Hoa Ánh Tuyết sắc mặt trắng như tuyết, giờ phút này còn không ngừng hy vọng Chiến Hàn Lâm nhìn lại tình cảm của bọn họ mà bảo vệ anh ta: “Hàn Lâm, nhất định anh phải giúp em. Chỉ cần anh ra sức bảo vệ em, anh anh cũng không thể vì một người đàn bà mà cạch mặt với anh đúng chứ?”
Chiến Hàn Lâm nói: “Em à, nếu như người em đắc tội là những người khác anh nói mấy câu lời giúp đỡ cũng được đi. Nhưng người mà em đắc tội là anh trai của em anh là thái tử gia Thủ đô Chiến Hàn Quân. Xưa nay người mà anh cả của anh cưng chiều nhất chính là chị dâu. Đừng nói đến người em ruột này mà ngay cả mẹ ruột của anh ta mà đắc tội với chị dâu đều phải gặp kết quả rất thảm”
Trong nháy mắt sắc mặt của Hoa Ánh Tuyết trắng bệch như tờ giấy..”Chẳng lẽ người mà em đắc tội là cái vị thái tử gia đó sao?”
Chiến Hàn Lâm gật đầu một cái.
Hoa Ánh Tuyết lập tức khóc không thành tiếng: “Là anh nói, chỉ cần có anh ở bên cạnh che chở cho em, thì ở trong Thủ đô này em liền có thể muốn làm gì thì làm sao. Nhưng mà em còn chưa ra oai được bao lâu đã bị giao cho chị dâu anh xử lý rồi. Hu hu hu.”
Khóc xong một trận mới nhớ tới một vấn đề nghiêm túc vì thế liền mở mắt ra dò hỏi: “Vậy thái tử gia chuẩn bị làm sao trừng phạt em đây?”
Chiến Hàn Lâm nói: “Chị dâu của anh muốn em nhả vai nữ chính ra”
Hoa Ánh Tuyết lau nước mắt, phá thế mỉm cười: “Chỉ là cái này?”
Sắc mặt của Chiến Hàn Lâm cũng không dễ coi, chậm rãi nhằm mắt lại nói: “Có thể anh ấy không muốn tha cho em dễ dàng như vậy. Anh ấy muốn phong sát em. Còn muốn em phải tán gia bại sản.”
Hoa Ánh Tuyết thần sắc đại biến: “Anh ta thật là ác”
Chiến Hàn Lâm nói: “Em cũng mù mắt rồi sao, chị dâu anh là một người phụ nữ xinh đẹp hoạt bát như vậy. Cho dù có ăn mặc giản dị thì khí chất cũng cực kỳ cao quý. Em đắc tội chị ấy còn chưa nói em còn hại em gái Anh Nguyệt của anh sinh non.
Chị dâu anh nói đức tính của em không xứng đáng đứng ở vị trí này, anh cả anh nói chị dâu anh lớn đến như: vậy mà đây là lần đầu tiên chị ấy tố cáo ai đó trước mặt anh ấy. Anh ấy sẽ không để cho chị dâu của anh thất vọng đâu”
Dừng lại một chút, lại nói: “Ánh Tuyết, chuyện này không có khả năng cứu vớt được nữa rồi. Trước tiên em cứ lui ra khỏi vòng nghệ sĩ đi đã.”
“Ừ” Hoa Ánh Tuyết tuyệt vọng nói.
Ba ngày sau.
Linh Trang lại xuất hiện trong tổ kịch bản một lần nữa, đạo diễn dùng giọng đi: linh hót nói cho cô: “Cô Hàn, Ánh Tuyết đã đồng ý đổi vai nữ chính thứ nhất cho cô. Thời gian sau này cô có thể diễn chung với nam chính thật tốt. Tôi đã nói với cô, chỉ cần cô khỏe thì có thể bắt đầu diễn. Tranh thủ thời gian để nổi tiếng”
Linh Trang cũng không để bụng hay không, có điều trước giờ cô là người làm việc gì cũng nghiêm túc. Nếu đã nhận công việc này, thì phải có trách nhiệm với tổ kịch bản. Cho nên cô bắt đầu bước vào vòng thời gian khẩn trương quay chụp.
Ngày đầu tiên vào trong tổ kịch bản cô đã gặp được diễn viên Trường Xuân Hòa người đóng vai nam chính. Nghe nói diễn viên này là một người vô cùng hot.
Chỉ nhận những vai diễn sống động trêи màn hình lớn. đây là lần đầu tiên cậu ấy nhận một kịch bản phim truyền hình Các diễn viên nhỏ trong đoàn kịch đều rất sùng bái anh ta.
Linh Trang nghe theo đạo diễn lời tìm tới anh ta cùng nhau đối diện một lúc.
Nam diễn viên kia nghe nói Linh Trang là một người mới, bắt đầu đùa bỡn bài xích nói: “Cô chỉ là một người mới mà thôi. Có thể diễn xuất cùng với tôi đã là diễm phúc của cô. Muốn đối diễn với tôi thì miễn đi. Hình như tôi cũng không có quá nhiều thời gian để đi chỉ bảo cho người mới..”
Linh Trang nghe nói như vậy thì lập tức nổi giận trực tiếp đẩy cửa phòng hóa trang ra bước tới trước mặt anh ta nói phải trái với anh ta “Tôi biết thời gian của anh rất quý báu nhưng mà thời gian của tôi cũng rất quý báu. Trong nhà tôi còn có một cô con gái bị bênh vì thế tôi cần phải ráng quay hình cho xong sớm để về bên cạnh đứa nhỏ. Nếu thời gian của mọi người cũng quý giá như vậy thì chúng ta sớm nắm chất thời gian diễn một lần cho xong cũng sớm kết thúc công việc này một chút”
Trường Xuân Hòa dò xét cô một chút cất giọng khinh bạc nói: “Eo, dáng dấp thật xinh đẹp nha. Không biết còn tưởng cô dựa vào quy tắc ngầm để đi lên đó”
Nhất thời khuôn mặt nhỏ nhắn Linh Trang lúc trằng luc xanh Bỗng nhiên nàng nghiêng người về phía trước khí thế hung hăng nói: “Biết vì sao nữ chính ban đầu của vai này bị đổi không?”
Trường Xuân Hòa hồ nghĩ nhìn Linh Trang: “Cô có người chống lưng phía sau?”
Linh Trang nói: “Cho nên, nếu như anh dám lấy chuyện công làm chuyện tư thì tôi cũng có thể đổi người như vậy”
Trường Xuân Hòa nữa tin nữa ngờ nhìn cô cười nói: “Đầu năm nay ai mà lại không có hậu đài đứng sau lưng?”
Linh Trang cả giận nói: “Tôi không phải đến đây để so người chống lưng với anh. Chúng ta đang làm việc mời anh nghiêm túc một chút’“
Trường Xuân Hòa nói: “Được. Muốn đối diễn với tôi cũng được vai diễn của tôi đã không thành vấn đề. Vai diễn kia của cô cô cứ diễn trước cho tôi xem một chút đi”
Linh Trang cố nén kϊƈɦ động muốn đập chết người này.
Bởi vì là người mới nên Linh Trang sợ bản thân sẽ kéo chân sau của cả đoán vì thế Liền vô cùng khiêm tốn mà bắt đầu biểu diễn.
Cô hít sâu một hơi liền quỳ xuống trước mặt nam diễn viên, một giây sau liền nhập vai bắt đầu diễn.