Chị bảy Hoa Ảnh không biết từ chỗ nào bỗng nhiên chạy tới, nhìn thấy cảnh tượng này, tức giận đến mức rút khẩu súng lục ra chĩa vào Thanh Tùng, thở hổn hển nói: “Cáo Nhỏ, là em giết chị ấ?
Hoa Ảnh với Hoa Dung là chị em tốt của nhau trong Điện Quân Tình, có lẽ ở đây là nơi không có tình người, luôn tràn ngập nghỉ ky, phòng bị lẫn nhau, chỉ có mỗi bọn họ là không giấu diếm gì nhau, có thể thoải mái chia sẻ cho nhau nghe những điều bí mật của riêng mình.
Hoa Ảnh nhìn gương mặt đang cười của Hoa Dung, nhìn thanh kiếm cảm ở trước ngực chị cả, liền biết Thanh Tùng không nói dối cô. Cô run rẩy quỳ gối trước mặt chị cả, nước mắt liên tiếp chảy xuống, cực kì đau khổ, nói: “Chị cả vẫn luôn nói, chị ấy nguyện ý chết vì em. Không ngờ rằng cuối cùng, chị cả thật sự chết vì em. Như vậy cũng tốt, ít nhất thì đối với chị ấy như thế cũng coi như chết có ý nghĩa”
Thanh Tùng kinh ngạc nhìn Hoa Ảnh, đáy mắt tràn đầy hoang mang.
Nếu như cẩn thận suy xét vì sao chị cả lại nói những lời như thế thì sẽ cảm thấy được chị cả đã muốn đi rồi, cậu biết được chuyện đau xót nhường này cũng chỉ uổng công thôi. Bên ngoài là tiếng kêu thảm thiết của các chị em Điện Quân Tình, đáy mắt Thanh Tùng tràn đầy vẻ ngoan lệ, cậu ôm lấy chị cả đi ra bên ngoài cửa điện. Khi cậu xuất hiện ở cửa thì Monster đã giết đến đỏ cả mắt, nhìn thấy Hoa Dung đã không còn hơi thở nữa thì chợt dừng lại. Đám chị em bị đánh năm.
trên mặt đất, máu thịt mơ hồ, dường như vô cùng thê thảm. Nhưng mà sau khi nhìn thấy chị cả đã chết thì các cô đều cố chịu đựng đau đớn mà đứng lên, khó tin nhìn chị cả.
“Cáo Nhỏ, mày giết Hoa Dung?” Monster phẫn nộ chất vất Thanh Tùng lạnh lẽo nhìn gã, mặt không chút thay đổi, nói: “Chị cả là tự sát. Bởi vì chị ấy không định ngăn cản tôi phá hủy phòng Chỉ huy, cũng không muốn trái lệnh của ông. Chỉ có thể chết mới giải thoát được. Bố nuôi, là chính ông đã bức chết chị ấy”
Monster kinh ngạc nhìn Hoa Dung, nhìn thấy tay phải của cô còn đang nắm lấy thanh kiếm, bỗng nhiên khuôn mặt vốn đẹp đế của Monster bỗng chốc lại vì yêu sinh hận mà biểu tình trở nên dữ tợn “Hay, hay lắm, Hoa Dung, rốt cuộc thì cuối cùng cô cũng chọn nó, từ bỏ tôi” Monster bị chuyện tàn khốc nảy đả kích, thật giống như con sư tử không được khống chế, bỗng nhiên nổi lên sát tâm “Bọn mày đều phản bội tao. Đầu đáng chết”
Gã bỗng nhiên móc khẩu súng lục ra, bắn một phát về phía Thanh Tùng. Chị bảy tay lanh mắt lạ, thân thể khẽ nhoáng cái liền phóng lên chặn một viên cho Thanh Tùng “Chị bảy!”
Đám chị em tê tâm liệt phế hô to.
Sự phẫn nộ của Thanh Tùng trong nháy mắt bùng lên, cậu chậm rãi đặt chị cả lên mặt đất, sau đó trừng mắt đỏ au nhìn gã.
“Cáo Nhỏ, cẩn thận” Đám chị em hô lên.
Monster đã mất súng, điên cưồng cười rộ lên: “Tốt lắm, tao sẽ lột sống mài Monster dù sao cũng đã là người học võ lâu năm, chính là một tay già đời có căn cơ thâm sâu Hơn nữa, Monster cũng là người có thiên phú dị bẩm để học võ. Thanh Tùng ở trước mặt gã thật sự chỉ là một kẻ yếu đuổi, không chịu nổi một đòn Monster đã đánh Thanh Tùng văng đi thật xa ngay từ cú tát đầu tiên.
Cũng may Thanh Tùng lại giảo hoạt, lại có tình thần học hỏi, tùy cơ ứng biến.
Thanh Tùng chống người đứng lên, không thèm cứng đối cứng với Monster, cậu xoay người tiến vào phòng Chỉ huy.
Monster nhanh chóng chạy theo vào.
Đám chị em cũng đứng dậy lảo đảo chạy theo sau.
Khắp phòng Chỉ huy đều là máy tính ở khắp mọi nơi. Ở trên màn hình của máy tính chủ đã được khởi động, chỉ cần Thanh Tùng ấn nút xóa bỏ mệnh lệnh hoặc là đơn giản đập vỡ máy tính thì thiết bị thông tin liên lạc của Điện Quân Tình sẽ bị ngăn cách.
Nhưng mà sao Monster có thể để cho cậu thoải mái hoàn thành mục đích cơ chứ?