Linh Trang nhìn áo ngủ trêи người Diệp Phong, trong lòng hiểu rõ. Tô Cẩm làm hộ lý cho Diệp Phong, đó là vi phạm một chút lễ nghi nam nữ thụ thụ bất thân.
Mà Diệp Phong từ bỏ tiếp nhận hộ lý tốt nhất của bệnh viện Á Châu, một mực vu vạ cho một người bình thường, chắc là cũng có chút tình cảm với cô gái này.
Trong lòng Linh Trang rất nặng nề, bảo bối Thanh An rất thích Diệp Phong, càng lớn lên, tình cảm càng sâu đậm.
Nhưng mà Diệp Phong, lại chỉ coi nó là em gái, đối với tâm ý của bảo bối Thanh An, làm như không thấy.
Linh Trang chỉ sợ, nếu bảo bối Thanh An biết sự thật, sẽ không nghĩ thông được.
Dù sao những đứa trẻ ở độ tuổi này, một khi yêu người nào đó, vậy thì sẽ yêu một cách sôi nổi. Một chút cũng không khuất phục, chứ đừng nói đến việc lý trí “Diệp Phong, cậu nghỉ ngơi cho tốt. Ngày khác tôi và ngài Chiến lại đến thăm cậu”
“Cảm ơn bà chủ.”
Linh Trang đứng lên, kéo tay Chiến Hàn Quân thất vọng rời đi Từ trong khu nhà đi ra, Linh Trang buồn bã thở dài.
“Chồng à, bảo bối Thanh An nhà chúng ta làm sao bây giờ?”
Linh Trang lo lắng nói Chiến Hàn Quân nói: “Linh Trang, có thể khi còn trẻ thì chỉ yêu chân thành đối với một người, sau đó quyết tâm không thay đổi. Tình yêu thần tiên như vậy của chúng ta, nhưng không có nghĩa bảo bối Thanh An cũng có thể may mản có được như chúng ta. Con người sinh ra không được may mãn, bảo bối Thanh An nhất định phải học được cách kiên cường đối mặt với nó.”
Hai mắt Linh Trang đẫm lệ: “Anh không biết nó thích Diệp Phong như thế nào đâu Nếu như nó biết Diệp Phong thích Tô Cẩm, em sợ nó không chịu được đả kϊƈɦ này”
Chiến Hàn Quân chăm chú nắm Linh Trang tay, an ủi: “Anh biết, anh biết em lo lắng cho bảo bối Thanh An. Anh cũng lo lắng cho nó. Khó khăn này chúng ta cùng nó vượt qua.
Linh Trang, tin tưởng anh, tất cả gian nan đều có thể vượt qua”
Linh Trang gật gù.
Trêи đời này không có bức tường nào gió không lọt qua được.
‘Vào ngày nghỉ phép hàng tháng của bảo bối Thanh An, cô đi mua sắm quần áo cùng với các chị gái, lại ngẫu nhiên gặp Diệp Phong và Tô Cẩm.
Thạch cao của Diệp Phong đã gỡ, có điều vẫn phải ngồi xe lăn. Tô Cẩm đẩy xe, hai người vừa nói vừa cười đi về phía khu đồ dành cho nam.
Mà một màn hạnh phúc của bọn họ lại bị bảo bối Thanh An thu hết vào đáy mắt. Bảo bối Thanh An còn ngây thơ chạy tới chào hỏi anh Diệp Phong, cô cũng không có suy nghĩ nhiều, cảm thấy Tô Cẩm chính là hộ lý của anh Diệp Phong mà thôi Nhưng mà chị cả lại kéo cô lại, nhäc nhở cô nói: “Em gái, em đừng đi. Chị thấy quan hệ của bọn họ có chút không bình thường, chúng ta quan sát một chút”
Sau đó, các cô lén lút trốn phía sau lưng Diệp Phong, nghe thấy giọng nói Diệp Phong và Tô Cẩm tán gẫu với nhau.
Diệp Phong nói: “Tôi không có quần áo mặc, cô mua cho tôi một bộ.”
Tô Cẩm nói: “Tôi không có tiền.”
Diệp Phong thông minh nở nụ cười: “Vậy thì chỉ cần mua qυầи ɭót”
Mặt Tô Cẩm lập tức đỏ ửng Diệp Phong mm cười nhìn cô: “Hoặc là mua qυầи ɭót, hoặc là mua áo khoác, cô tự mình chọn đi”
Tô Cẩm liếc mắt nhìn giá cả của đồ tây, trong cửa hàng này một bộ đồ Tây ít nhất cũng mười mấy triệu. Đối với cô mà nói quả thực là con số trêи trời.
Tô Cẩm quẫn bách đi tới khu đồ lót, mua cho Diệp Phong qυầи ɭót. Trở lại bên cạnh Diệp Phong, tức giận đem qυầи ɭót vứt lên trêи người anh: “Cho anh”
Diệp Phong nhìn thấy giá trêи thẻ: chín mươi nghìn.
Bất mãn kêu lên: “Tôi chưa từng mặc qua đồ rẻ tiền như thế. Cái này, sợi hóa học liệu có vượt quá tiêu chuẩn không? Sẽ không ảnh hưởng tới khả năng sinh sản chứ?”