Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 863: Ngày mai, tôi sẽ cho người đưa cô về nhà họ Nghiêm



Sau một lúc, Chiến Hàn Quân gọi Diệp Phong đi vào.

“Không bao lâu nữa nơi đây sẽ trở thành chiến trường Tu La của nhà họ Chiến và tổ chức thần bí kia” Chiến Hàn Quân vẻ mặt nghiêm trọng nói Khuôn mặt Diệp Phong không còn giữ được nụ cười như trước nữa “Tổng giám đốc, nhất định sẽ có cách giải quyết”

Chiến Hàn Quân nói: “Chúng ta đã đối đầu qua với bọn chúng rồi, mọi cách của chúng ta đều bị thất bại thảm hại. Diệp Phong, không cần phải an ủi tôi”

“Tổng giám đốc”

“Mấy người hãy đưa cậu chủ và cô chủ rời khỏi thủ đô đi”

Diệp Phong lo lắng nói: “Sau khi bọn nhỏ đi, mợ chủ có thể nghi ngờ không?”

Ngón tay Chiến Hàn Quân gõ trên mặt bàn, bộ dạng của anh như đang tính toán chuyện gì đó: “Ba đứa nhỏ từng người lần lượt rời đi, hơn nữa đưa đến từng nơi khác nhau. Chiến Quốc Việt là đứa phải để ý nhiều nhất nên hãy để nó rời đi trước. Đây là lý do tốt nhất tôi muốn nó rời khỏi đây.

Về sau, ba đứa nhỏ này giao cho đội Quỷ.

Ảnh chăm sóc”

Chiến Hàn Quân đáy mắt ngấn nước “Quốc Việt trầm tính, ít nói, muốn cho nó hoạt bát sáng sủa nên đành để cho Lâm Miên chăm sóc nó. Lạc Thanh Tùng đơn thuần, để cho Quan Minh Vũ dạy dỗ nó. Về phần Thanh An, đứa nhỏ này chỉ sợ phải nhờ cậu tốn nhiều công sức chăm sóc.”

“Tổng giám đốc, vậy còn anh?” Diệp.

Phong như nghẹn ở cổ họng, giọng nói phát ra cũng nghẹn ngào.

Chiến Hàn Quân nói: “Ở lại cùng ông cụ nhà họ Chiến.”

“Tổng giám đốc”

Chiến Hàn Quân giơ tay ngăn lại: “Không cần nhiều lời, đây là quyết định của tôi”

“Được” Phong giọng khàn khàn.

Phục tùng là sự kính trọng lớn nhất của anh đối với Tổng giám đốc.

Nghiêm Linh Trang một mình ăn cơm, ô hết thịt ở trong bát ra, chỉ để lại và au.

Chiến Hàn Quân sau khi từ thư phòng đi ra liền đến nhà ăn, ăn cơm cùng cô.

“Ngày mai, tôi sẽ cho người đưa cô về nhà họ Nghiêm” Bỗng nhiên anh nói.

Nghiêm Linh Trang gật đầu nói: “Ừ”

Tâm trạng của cô thực sự phức tạp.

Cảm thấy việc anh để cô rời khỏi đây lúc này giống như có gì đó không hợp lý.

Sau khi ăn cơm xong, Nghiêm Linh Trang trở lại phòng ngủ bắt đầu yên lặng thu dọn đồ của cô.

Thời điểm tới đây, cô vốn là bị trói đưa tới với hai bàn tay trảng. Đồ cô có thể thu dọn cũng chỉ có một số tư liệu mới vẽ ra gần đây.

Thu thập xong, cô đi vào phòng tắm, bắt đầu tắm rửa sạch sẽ.

Nghĩ đến ngày mai sẽ rời xa Chiến Hàn Quân, trong lòng lại bất chợt nảy sinh luyến tiếc.

Nghiêm Linh Trang tức giận tự cho.

bản thân một cái tát, tự nhủ: “Đừng không.

có tiền đồ như vậy. Làm người tình âm thầm của anh ta có vui vẻ gì không?”

“Nghiêm Linh Trang” Ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến giọng của Chiến Hàn Quân.

“Tôi đang tắm”

“Ừ” Chiến Hàn Quân cũng không nói gì liền rời đi.

Sau khi Nghiêm Linh Trang tắm rửa đi ra, ngồi ở trên giường ngây ngốc một lúc.

Sau đó từ trên giường nhảy xuống đi đến tủ quần áo chọn lấy một chiếc váy ngủ bằng dây, cổ khoét hình chữ V sâu, vừa vặn để lộ nửa người hoàn hảo của cô, làm cho người ta vừa nhìn liền giống như muốn bốc lửa.

Tóc đã được sấy khô một nửa, cố ý †ạo thêm vài phần hỗn độn.

Như vậy chính là vừa tươi mát thoát tục lại xinh đẹp quyến rũ.

Sau đó Nghiêm Linh Trang đi vào phòng ngủ của Chiến Hàn Quân.

Không có gõ cửa, chính mình tự đẩy cửa ra sau đó chạy chầm chậm vào.

Chiến Hàn Quân nằm ở trên giường, mỏi mệt không chịu nổi nên anh vốn định nghỉ ngơi sớm một chút, nghỉ ngơi dưỡng sức để ứng phó với những chuyện ngoài ý muốn sắp tới.

Bỗng nhiên lại nghe được cửa phòng ngủ tự động cạch một tiếng, sau đó một thân hình xinh đẹp bất ngờ chạy vào làm anh không kịp phòng bị.

Anh hơi giật mình nhìn cô.

Căn bản anh nghĩ cô chạy đến bên giường chắc muốn nói gì với anh, thế nhưng anh lại không ngờ cô giống như một con cá chép trơn trượt chui vào trong ổ chăn của anh.

Toàn bộ não bộ của Chiến Hàn Quân giống như bị sung huyết.

Cô ăn mặc như vậy, làm một người đàn ông như đã hoàn toàn mất hết sự chống cự.

“Anh Quân, vừa rồi anh tìm tôi phải không?” Cô bày ra vẻ mặt vô tội hỏi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.