Chiến Hàn Quân cảm giác được Linh Trang đang buồn bực, vội mở đèn lên, nâng mặt Linh Trang tới gần mình, có chút mất hồn mất vía mà đứng lên.
“Linh Trang, có phải em ăn giấm với Chu Mã hay không?” Anh hỏi.
May mà có ông nội nhắc nhở anh trước, làm anh có thể đoán được ngọn nguồn tính tình nóng nảy này của Linh Trang.
Chu Mã có ý tứ với anh, anh ở lâu tại vườn Hương Đỉnh sẽ khiến cho Linh Trang nghĩ vớ vẩn “Chẳng lẽ em không nên ghen sao?” Linh Trang thở phì phò nói.
Chiến Hàn Quân ủy khuất hết sức: “Linh Trang, em có cần phải ghen với cô ta sao?
Anh đối với cô ta như thế nào, trong lòng em không biết sao?”
Linh Trang đẩy ra anh, bực tức nói: “Trước kia anh đối với cô ta như thế nào, em biết.
Nhưng mà bây giờ anh đối với cô ta như thế nào, em sẽ không biết”
“Linh Trang, em đừng tranh cãi vô lý nữa.
Có được không? Đêm khuya rồi, mau ngủ đi”
Chiến Hàn Quân mệt mỏi nói.
Linh Trang buồn bã nhìn Chiến Hàn Quân, cô ấy phát hiện anh có hành động thân thiết với Chu Mã, vậy mà ngược lại anh nói cô tranh cãi vô lý.
Hốc mắt cô trong nháy mắt đỏ lên, nước mắt cũng không nghe lời mà chảy ra.
“Anh ngủ đi”
Cô ấy từ trêи giường nhảy xuống. Đi tới tủ quần áo, tay chân lanh lẹ bắt đầu thu thập.
quần áo.
“Em muốn làm gì ?” Chiến Hàn Quân kinh ngạc hỏi.
Chuyện ngày hôm nay, anh xem đây chỉ là vấn đề nhỏ như cây kim, nhưng mà Linh Trang lại đem nó huyên náo lớn đến như vậy. Việc này làm cho anh cảm thấy có chút suy sụp.
Anh không đi không được bước xuống giường, đem quần áo Linh Trang lấy ra từng món một trả về chỗ cũ. Sau đó giam Linh Trang trong ngực mình, dịu dàng lau nước mắt cho cô.
“Ngoan, đừng tức giận. Sau này, anh Quân không đi vườn Hương Đỉnh là được. Chịu không?” Anh dịu giọng nói.
Linh Trang xem những lời này của anh là có ý xin lỗi với cô.
Cô nấc nghẹn nói: “Anh chính là ỷ vào em thích anh, mới dám bắt nạt em như vậy”
Chiến Hàn Quân dở khóc dở cười, hôm nay lời nói của Linh Trang thật là làm cho anh không cách nào hiểu nổi. Nhưng mà, anh có thói quen cưng chìu cô, thuận theo cô, cho nên cũng không muốn đi tranh luận cái gì phải trái đúng sai với cô.
Anh thấp giọng nói: “Đừng động một chút là bỏ nhà ra đi. Em phải cân nhắc tuổi tác của anh nữa, em chạy nữa, anh sợ anh đuổi không nổi: Trong lòng Linh Trang mặc dù vẫn còn chút buồn phiền, nhưng mà cô không muốn ồn ào nữa. Dù sao cô cũng rất quý trọng thời gian bên nhau của cô với Chiến Hàn Quân thật vất vả mới có được này.
Một đêm này, hai người đều ngủ không yên Hôm sau Trời mới vừa tờ mờ sáng, liền thấy một vị người làm của tòa thành Ái Nguyệt lén lút đi vào vườn Hương Đỉnh.
Đi thẳng tới phòng ngủ của Dư Thiên An, Chu Mã với cô Tú Hòa cũng ở đây. Thấy người làm vào, Dư Thiên An hiện lên hòa ái gương mặt phòng ngủ, hỏi: “Tối hôm qua, với Nghiêm Linh Trang như thế nào Người làm nói: “Tối hôm qua, cô Nghiêm thấy cậu Quân với cô Chu Mã thân thiết như vậy, rất tức giận. Buổi tối liền nhốt cậu Quân ở ngoài cửa, còn kinh động đến ông cụ. Tối hôm qua hai người tranh cãi rất lớn, cô Nghiêm thiếu chút nữa bỏ nhà ra đi”
Dư Thiên An và Chu Mã nghe thế vô cùng vui mừng.
Trong giọng nói Tú Hòa mang một tia hung ác nói: “Vợ chồng ân ái như thế, lại cũng giống như những cặp vợ chồng tầm thường gây gổ mà thôi. Ha ha, Chu Mã, gần đây cháu nếu không có chuyện gì thì đi lanh quanh ở trước mặt Hàn Quân nhiều chút, đảm bảo vết rách giữa vợ chồng bọn họ sẽ càng lúc càng lớn”
Chu Mã ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ”
Dư Thiên An nhìn Tú Hòa, khen không dứt miệng nói: “Tú Hòa, vẫn là cô lợi hại. Việc này cô xử lý dĩ hòa vi quý nhứ thế, còn hay hơn là mưu kế, thật là thắng được ngàn vạn lời vu khống Nghiêm Linh Trang của tôi”
Tú Hòa ngạo mạn nói: “Chị, những thứ khác em không lợi hại, nhưng mà đối phó với đàn ông, em đây một thân kiến thức. Bằng không, Dư Sinh làm sao có thể độc sủng em nhiều năm như vậy”
“Cô Tú Hòa, tiếp theo lại nên làm như thế nào?” Chu Mã hưng phấn hỏi.
“Vợ chồng bọn họ gần đây tình cảm không tốt, nếu không có bất ngờ gì, Chiến Hàn Quân sẽ thường xuyên đến vườn Hương Đỉnh. Cháu à, phải tận lực học thêm cử chỉ của Nghiêm Linh Trang, thường xuyên xuất hiện ở trước mặt anh ta”