Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 946: Gánh tội



Nghiêm Linh Trang đứng trên công trường, mặc một bộ đồ màu trảng, với mái tóc dài gợn sóng buông xõa ngang lưng, một tay chống nạnh nhìn công trường, bắt đầu oán trách lải nhải không ngừng: “Rác ở công trường, tại sao không kịp thời vận chuyển ra ngoài? Tiến độ của công trình tại sao không dựa theo kỳ hạn công trình hoàn thành?

Quan Minh Vũ, ai đang làm cản trở, tra ra được thì đuổi ngay cho tôi.”

Nghiêm Linh Trang rất nghiêm túc, giọng nói khàn khàn lạnh lùng khiến người ta không khỏi rùng mình.

“Hơn nữa, đã nửa năm trôi qua kể từ khi xây dựng biệt thự Ngọc Bích. Nhưng tôi vẫn chưa thấy tiến triển gì đáng kể. Tôi muốn biết, tất cả những người phụ trách công trường các người đều mù mắt hết rồi sao?

Tốc độ chậm như rùa, có phải là đợi tôi chết rồi vẫn chưa xây xong đúng không?”

Giám đốc thiết kế phụ trách dự án, giám đốc dự án và một nhóm kỹ sư đi theo sau cô, giống như con chó vâng lời cúi đầu khom lưng với cô, người nào người nấy sau khi bị mắng đều không dám thở mạnh.

A Nguyệt nhìn Nghiêm Linh Trang lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ nghĩ, loại hổ cái này ai mà dám lấy?

A Nguyệt quay lại và đi về phía ký túc xá.

A Nguyệt chuyển đến ký túc xá nhân viên, điều này khiến những ngư dân khác rất bất mãn. Bởi vì họ cảm thấy A Nguyệt không cần làm việc chăm chỉ đã được thăng chức rồi Một số tin đồn lan truyền, nói rằng A Nguyệt được giám đốc Hoàng bao nuôi.

A Nguyệt ban đầu còn nghĩ rằng đây là lời nói hết sức vô lý, nhưng ngay sau đó anh biết rằng không có lý do cho nó mọi thứ đều là có lý do của nó. Cập nhật nhanh chương mới nhất tại

Giám đốc Hoàng hôm đó uống say khướt, đến ký túc xá của anh. Nhìn thấy A Nguyệt, không nói hai lời, liền muốn ôm lấy anh.

A Nguyệt vốn mắc chứng cuồng sạch sẽ nên nhanh chóng né tránh. Giám đốc Hoàng xấu hổ ngồi dưới đất nói: Nguyệt, tôi thấy anh nhìn cũng khá tốt, tôi nói thật với anh, tôi chính là đã nhìn trúng anh rồi, nếu như anh đồng ý ở cùng tôi, tôi sẽ không bạc đãi anh.”

A Nguyệt giận dữ, “Cút”

Một cú đá bay giám đốc Hoàng ra ngoài.

Giám đốc Hoàng trở nên tức giận, “Cậu là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt sao? Cậu đợi đấy!”

Ngày hôm sau, ngay khi A Nguyệt đứng dậy, anh đã bị một số ngư dân trói lại.

“Các người muốn làm gì?” Á Nguyệt tức giận hỏi Ngư dân nói: “Hừm, vì anh đã xuyên tạc bản vẽ và khiến đội thi công gặp vấn đề.

Tổng giám đốc công ty Á Châu hiện đang rất tức giận, đang tìm người để chất vất đấy”

Bọn họ đưa A Nguyệt đến gặp giám đốc Hoàng, giám đốc Hoàng cười rất xấu xa7A.

Nguyệt, trước đây tôi từng nói rồi, đắc tội với tôi, sẽ không có kết cục đẹp đâu.”

A Nguyệt nói: “Anh cố ý vu oan cho tôi?”

Giám đốc Hoàng cười vô cùng thô tục, “Không, không, bản vẽ xảy ra vấn đề lớn, anh thay bọn họ gánh tội đi”

A Nguyệt cười lạnh, “Tôi sẽ không làm vậy đâu.”

Người giám đốc Hoàng giơ ngón tay lắc lắc, “Anh sẽ làm thế, anh phải ngẫm lại vợ mình Thu Liên đi chứ, còn có con trai của anh Hồ Tử. Ồ, còn có cả người thực vật từng cứu mạng anh kia nữa chứ, nếu như anh không đồng ý gánh tội, người trong làng sẽ làm khó bọn họ.”

Giám đốc Hoàng sờ sờ mũi, vẻ mặt xấu xa nói: “Thu Liên vợ của anh xinh đẹp như vậy, trong thôn bao nhiêu đàn ông nhớ thương cô ta, còn có người sống thực vật kia nữa, nếu như là đột nhiên bạo bệnh mà chết cũng không có ai hoài nghỉ cái gì đâu “Anh thật là vô liêm sỉ” A Nguyệt tức giận mắng Giám đốc Hoàng nói: “Cho nên, A Nguyệt, đợi chút nữa gặp tổng giám đốc, anh phải nói cho tốt vào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.