nỡ buông tay Chiến Hàn Quân, cô bày ra một bộ dạng bám vếu anh. truyện kiếm hiệp hay

Chu Mã thấy cảnh này, trực tiếp đánh thẳng vào những suy nghĩ tinh tế cuối cùng trong trái tim của hai người: “Chị Trang, chị nhanh đi đi, sức khỏe chị không tốt, ở lại đây sẽ liên lụy đến anh Quân.”

Tay của Linh Trang liền không có chút sức lực mà rủ xuống.

“Anh Quân, em đi thu dọn đồ đạc. “Linh Trang ngấn lệ nói xong một câu, bèn đi vào phòng ngủ.

Đôi mắt chim ưng của Chiến Hàn Quân từ từ bung lên ánh sáng khủng khiếp của cái chết nhìn qua chỗ của Chu Mã.

Toàn thân Chu Mã run rẩy vì bị ánh mắt sắc bén khủng khiếp này nhìn đến, cô ta ngại ngùng quay đầu đi.

Chiến Hàn Quân đi đến phòng ngủ, dịu dàng ôm lấy Linh Trang đang bận dọn đồ vào lòng mình, an ủi nói: “Linh Trang, hay là em cứ ở lại đây đi”

Linh Trang cười nói: “Chu Mã nói chuyện tùy khó nghe, nhưng lại rất có lý. Anh Quân, anh đừng lo cho em, em sẽ bảo vệ tốt bản thân mình.”

Chiến Hàn Quân ôm chặt cô hơn nói: “Thật ra, không phải em không thể rời xa anh, mà là anh không thể rời xa em. Linh Trang, hay là em ở lại cùng anh chút nữa, trễ xíu nữa hay đi vào thông đạo an toàn.”

Linh Trang gật đầu: “Dạ”

Chiến Hàn Quân sợ cô đi vào thông đạo sẽ suy nghĩ lung tung, không tốt cho sức khỏe của cô. Bèn cho cô một nhiệm vụ: “Nghe nói lần này mợ lớn sẽ đi cùng mọi người vào trong thông đạo an toàn, Linh Trang, nếu như em nhìn mợ lớn, thì hãy nói chuyện với mợ lớn vài câu. Cái tên khốn Dư Nhân đó tùy là không thích nghe lời của bố anh ta, nhưng lại rất nghe lời mợ lớn của anh tạ”

Tâm tư đang buồn bã của Linh Trang lập tức hiểu ra dụng ý của Chiến Hàn Quân: “Ý anh là muốn em thay chị cả nói mấy câu tốt đẹp? Khuyên mợ lớn chấp nhận chị cả là dâu, bất luận là Dư Nhân sau này có yêu thương chị cả không, ít nhất những ngày tháng của chị cả cũng sẽ không quá đau khổ, có đúng không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.