Nhưng mà vừa mới đi được vài bước thì anh lại do dự.
Bởi vì anh nhớ lại chuyện mẹ anh đã tìm cách lợi dụng và chia rẽ tình cảm giữa Dư Sinh và bà Dư. Anh cũng nhớ đến việc bản thân đã từng bị ảo giác và nhận nhầm Chu Mã trở thành Nghiêm Linh Trang.
Cho nên anh ngồi lại xuống ghế và nói với người hầu rằng: “Bố tôi có biết chuyện này không?
Người hầu nói: “Ông chủ lớn vẫn chưa biết ạ. Hôm nay các ông chủ của vườn Hương Đỉnh đều đã đi đến tòa thành Ái Nguyệt rồi. Bà cả cảm thấy trong lòng không thoải mái cho nên mới đột ngột phát bệnh. Cậu chủ lớn, cậu mau đi xem bà cả một chút đi ạ”
Chiến Hàn Quân cảm thấy có chút bối rối.
Nếu đi thì anh sợ rằng đó là âm mưu của Dư Thiên An.
Nhưng nếu không đi thì anh lại sợ rằng bản thân đã hiểu lầm bà ta.
Cuối cùng, Chiến Hàn Quân nghiêng đầu nhìn về phía Nghiêm Linh Trang và nhẹ nhàng đề nghị: “Linh Trang, em có thể đi cùng với anh không?”
Nghiêm Linh Trang đoán được rằng anh sợ triệu chứng ảo giác của bản thân sẽ đột nhiên bộc phát và sẽ phạm phải một sai lầm nghiêm trọng không thể tha thứ, vì vậy cô liền gật đầu đồng ý.
Vì muốn tăng gấp đôi sự an toàn nên Chiến Hàn Quân nói với người hầu: “Cô lập tức đi đến phía sau vườn và mời ông chủ lớn trở về đi”
“Vâng ạ”
Chiến Anh Nguyệt thấy vẻ mặt của Chiến Hàn Quân vô cùng nghiêm túc thì lộ ra vẻ rất lo lắng. Cô ấy lập tức hiểu ra anh trai của mình đang lo lắng cho chị Linh Trang.
Chiến Anh Nguyệt cũng biết tính tình của Dư Thiên An luôn khó chịu giống như một con quỷ nên đã chủ động đề nghị nói: “Anh trai, em và Mặc Hàn sẽ đi cùng với chị Linh Trang.”
Chiến Hàn Quân gật đầu: “Ừ”’ Khi Chiến Hàn Quân và Nghiêm Linh Trang đến vườn Hương Đỉnh, họ nhìn thấy Chu Mã đang đứng ở cửa chờ đợi với vẻ háo hức.
Khi nhìn thấy Chiến Hàn Quân dẫn theo Linh Trang và vợ chồng Chiến Anh Nguyệt đến, ánh mắt của cô ta lộ ra vẻ buồn bã.
“Anh Hàn Quân, rốt cuộc anh cũng đến rồi” Chu Mã giả vờ vô cùng lo lắng mà nói: “Anh mau đi vào với em đi, tình trạng của cô đang rất không tốt: Chiến Hàn Quân phớt lờ cô ta và đi vào bên trong.
Chu Mã ngăn lại Nghiêm Linh Trang đang ở phía sau Chiến Hàn Quân, vẻ mặt cô ta rất khó xử nói: “Chị Trang, tôi nghĩ chị không nên đi vào thì tốt hơn. Tôi sợ cô mà nhìn thấy chị thì sẽ cảm thấy tức giận và khiến cho bệnh tình của cô trở nên nghiêm trọng hơn.”
Chiến Hàn Quân tức giận trách mắng Chu Mã: “Thật là láo xược, ai cho cô quyền ngăn cản người cầm quyền của biệt thự Ngọc Bích vậy? Cô chỉ là một người ăn nhờ ở đậu trong nhà người khác mà thôi. Cô nên biết rõ thân phận của mình đi”
Tiếng quát nghiêm khắc của Chiến Hàn Quân khiến Chu Mã sợ hãi đến mức toàn thân run lên. Khuôn mặt cô ta lập tức đỏ bừng lên như bị phát sốt vì bị lời cảnh cáo của anh làm cho bẽ mặt.
Nghiêm Linh Trang suy nghĩ một chút, nói với Chiến Hàn Quân: “Anh Hàn Quân, em nghĩ tốt nhất là em không nên đi vào đó. Em sợ rằng mẹ chồng mà nhìn thấy em thì sẽ bệnh tình của mẹ sẽ càng trở nên xấu đi”
Chiến Hàn Quân vươn tay kéo Nghiêm Linh Trang đi vào bên trong. Anh cố chấp nói: “Vậy thì em cũng không thể đứng ở cửa được.
Em vào trong ngồi đi”
Sau đó, anh ra lệnh cho những người hầu của vườn Hương Đỉnh: “Các người hãy phục vụ Thiếu phu nhân thật tốt cho tôi.”
“Vâng ạ” Những người hầu cúi đầu đáp.
Nghiêm Linh Trang, Chiến Anh Nguyệt và Nghiêm Mặc Hàn ở trong phòng khách dưới tầng một, còn Chiến Hàn Quân lên tầng hai một mình. Chu Mã lén lút đi theo Chiến Hàn Quân lên tầng hai.
Ánh mắt của Nghiêm Linh Trang sắc bén nhìn theo Chu Mã, vì cô thật sự cảm thấy lo lắng cho nên cũng bí mật đi theo.
Tâng hai.
Chiến Hàn Quân bước nhanh vào phòng ngủ của Dư Thiên An và nhìn thấy bà đang nằm trêи giường, đôi mắt nhắm nghiền, khuôn mặt tái nhợt.
Tú Hòa đang đứng ở đầu giường và vô cùng lo lắng nói: “Hàn Quân, cuối cùng con cũng đến rồi. Con mau nhìn xem thế nào đi, có phải là bệnh cao huyết áp của mẹ con lại tái phát rồi không? Con mau đưa mẹ con đến bệnh viện đi”
Chiến Hàn Quân cảm thấy sắc mặt của mẹ mình có chút kỳ quái và hơi tái lên tiếng hỏi: “Hôm nay mẹ đã ăn c: Anh đang nghi ngờ Dư Thiên An bị ngộ độc thực phẩm.
Tú Hòa khế liếc nhìn gỗ đàn hương đang cháy. Đây cũng không phải là gỗ đàn hương bình thường mà nó đã được cho vào những loại thuốc có tác dụng rất mạnh. Nếu người nào ngửi thấy mùi hương của nó thì người đó sẽ nhanh chóng trở nên choáng váng và thậm chí là sẽ bị hôn mê bất tỉnh.